Qua nửa ngày, Tô Thanh cắn môi nói "Rút ra có được không?"
Lý Hằng lại không giống như thường ngày trầm mặc đứng dậy, mà ôm lấy Tô Thanh nghiêng người nằm xuống, nhét đùi rắn chắc vào giữa hai chân Tô Thanh, để cho y có thể thoải mái hơn đem toàn bộ của mình nuốt vào, "Cho ta cắm một hồi, bên trong của ngươi rất nóng, rất dễ chịu" Nói rồi, hôn lên sau tai mẫn cảm của Tô Thanh, hạ thân nhẹ nhàng đỉnh vào, áp thân thể nhỏ nhắn của Tô Thanh vào ngực mình.
"A......... Ô........." Tô Thanh nhanh chóng mềm nhũn, áp trán nóng hổi vào ngực nam nhân, bật ra tiếng khóc nức nở.
Lý Hằng đè ép Tô Thanh mãnh hung hăng thao làm, tiểu huyệt rất nhanh đã bị cắm đến sưng đỏ, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy khắp mông, mặt đất dưới thân cũng ướt, gả còn hung hăng ấn vào khối thịt mềm trong huyệt dùng sức mài, mỗi lần cắm vào đều lấy nơi đó liều mạng đảo, sau đó mạnh mẽ rút ra.
Dưới sự tra tấn như thế Tô Thanh không ngừng rơi nước mắt, hai bắp chân dang rộng trên eo của nam nhân đang run rẩy không thể kiểm soát.
Côn ŧᏂịŧ trong cơ thể lại đâm vào nơi sâu nhất, y dùng hai tay nhỏ bưng kín miệng của mình, hai mắt mở to, bị thao đến không còn hình dáng, tiếng rêи ɾỉ nghẹn ngào truyền đến tai Lý Hằng, khiến cho gả càng đâm mạnh hơn nữa.
"Tô Thanh thật sự là một con điếm làm bằng nước, nơi bị đỉnh lên bây giờ có sướиɠ hay không? Hả?" Giọng nói khàn khàn trầm thấp quả thực khiến cho người ta xương cốt mềm nhũn, Tô Thanh mãnh liệt thẳng lưng, bắt lấy tay Lý Hằng đặt lên bầu vυ" của mình xoa hắn tạo thành các loại hình dạng khác nhau, sâu trong huyệt tâm tuôn ra lượng lớn dịch nóng.
Lý Hằng nhìn chằm chằm y cao trào phát tao, kéo đôi chân thon dài cuộn quanh eo mình, hạ thân không ngừng di chuyển, lần sau mạnh hơn lần trước hung hăng đâm vào bên trong tiểu huyệt, mang ra dâʍ ŧᏂủy̠ phun tung toé, tạo thành một vệt nước trên cơ bụng rắn chắc của gả.
Trong lúc cao triều không ngừng trừu sáp chính là kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhất, bị cắm vào như vậy mấy chục lần Tô Thanh không khỏi cuộn chặt thân thể xuất tinh, thịt mềm mẫn cảm nhất bị liều mạng cắm vào, kɧoáı ©ảʍ trí mạng sắp lấn át lý trí, huyệt thịt chăm chú co quắp, hai bên bẹn đùi bởi vì quấn chặt eo nam nhân eo ma sát với vải vóc mà đỏ lên, Tô Thanh ôm lấy cơ thể Lý Hằng vô cùng ủy khuất cắn lên bờ vai của gả.
Lý Hằng dừng lạiđộng tác , bả vai bị cắn đau nhói khiến ánh mắt gả hơi đỏ lên, sau đó cường độ đâm vào càng thêm cuồng mãnh, chui đầu vào hõm cổ Tô Thanh, hai tay bóp lấy eo thon của y, hạ thân như đóng cọc cuồng mãnh thao, hoàn toàn không cho Tô Thanh thời gian thả lỏng.
"Làm chết ngươi"
Giọng nói trầm thấp vang lên bên tai Tô Thanh, y cơ hồ không dám nhả ra, kɧoáı ©ảʍ hủy thiên diệt địa chồng chất tại trong thân thể quả thực là muốn gϊếŧ chết mình, thân thể bị nam nhân hung ác va chạm không ngừng co quắp, tiểu huyệt bị cắm vào như chết lặng, giống như lại cao trào rồi đi?
Tô Thanh mặt mũi tràn đầy nước mắt, nước bọt và nước mắt xen lẫn rơi lên vai Lý Hằng hai chân đung đưa không ngừng quấn lấy eo nam nhân, trong miệng phát ra một tiếng rên đứt quãng như mèo.
"Tô Thanh, ta bắn cho ngươi" Bên kia đã truyền đến tiếng xột xoạt chỉnh lý quần áo, Lý Hằng không lãng phí thời gian, thở hổn hển, dùng sức đâm vào tiểu huyệt Tô Thanh mấy chục lần, ấn lấy miệng tử ©υиɠ của Tô Thanh bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc trong nháy mắt tràn vào trong.
Tô Thanh cuối cùng chậm rãi buông lỏng, hai mắt thất thần nhìn về phía trước, miệng nhỏ mở ra kịch liệt thở dốc, thân thể không ngừng run rẩy co rút.
Bộ dạng này của bọn hắn tạm thời không thể về phủ, trước tiên cần phải tìm một chỗ dọn dẹp sạch sẽ mới được. Lý Hằng suy nghĩ một hồi, ở bên tai có tiếng bước chân càng lúc càng gần, dùng ngoại bào cẩn thận khoác lấy Tô Thanh, thân hình lóe lên cấp tốc biến mất ngay tại chỗ.
Lý Hằng cuối cùng mang theo Tô Thanh đến một quán trọ ít người trong thành.
Dặn dò tiểu nhị đưa nước nóng xong, ngay khi cửa phòng đóng lại, hai người trong nháy mắt lại lăn lộn đến cùng.
Quán trọ trang trí đơn sơ cách âm không tố, hơi động đậy dưới thân giường sẽ phát ra tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt, nhưng Tô Thanh không quan tâm được nhiều như vậy, vừa rồi y đã kiềm chế quá lâu, hiện tại không thể kiềm chế nổi nữa dưới hông nam nhân thét lên, kêu khóc, cầu xin tha thứ.
"Không được, bắn nhanh cho ta đi, a a........." Mặt Tô Thanh đỏ bừng, hơi thở gấp gáp "Cầu ngươi......... Cầu ngươi........."
Tốc độ thao huyệt thịt quá nhanh, tiếng nước dâʍ đãиɠ cũng không ngừng vang lên, ba ba ba, phốc phốc phốc.
Bị huyệt thịt không ngừng xoắn lấy côn ŧᏂịŧ thoải mái đến cực điểm, nam nhân vạch đùi Tô Thanh lên, quyết tâm đâm vào, khiến cặp đùi trắng nõn sưng tấy đỏ bừng, đáy chậu cũng bị túi bóng của gả va chạm, không ít dâʍ ŧᏂủy̠ văng khắp nơi, làm ướt bắp đùi hai người.
"Đã làm một canh giờ, cái này không được?", Lý Hằng cúi người xuống, mạnh mẽ va chạm hoa huyệt non mềm, nhìn chằm chằm Tô Thanh thở gấp.
"......... Tiểu huyệt muốn nát, tha ta......... Tha ta......... A........."
"Làm thêm nửa canh giờ"
Đằng trước còn có khách, nhưng ngọ thiện phải ăn mất một canh giờ.
Tô Thanh khóc lóc gật đầu, chân càng mở rộng hơn, âm phụ sung mãn nghênh đón từng đợt va chạm.
Nhưng sự thật chứng minh Lý Hằng ngày thường nhìn cực kì đáng tin cũng sẽ nói láo, nhất là khi trên giường.
Nửa canh giờ sau Tô Thanh khóc muốn tắt thở, phía dưới vừa sưng vừa bỏng, trọc dịch dính ngay cửa huyệt, đệm giường cũng ướt đẫm, tản ra mùi chua của dâʍ ŧᏂủy̠.
Tô Thanh hô hấp đều vỡ vụn, trong miệng phát ra từng tiếng rêи ɾỉ rất nhỏ, không ngừng vặn vẹo bờ mông xô đẩy bả vai nam nhân, Lý Hằng chế trụ không cho y giãy dụa, nửa người dưới hết sức đỉnh một cái, bắn vào trong tiểu huyệt của Tô Thanh, chậm rãi thở ra một hơi: "Để trước cửa đi"
Đợi cho trước cửa không còn động tĩnh, gả cúi đầu hôn lên mặt Tô Thanh, sau đó trần như nhộng xuống giường, bưng nước nóng vào.
Mà theo di chuyển của gả, vật thể màu đen thô to giữa hai chân dính đầy dâʍ ɖị©ɧ cũng không ngừng lắc lư theo, Tô Thanh nghiêng người nằm trên giường thất thần thở dốc nhìn thấy, nhịn không được lại co quắp một trận, hai tay nắm lấy đệm giường kẹp chặt hai chân.
Lý Hằng rất nhanh đã trở lại bên giường, gả ôm lấy Tô Thanh nhẹ nhõm nhấc lên, khi gả cử động, thân thể va vào nhau, vật cứng khổng lồ lại được nhét vào, hoàn toàn chìm vào trong.
"Ngậm lấy"
"Ô ô........."
"Còn muốn thao huyệt sao?"
"Muốn......... Muốn........."
"Tốt"
Một lát sau, Tô Thanh từ từ nhắm hai mắt nghe giọng nói trầm thấp của gả, lập tức nhịn không được liền khóc.
Lý Hằng cũng thì thầm đặt môi của mình lên trên môi Tô Thanh, không chút do dự nói: "Thích, bảo bối yêu ngươi chết mất"
"Ô.........." Tô Thanh vừa khóc vừa ôm chặt gả, đưa tay túm quần áo của gả.
Hai người thở hồng hộc lăn thành một đoàn, chỉ chốc lát sau toàn thân trần trụi thẳng thắn đối mặt nhau.
Nương theo từng trận thở dốc nặng nề, nhiệt độ trong phòng càng lên cao.
Lần này đại khái là thật lâu, động tác của Lý Hằng hoàn toàn thô bạo như trước đây, mà Tô Thanh thì ngay một khắc gả đâm vào liền run rẩy cao trào, Tô Thanh khóc lóc cắn lên vao Lý Hằng, vừa đau vừa thoải mái nhỏ giọng rên la.
"Thật xin lỗi bảo bối, ta nhịn không được!"
Phía dưới vẫn còn nhiều nước như vậy, vẫn kẹp chặt như vậy, vừa nhét vào Lý Hành cũng cảm thấy một loại cảm giác thân thuộc trước đây chưa từng có, gả thở dài hung hăng co rúm, dùng hai tay ấn hốc chân Tô Thanh xuống thấp hơn.
"Ô ô.......... Phụ thân.......... Phụ thân.........."
Tô Thanh tựa hồ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cực lớn, thân thể một mực run rẩy, thao càng nặng run càng lợi hại.
Lý Hằng cũng đau lòng hôn lên nước mắt của y, hạ thân trừu sáp một khắc cũng không ngừng, mặc dù nói gả không dám nhìn nhất là người này khóc, nhưng trừ lúc ở trên giường, dù sao nam nhân đều là động vật háo sắc, ai mà không thích người mình yêu bị mình yêu thương đến khóc lên chứ?