Báo Ân Dưỡng Dục Trên Giường

Chương 7: Anh trai tức giận

"Hô...... Tiểu tử thúi, đã nói em chậm một chút...... em muốn làm chết anh sao, em......"

Hai mắt Chu Thanh Thạch tan rã mà nhìn trần nhà thở hổn hển để bình phục, mặc dù nói anh đã là một người đàn ông hai mươi sáu tuổi, nhưng kể từ khi có Lục Kim An chỉ một lòng nhào vào kiếm tiền nuôi gia đình, nhiều nhất chính là cảm giác rồi tự xử, chưa từng cảm thụ qua du͙© vọиɠ sôi trào mãnh liệt như vậy.

Lục Kim An cũng thở hổn hển, "Anh, em đã mong đợi ngày hôm nay rất lâu, em căn bản khống chế không nổi mình."

Cảm thụ vật bên trong huyệt lại trở nên căng cứng, Chu Thanh Thạch nện cho Lục Kim An một quyền, "Con mẹ nó em chính là ngựa giống, lại cứng rồi."

Lục Kim An để Chu Thanh Thạch vòng tay qua của mình, hai tay của mình cũng ôm chặt lấy bờ eo của anh, lấy dươиɠ ѵậŧ còn đang trong cơ thể anh trai làm điểm tựa, kéo anh lên trên người mình, cứ như vậy bế Chu Thanh Thạch lên.

"A! Lục Kim An!"

Côn ŧᏂịŧ hung hăng đâm vào cơ thể Chu Thanh Thạch với độ sâu chưa từng có, chiều sâu qυყ đầυ tiến vào khiến anh có chút sợ hãi, điểm mẫn cảm bên trong huyệt gắt gao chống đỡ, cả người anh treo trên người Lục Kim An, hai chân cũng quấn chặt eo bạn trai nhỏ.

"Anh, ôm chặt."

Lục Kim An đứng trên mặt đất khuỷu tay ôm chặt hai đùi cong của Chu Thanh Thạch, hai tay Chu Thanh Thạch ôm thật chặt cổ em trai, sợ buông lỏng tay bụng sẽ bị Lục Kim An đâm thủng.

Cứ như vậy trọng lượng toàn thân đều rơi vào cây chiến kê đang chôn trong hậu huyệt.

"A a...... Quá, quá sâu...... Bụng sẽ hư mất... Tiểu Lục... Không được a......"

Vì quá khẩn trương, tiểu huyệt của anh trai càng thêm chặt chẽ, cộng thêm động tác này, cậu cần phải căng chặt cơ bắp toàn thân, cứ như vậy thoải mái khiến Lục Kim An cắn răng thở dốc.

"Đừng sợ, em sẽ ôm anh."

Dươиɠ ѵậŧ của cậu cắm trong tiểu huyệt Chu Thanh Thạch, không cần động cũng có thể hưởng thụ được Chu Thanh Thạch bởi vì quá khẩn trương mà thít chặt huyệt thịt mang đến kɧoáı ©ảʍ, ruột thịt khẽ co khẽ rút, bên trong giống như có vô số miệng nhỏ không ngừng mυ"ŧ lấy qυყ đầυ của cậu, Lục Kim An thoải mái ưỡn eo, côn ŧᏂịŧ lại chui vào trong huyệt, lần này thật sự chỉ còn lại hai quả trứng ở bên ngoài, dươиɠ ѵậŧ đã bị tiểu huyệt của anh trai ăn hết.

"Ha ha...... Tiểu Lục...... Quá sâu!"

Chu Chu Thạch ngẩng đầu cắn đôi môi đỏ thắm, dươиɠ ѵậŧ bên trong huyệt sắp đâm thủng anh, lần đầu làʍ t̠ìиɦ đã trải qua tư thế kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế, khiến Chu Thanh Thạch lo lắng hãi hùng lại thoải mái tột đỉnh.

"Anh ơi, chúng ta đi dạo trong phòng một chút nhé."

Lục Kim An lộ ra một nụ cười tà ác, dùng tư thế như vậy ôm Chu Thanh Thạch bắt đầu đi lại trong phòng.

"Không muốn...... Ha ha......"

Mỗi một bước đi của Lục Kim An, côn ŧᏂịŧ cực lớn liền hung hăng đỉnh mạnh vào trong cơ thể Chu Thanh Thạch, qυყ đầυ mỗi lần đâm vào tuyến tiền liệt của anh đều với tần suất vừa sâu vừa nặng, dươиɠ ѵậŧ to dài đâm vào thật sâu, mang đến kɧoáı ©ảʍ ngập đầu.

"Anh ơi, em trai chơi anh có sướиɠ hay không??"

Hai cánh tay Chu Thanh Thạch ôm chặt lấy cổ Lục Kim An, cảm thấy âm thanh của Lục Kim An ở bên cạnh truyền đến phảng phất thật mờ mịt xa xôi, trọng lượng toàn thân anh đều bị tiểu huyệt và một cây gậy thô to chèo chống, đại nhục bổng trong cơ thể anh không ngừng xâm nhập, cho tới bây giờ vẫn chưa bị tiến vào sâu đến như vậy khiến Chu Thanh Thạch sinh ra ảo giác bị đâm thủng, anh cảm thấy một giây sau bụng của mình sẽ bị thao hỏng.

"Thoải mái...... A...... A a......"

Toàn thân hai người căng cứng, côn ŧᏂịŧ và thành ruột chặt chẽ ma sát sinh ra kɧoáı ©ảʍ thật sự kinh khủng, Chu Thanh Thạch bị làm cho đầu óc trống rỗng, dường như đang hóa thân thành daʍ thú chỉ thuộc về Lục Kim An chuyên chú rêи ɾỉ phụ thuộc vào Lục Kim An, nước daʍ nơi giao hợp văng khắp nơi, bị trứng lớn của Lục Kim An đập thành bọt trắng, theo địa phương hai người giao hợp không ngừng chảy xuống.

"A...... Không muốn...... Anh chịu, chịu không nổi...... Quá sâu a...... Bụng sẽ, sẽ hỏng...... Ô a...... A a...... Lục Kim An......"

Chu Thanh Thạch điên cuồng lắc đầu, cố gắng tống khứ kɧoáı ©ảʍ không chịu nổi ra khỏi đầu, hậu huyệt theo xả cắm khẽ co khẽ rút, dùng sức mυ"ŧ vào dươиɠ ѵậŧ của em trai, ruột thịt tinh tế chăm chú bao trùm côn ŧᏂịŧ của cậu, nước daʍ chảy ra không kiềm chế như tiểu tiện, dươиɠ ѵậŧ trước mặt tức thì bị mưa to gió lớn giống như thao đến kí©ɧ ŧɧí©ɧ không ngừng phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng sữa, cứ như vậy một hồi, Chu Thanh Thạch nhắm chặt mắt bị đẩy lên cao trào hai lần.

Lục Kim An cắn răng cảm thụ kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt dươиɠ ѵậŧ bị thành ruột chặt chẽ hút lấy, cậu như một nam nhân trưởng thành ôm Chu Thanh Thạch một hồi, không hề cảm thấy mệt mỏi, du͙© vọиɠ nổi lên, cậu căn bản không hề muốn buông tay ra, lúc này anh trai bị cậu thao lộ ra tư thái dâʍ đãиɠ, thế là càng ôm chặt anh, nhún nhún phần hông để côn ŧᏂịŧ của mình hung hăng thao daʍ huyệt của anh trai.

Người dưới thân đi một bước, thân thể Chu Thanh Thạch bị hất ngược lên trên, Lục Kim An vừa dừng lại, thân thể của anh liền hung hăng ép xuống, tuyến tiền liệt đập mạnh vào dươиɠ ѵậŧ Lục Kim An, dùng trọng lượng toàn thân mà hình thành va chạm khiến thân thể anh run lên, ngón chân không tự chủ được cong lại, tay Lục Kim An sau lưng dùng sức ôm lấy eo của anh.

"A... A......"

Chu Thanh Thạch bị thao kɧoáı ©ảʍ liên tục, gần như bất tỉnh, đôi mắt nửa khép nhìn không ra cảm xúc, đôi môi đỏ thắm hé mở không ngừng rêи ɾỉ, đầu lưỡi hồng nộn như ẩn như hiện.

"Lục Kim An...... Không được...... Tiểu Lục...... A a a...... Thật sâu...... A...... Ưm a...... Muốn bị...... A a...... Làm chết...... A......"

Ánh mắt Lục Kim An ảm đạm không rõ nhìn chằm chằm đầu lưỡi trêu chọc lòng người như ẩn như hiện bên trong miệng, ôm Chu Thanh Thạch dạo qua một vòng trong phòng, Chu Thanh Thạch đã bị làm cho hai mắt mơ hồ, gọi cũng gọi không nổi nữa, trên mặt đất có thể trông thấy vết tích ướt sũng thưa thớt, thì ra là Chu Thanh Thạch không chịu nổi kɧoáı ©ảʍ sôi trào mãnh liệt, bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà đái ra.

Chu Thanh Thạch toàn thân bất lực, cảm giác hai tay của mình cũng không thể ôm lấy cổ Lục Kim An được nữa, đôi chân móc sau lưng em trai mất đi sức lực, bắt đầu trượt xuống.

"Thật không được......"

Khóe mắt Lục Kim An đỏ lên khi nhìn thấy cảnh tượng Chu Thanh Thạch bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiểu ra, ôm chặt Chu Thanh Thạch đè anh đổ nhào lên giường, cậu dùng sức tách hai chân anh trai ra, bàn tay nắm chặt đầu gối, dùng tay ấn về phía cơ thể đối phương, dươиɠ ѵậŧ của mình trong cơ thể anh hung hăng đâm vào.

Côn ŧᏂịŧ tiếp tục đâm vào tiểu huyệt lầy lội không chịu nổi, phát ra tiếng nước "Òm ọp òm ọp" sắc tình, nhanh chóng ma sát khiến chỗ giao hợp nổi lên càng nhiều bọt trắng, tiếng nước daʍ mỹ khiến gương mặt Chu Thanh Thạch đỏ bừng, cảm giác huyệt của mình bị thao vừa mềm vừa tê, giống như toàn thân chỉ còn lại nơi đó có thể cảm thụ, mang theo kɧoáı ©ảʍ tê liệt khiến phía trước của anh run run, vật nhỏ đáng thương run run rẩy rẩy không phải bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, mà là chảy ra nước tinh mỏng manh, lại một lần nữa làm ướt lôиɠ ʍυ hai người.

"Đủ, đủ rồi...... Lục Kim An...... Bắn nhanh đi...... Anh không chịu nổi được!"

Da đầu Lục Kim An bị anh trai hương diễm daʍ mỹ kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà tê dại, dươиɠ ѵậŧ được tiểu huyệt quằn quại điên cuồng liều mạng kẹp lấy, cậu lại nhịn không được tinh quan thất thủ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi lần nữa bắn vào trong thân thể anh trai, Chu Thanh Thạch kí©ɧ ŧɧí©ɧ lay động eo tiến vào sâu thêm một tầng cao trào, phía trước không thể bắn được nữa, đằng sau thế mà phun ra một dòng nước tưới vào qυყ đầυ đã xuất tinh của Lục Kim An.

"Tê...... Anh, phía sau của anh phun nước."

Chờ Lục Kim An thở hổn hển bình tĩnh trở lại, phát hiện Chu Thanh Thạch đã sớm nhắm chặt hai mắt hôn mê bất tỉnh.

Hôm nay là một đêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhất trong cuộc đời của cả Lục Kim An và Chu Thanh Thạch, Lục Kim An hài lòng rút côn ŧᏂịŧ của mình ta, phát ra "Ba" một tiếng, không có ngăn chặn, cửa huyệt bị thao sưng đỏ điên cuồng tuôn ra từng đám đυ.c trắng, làm ướt ga giường dưới thân Chu Thanh Thạch, thấy thế trong lòng Lục Kim An cuồng loạn, xém chút nữa nhịn không nổi lại cứng lần nữa.