Ngoại Truyện 5
Hôm sau Trà dậy từ sớm đến quán cafe điểm hẹn vs mẹ của Phong…Mẹ P: cô đã làm không đúng thỏa thuận
-tôi chưa hề có thỏa thuận gì với bà
-cô biết hết tất cả,tôi đã quên điều đó ,thậm chí tôi đã kể cho cô nghe về từng người đàn bà đến bên cuộc đời con trai tôi…
-điều đó k0 qtrong.anh ta giàu có,trẻ trung lịch lãm,lại xuất thân là con trai của 1 người có địa vị,bất cứ cô gái nào cũng sẽ vây lấy,quá khứ của anh ta ra sao tôi k biết và k muốn biết,tôi chỉ biết hiện tại người có thể đánh bật Vân ra khỏi cuộc đời anh ta chỉ có tôi,bà có thể lựa chọn…hoặc tôi sẽ nói hết vs cả hai hoặc là chỉ tôi và bà biết cô ta là ai
-nếu có ngày cô ta nhớ ra
-điều đó là không thể,cô ta trí não như bị thanh tẩy rồi,giờ quyền quyết định là ở bà…
-cô muốn có gì đó vs con tôi,tôi k ngăn cấm
-không tôi muốn kết hôn vs anh ta bà nghĩ sao (Trà lời nói sắc bén đến khủng khϊếp,hai tai mẹ P như ù đi,bà ta đã đi sai hướng khi quá vội vàng lợi dụng trà nhưng lại k ngờ cô ta là kẻ xảo quyệt hơn)…
Tôi vừa mở cổng thì thấy Phong đang dắt tay con chờ sẵn
Gấu: cô Vân ơi đi thôi
-à uk,gấu dậy sớm vậy
Gấu: con muốn đi chơi…
P lẳng lặng ra xe mở cửa xe cho Vân và Gấu (dt reo lên)
‘ Được rồi tôi sẽ qua ngay”….
P: gấu đi chơi vs cô nhé bố sẽ qua sau
Gấu: bố hứa đưa con đi chơi rồi mà
-bố bận đột xuất con ạ,bố sẽ đến chỉ là muộn một chút…
Tôi: anh cứ đi đi tôi sẽ trông thằng bé được
-cám ơn..
Lời cám ơn của P khiến tôi ngại,đó là lần đầu tôi thấy anh ta nhẹ nhàng và lịch lãm,một vị giám đốc của nhãn hiệu đá quý sang trọng,trong chiếc áo khoác da quần bò đơn giản…
Xe lái đến công viên trò chơi,tôi dắt Gấu xuống,thằng bé không quên dặn bố
Gấu: bố về sớm với con nhé
P:uk bố sẽ về ngay…con chơi vui nhé
Tôi và gấu vẫy tay bye bye Phong ,thấy thằng bé chơi trò chơi tôi tự nhủ chẳng biết là mình đang làm gì ở đây,cùng họ là những người xa lạ,nhưng mỗi lời thằng bé nói ra khiến tôi không thể từ chối được…chẳng hiểu là tại sao?
Gấu: cô Vân ơi con giỏi không (thằng bé chơi lái xe đυ.ng)
-giỏi lắm
-con muốn lái xe giống như bố P
-sau này lớn sẽ lái được mà
-sau này gấu chở cô đi nhé
-hihi sau này rồi tính,ông tướng ạ…
Phong đến công ty,mẹ anh ta ngồi chỗm chệ
P: mẹ bảo nhân viên gọi à
-đúng thế nếu k gọi thì chắc gì con đến
-mẹ nói gì nói luôn đi,gấu đang chờ con
-thằng bé có ngoan không,để mẹ đưa thằng bé về nuôi cho con đỡ vất vả
-con nuôi con của mình có gì là vất vả
-P,từ khi nào ăn nói với mẹ cục súc như vậy,hễ cứ gặp là con lại như vậy,con phải nghĩ đến tương lai,cần một người vợ để lo cho con
-con tự lo được
-con đang tự hủy hoại tương lai của chính mình,con hiểu không?
-đâu nhất thiết cứ phải lấy vợ mới là không hủy hoại tương lai,chính vì lấy vợ nên tương lai của con đã chấm dứt,con không muốn cưới bất kì ai thậm chí đυ.ng vào bất kì cô gái nào,con không thích,con chỉ thích Vân …
-nhưng mà nó đã k còn mà con
P đứng dậy cố lảng đi…
P: con bận lắm nên mẹ cũng nghỉ ngơi rồi về nhà đi…
-Phong(hét lên)mẹ thất vọng vì con
-thất vọng sớm sẽ không buồn về sau,con sẽ tự quyết định đời mình,con đã nói vs mẹ từ lâu rồi đấy….
P vội vàng đi ra ngoài lái vụt xe đi,mẹ P tức giận…”vì một con đàn bà có đáng không”….
Đến công viên Phong thấy Vân đang ngồi trên con ngựa xoay,Gấu và Vân mỗi người ngồi một con đang đùa,P bất giác cười thở nhẹ nhõm…
Gấu: bố cháu kìa,bố ơi bên này (vẫy vãy)
Phong vẫy tay với con trai cười nụ cười thật tươi…
Tôi nhìn anh ta cười với con mà cũng cảm thấy vui lây,tiếng cười của hai bố con họ tại sao mình lại vui nhỉ…
Phong nắm tay gấu rồi nhấc bổng con trai lên
P: Nào bây giờ con muốn chơi gì nữa
Gấu: con muốn ăn kẹo bông…
Ngồi trên ghế đã Gấu ngồi giữa còn tôi và P ngồi hai bên,tự dưng không khí ngại ngùng bao trùm
Gấu: cô Vân ơi ăn bên trái cho con đi,kẹo bông to quá che hết mặt con rồi
-uk uk
Thằng bé kéo tay bố…nói vào tai
Gấu:bố ăn bên phải cho con đi,kẹo to che hết mặt con rồi…
P:uk…
Phong và Vân mỗi người cắn một bên Gấu cầm ở giữa cho đến khi chiếc kẹo bông lớn đang nhỏ dần,gương mặt họ nhìn vào nhau đột nhiên giật mình,gấu cười khanh khách…
Gấu: thôi được rồi ạ…(thằng bé ung dung đứng dậy chạy ra chỗ trò chơi để hai tên già nhìn nhau trong ngại ngùng)
P: cô có ăn gì không (hỏi lấp liếʍ)
-tôi..tôi không
-à khi nãy thằng bé chơi hết bao nhiêu để tôi gửi
-thôi có đáng bao nhiêu đâu,tôi tặng thằng bé coi như quà sinh nhật ,anh cất ví đi (P cất ví vào túi rồi hai người ngồi im cho đến khi tuyết rơi xuống)…
P: cô có bạn trai chưa
-anh hỏi làm gì,tôi 30 rồi nhưng mà nói thạt chưa có (Nói xong hai người bật cười)
-vậy chắc cô có vấn đề gì đấy
-còn anh cũng có vấn đề nhiều hơn tôi mà…
-thằng bé rất thích cô
-tôi cũng thích thằng bé (P cười,hai người họ cứ ngồi cười khi nói chuyện đá xoáy nhau nhưng rất dễ thương)…
Sau khi vui chơi trời đã tối,chúng tôi chưa ăn gì vì Gấu ngủ nên đi về sớm,tôi ôm gấu trên tay xe dừng trước cửa,Vυ' chạy ra ôm gấu lên,cảm giác gấu dc vυ' bế đi cứ làm tôi thấy lưu luyến…
P: tôi đưa cô đi ăn
-thôi tôi về nhà ăn được rồi (tôi mở cửa xe)
-Vân này,cám ơn cô
-vì điều gì
-vì tất cả bao gồm cả về chuyện của tôi và gấu (ý nói vc qua đêm)…
Tôi k nói gì chỉ cười nhẹ rồi chạy sang bên đường về nhà…
Trà đứng bên trên kéo chiếc rèm xoẹt mạnh như tức giận ánh mắt lừ lừ ” chị sẽ lại đau khổ khi đến vs anh ta,chỉ có tôi có thể giúp chị tránh xa điều đó”…
Tôi đứng bên trong cửa dòm ra bên ngoài P vẫn đứng bên ngoài nhìn vào cửa bên nhà tôi,anh ta cứ hút thuốc rồi nhìn vào,tôi tự dưng thấy tim đập nhanh,đúng là 30 tuổi đầu nhưng giờ mới thấy lần đầu tim đập nhanh đến vậy,điện thoại tôi reo lên là mẹ
Mẹ: Thuận nó bảo gọi cho con không được nên nhắn mẹ
-con vẫn mở máy mà có thấy gọi đâu
-bao lâu rồi hai đứa không nói chuyện với nhau
-con sang 1 tháng rồi mà nói chuyện có 1 lần,con thấy anh ấy khác khác…
-nó sắp lấy vợ rồi,nghe nói vợ có bầu 1 tháng rồi
-dạ…(tôi thấy sốc)
-nó nói trong lúc chờ con đã nhỡ qua lại với 1 người khác nên con bé đó có bầu và đòi cưới,nó k còn cách nào khác
-mẹ..con cúp máy đây
-con đừng buồn
-con buồn vì thuận không yêu con,cái anh ta muốn chỉ là thể xác,con đã từ chối anh ta trước khi đi,con nghĩ đàn ông thời nay quan hệ và tình yêu hai cái đó tồn tại song song,thiếu 1 trong hai thì đối vs đàn ông tìиɧ ɖu͙© quan trọng hơn…
-đừng bi quan quá con ạ,trên đời đâu phải đàn ông nào cũng giống nhau…
-con chẳng hiểu sao con lại nhậy cảm đến vậy,con thật sự nhậy cảm khi nghĩ đến việc bị đàn ông phản bội cứ như là con đã từng bị vậy…
Tôi cúp máy rồi ôm mặt khóc cả đêm,cảm thấy lòng bị tổn thương,biết thế cho anh ta quách cho rồi còn hơn sang đây bị tên người lạ kia hϊếp da^ʍ,đã thế hắn còn chẳng nhớ việc qua đêm đó ra sao..
Sáng hôm sau Trà tập chạy song song vs Phong…
Trà: xin chào
P: chào
-hôm nay trời thật đẹp
-uk…
-đêm qua anh ngủ ngon chứ
-tôi ổn
-còn tôi thì mất ngủ vì bà chị Vân khóc cả đêm (P đang chạy chợt dừng lại)
P: nhà cô ấy có chuyện à
-đâu có nghe nói bạn trai chị ấy đi lấy vợ nên chị ấy vậy đấy,yêu anh ta lắm,phải nói là lụy tình,có đánh đuổi chị ấy bao lần chị ấy vẫn yêu…
-trông cô ta k giống kẻ lụy tình cho lắm
-vậy mà như vậy đấy,ăn ở vs nhau như vk ck bao lâu mà hắn k chịu cưới,chị ấy chờ mãi đấy nên 30 rồi vẫn vậy…
P tỏ vẻ không thích nghe lắm,anh ta chạy đi trước…Trà cười đắc ý…
Tôi dậy soi gương rồi nhìn thấy mắt thâm quầng,vội lấy tay massage vùng mắt,mặc vội đồ đi ra ngoài thấy Phong vừa chạy thể dục về,tôi định chào thì anh ta lườm nguýt vẻ khinh khỉnh rồi quay đi,tôi cười mỉa mai “ô con người ta hay nhỉ,hôm qua vẫn bình thường nay đã khác”…
Chạy vội đến chỗ làm ,thầy cho chúng tôi bốc thăm…
Thầy: mỹ phẩm iu muốn tặng cho spa ta 1 vài giài để khích lệ chúng ta quảng cáo nhieu hơn cho thương hiệu của họ…
Ly: chị Vân (ngủ gật)
-ờ
-lên bốc thăm đi rồi còn đi làm
-uk (tôi lên bốc thử mở ra thấy hình chiếc ô tô)
Thầy: em được giải nhất đấy chiếc xe trị giá hơn tỉ,ôi thật may mắn quá
-nhưng em kb lái thầy ơi…
-cứ có xe rồi sẽ học sau lo gì
-có được quy ra tiền k ạ
-không…
Tôi nhận món quà quý từ trên trời rơi xuống mà lòng chẳng vui đúng là đen tình đỏ bạc…nhờ một bạn nam chờ chiếc xe về cửa tôi cúi đầu cám ơn rồi gấu gọi…
Gấu: cô vân ơi quay quay kìa cô thấy đẹp không (P đang giật bắn len trời chiếc chong chóng quay phát sáng)
-đẹp lắm
P dắt Gấu xềnh xệch vào trong nhà như không muốn gấu tiếp xúc với tôi…
Gấu: cô vân đang xem mà bố
P:từ mai k dc nói chuyện vs cô ý hiểu không (cố ý nói to cho tôi nghe thấy)…
-này anh tôi làm gì sai mà anh cấm con trẻ chơi vs tôi
-cô là người đàn bà quá phức tạp,sáng 1 anh chiều 1 anh lại có cả người yêu nữa,tôi k muốn con tôi tiếp xúc với người như thế
-ơ anh này hay nhỉ,anh nghe cái tin điên rồ đó ở đâu vậy
-tóm lại là….
-là tôi muốn nhờ anh dậy tôi lái xe có được không
-tôi tưởng xe bạn trai cô (ý nói người vừa nhờ lái về)
-tôi làm gì có bạn trai,mới chia tay hắn cũng lấy vợ rồi
-thành thật đấy
-mà tôi vc gì phải nói với anh,mai tôi nhờ người dậy
-tôi đâu có từ chối dậy cô học,tôi rảnh vào sáng sớm và đêm muộn
-vậy học sáng sớm đi…sáng mai nhé
-được
Gấu nói chuyện với Vυ' trong nhà
Gấu: vυ' ơi bố giận cô Vân hay sao ý
-ai bảo con thế
-thấy bố toàn mắng cô Vân thôi
-đấy kp là mắng,bố của con đang quan tâm cô ấy đấy con ạ…
3 buổi sáng trôi qua anh ta chỉ dậy tôi ngồi điều chỉnh gương,còn anh ta ngồi ghế bên cạnh ngủ…
-này anh anh dậy kiểu gì thế
-cái căn bản chính là quan sát,nhìn gương cho quen đi từng bước một…
-tôi lái được anh cứ bảo tôi di (anh ta bật dậy giật số)
-nhấn ga đi (tôi nhấn ga rồi phóng nhanh quá) cô điên à giảm tốc độ đi…
Tôi cuống nên chưa giảm ga dc
P: giảm đi,phanh chân phanh bên cạnh (xe phanh két khi chỉ còn cách gốc cây một đoạn) tôi đã bảo là (thấy Vân run lên)
-tôi…tôi chưa chết ,may mắn quá (tôi quay sang nhìn P cười,anh ta thở dài)…
Tôi ra bến xe buýt ngồi chờ xe để đi làm mà vẫn còn run lên…P đi qua dừng xe lại
P: lên đi tôi đưa đi làm
-tôi sợ ngồi xe rồi
-tôi lái đâu phải cô…
Tôi lật đật lên xe,ngồi trên xe tôi vã mồ hôi người rét run lên
‘Tôi ngủ một lát nhé,khi nào đến gọi tôi “…
Xe đến nơi P gọi nhưng Vân không trả lời,anh ta lay lay thì thấy người Vân nóng ran lên…
“sốt cao vậy”…
Phong đưa Vân tới viện bế vội vàng vào khoa cấp cứu
y tá: bỏ bớt áo cho bệnh nhân
Phong cời từng lớp áo rồi anh ta nhớ lại đêm ngủ với Vân ,Vân khóc van xin…P lặng người ngồi xuống ghế nhìn y tá đo rồi truyền cho Vân ..
Y tá: cho uống gói này đi…
Phong pha rồi cho Vân uống,trên cổ Vân có sợi dây chuyền hình sao giống hệt chiếc lắc tay của Gấu,anh ta giật mình “lẽ nào là định mệnh,cô ấy đã gửi cô đến cho Gấu”(ý nói vân đã chết nhập về”…
Khi tôi mở mắt thấy tay đang truyền nước,Phong ngồi ngủ bên cạnh…tôi cố dậy anh ta mở mắt…
P: tỉnh rồi à,cô ăn gì k
-tôi bị nặng vậy à
-uk,vì tập xe mà có cần phải sợ đến vậy không?
-tôi sợ mà ,sợ phát sốt luôn rồi ( cười)
-Vân này
-Vâng
-Chúng ta làm người yêu của nhau đi
-Là thế nào
-Tôi muốn Gấu có người chăm sóc,thằng bé cần tình yêu của một người mẹ mà tôi không thể đem lại cho nó.
-Vợ anh đâu rồi
-Cô ấy mất 3 năm rồi,tôi đã chờ mãi và chờ mãi cho đến hiện tại tôi nhận ra cô ấy thật sự sẽ chẳng quay về…
-Tôi và anh không hợp đâu
-Tôi chọn cô vì cô và tôi đã có mối quan hệ vượt mức bình thường,Gấu lại rất quý cô
-Vậy là ý anh là anh đang vì con trai mình
-Phải,chúng ta làm người yêu trước mặt con tôi không đòi hỏi gì ở cô cả,chúng ta sẽ giữ khoảng cách chỉ cần cô có thể cho thằng bé một chút tình thương của người mẹ vậy là đủ
-Nhưng tôi kp là mẹ thằng bé
-Tôi tin cô sẽ làm được
-Rồi sao tôi cứ như vậy mãi làm ngy giả của anh và cố giả tạo trc mặt thằng bé
-Vậy cô muốn gì
-Cái tôi muốn đó là 1 tình yêu đích thực của cuộc đời,tôi nguyện hy sinh tất cả nếu tìm thấy người tôi yêu
-Vậy cô hãy yêu tôi đi,hãy tìm ra điểm gì đó để yêu tôi
-Vậy còn anh ,anh sẽ nghĩ có ngày anh yêu tôi không khi mà tình cảm của anh dành cho vợ quá lớn.
-Tôi sẽ cố gắng vì con của mình,thà rằng là cô sẽ tốt hơn tất cả mọi cô gái khác…
-Tôi đã 30 tuổi và tôi muốn thử tin vào mối nhân duyên này …
Phong với tay ôm lấy Vân,họ cùng nhắm mắt dường như tạo cho nhau cảm giác gì đó mà đến chính bản thân họ chẳng thể lý giải nổi…
Tôi trở về nhà rồi nhớ lại lúc ôm nhau trong bệnh viện,tôi rùng mình” Mình đang bị phản bội nên não cũng lú luôn rồi,anh ta nói gì là mình bị cuốn theo,có lẽ bản thân mình đã có chút tình cảm với bố con nhà Gấu”…
Tôi đặt điện thoại lên bàn rồi vào tắm…
Phong nhắn tin đến số Vân “ Em ngủ chưa,anh đang nói chuyện với Gấu về chuyện hai chúng ta,thằng bé rất vui”…
Trà cầm máy thấy chữ Phong Gấu nhắn đến,cô ta cười nhẹ “ Hạnh phúc sắp tan biến rồi chị yêu ạ”…
Sáng hôm sau tôi thấy Trà dậy sớm nấu đồ ăn sáng thịnh soạn…
Trà: Chào buổi sáng
-Chà hôm nay ngày gì vậy…
-Hôm qua bạn trai em tỏ tình nói lấy anh ấy nhé
-Thật á,rồi sao nữa
-Em từ chối
-Trời ,tin giật gân đấy,người ấy gần đây k
-Đối diện nhà mình
-Là sao ( tôi ấp úng)
-Trong khu nhà này
-À ra vậy ( tôi thở phào nghĩ hqua Phong cũng mở lời với mình) hnao chỉ mặt cho chị ngó qua nhé
-Anh ấy có gia đình rồi,còn có 1 đứa con trai rồi cũng muốn kín đáo nên em không muốn nói ra…
-Trời có gì đâu mà kín đáo
-anh ấy là vậy đấy,lịch lãm và rất ít nói đó là điều em thích ở anh ấy,chỉ sợ anh ấy không chung thuỷ đó là điều em lo lắng
-Phải đàn ông sợ nhất là không chung thuỷ…( tôi buồn cắn vội miếng bánh)
-Chết nay bên spa khai trương cơ sở mới chị đi đây k muộn…
Tôi vừa mở cửa ra ngoài thấy Phong trong bộ vest xanh biển đậm,anh ta đúng là lịch lãm và rất ít nói,dập điếu thuốc Phong cười khi thấy tôi…
P: Chúng ta đi làm thôi
-Vâng ( tôi dập tan suy nghĩ vừa lo lắng trong đầu miêu tả của Trà rất giống với P)…
Trên xe Phong và tôi nắm tay nhau,dù chỉ là cử chỉ không xỗ xàng vội vã nhưng cũng đủ làm trái tim hai đứa ấm lên…tôi đến cửa hàng vội vã xuống xe…
P: Nhớ ăn sáng đấy
-Em ăn rồi nay muộn rồi em đi đây
-Tối anh đón gấu đi ăn nhé
-Vâng …( tôi cười vẫy tay)…
Mẹ Phong gọi cho Mẹ Vân…
Mẹ P: Chúng nó lại đang yêu lại từ đầu bà hãy làm gì đi
-Bà có thấy đây là định mệnh không
-Tôi k chấp nhận định mệnh ,tôi không chấp nhận,không bao giờ chấp nhận…con gái bà có đúng mất trí không,nó lại đang tiếp cận con trai tôi…( hét lên mẹ Vân cúp máy rồi gọi cho Vân)
Vân: vâng con nghe
-Về nhà ngay nhanh lên…!
-Sao vậy mẹ
-Tao bảo mày về nhà…
Tôi thấy mẹ bật khóc
-Mẹ ơi mẹ sao vậy
-Vân,đời mày muốn khổ đến khi nào hả con
-Sao vậy mẹ
-Hai đời chồng 3 đứa con,con ơi ….( mẹ ấp úng)
-Mẹ nói cái gì vậy ( mẹ cúp máy)…
Tôi gọi lại thì không thấy mẹ nghe máy,tôi thấy lòng lo lắng nhiều hơn,ở nhà kb mẹ có chuyện gì hai đời chồng 3 đứa con ý mẹ là gì…
Phong đang tiếp đãi khách hàng lớn tại một nhà hàng,mẹ Phong đứng bên kia đường nhìn sang…bà ta gọi điện
Mẹ P: Cô làm gì thì làm đi ,hãy để con bé đó tránh xa cuộc đời thằng P
Trà: Bà yên tâm ,chỉ cần làm đúng như những gì tôi nói…
Trung tâm khai trương tốt đẹp với lượng lớn khách ủng hộ trong ngày khai trương,thầy giáo cùng các nhân viên gạo cội ai nấy cũng mệt mỏi sau ngày làm việc…
Thầy: Hoa này mỗi cô mang về 1 bó cho thầy đi nhé…
Tôi thấy P gọi điện
P: Mấy giờ em về
-Chắc nửa tiếng nữa thôi
-Vậy nửa tiếng nữa anh chờ em bên ngoài cửa…
-Vâng…
Đèn trong phòng tắt vụt đi tôi thấy Ly bê chiếc bánh cùng ngọn nến
Ly: Chúc mừng sinh nhật chị Vân ( Mn trong phòng vỗ tay)
Thầy: Chúc mừng sinh nhật em ,cô học trò xuất sắc…
Các bạn trong lớp vỗ tay lớn,tôi thật sự cảm động đến chính bản thân tôi đã quên mất ngày sinh nhật của mình…
Mẹ Vân tai đất nước Hàn Quốc ôm mặt khóc “ Có nỗi đau nào hơn nỗi đau ngày nó tự tử chính là ngày nó được sinh ra đâu cơ chứ,con ơi là con dại ơi là dại”…
Phong mặc đồ chỉnh tề anh ta thấy vυ' gõ cửa…
Vυ': Cậu P ơi,bó hoa này cậu mang đi tặng cô Vân nhé
-Tại sao vậy
-Nay là sinh nhật cô ấy,tôi lần đầu gặp có hỏi cô ấy sinh ngày tháng năm nào cô ấy nói sinh nhật đúng hôm nay…tôi còn ghi lại vì thấy có nhiều điểm giống cô Vân vợ cũ cậu…
-Hôm nay cũng là ngày dỗ của vợ tôi
-Cậu hãy để kí ức đó quên vào dĩ vãng đi,hãy bắt đầu lại tôi thấy đây như là một sự khởi đầu mới,tặng cô ấy bó hoa này cho cô ấy nhé
-Cám ơn Vυ' hoa rất đẹp…
Vυ' đi xuống dưới thấy Trà đi vào
Trà: Tôi muốn gặp anh Phong có chuyện gấp,tôi đã nhớ lại mọi chuyện
Vυ': Cô là
-Tôi là Vân mẹ của Gấu và là vợ anh Phong…( vυ' buông thõng tay)…
Vân trên tay cầm bó hoa đứng chờ Phong đến đón” sao lâu vậy nhỉ”…
Tôi cứ đứng chờ anh ta,tôi tin vào lời tỏ tình đó cho đến giờ phút này…cuộc điện thoại gọi đi chỉ có tiếng chuông anh ta không bắt máy…tôi lặng lẽ bắt xe về nhà Phong,thấy tôi cô giúp việc luống cuống…
“anh P đâu cô”
-cậu ấy,cậu ấy chưa về…
-xe anh ấy ở bên ngoài mà…
-nhưng cậu ấy chưa về ạ…
Gấu từ trong nhà bếp chạy ra
Gấu: vυ' nói dối bố con ở trên phòng ạ,gấu thấy bố đi lên mà
Vυ': gấu nhìn nhầm rồi…
Linh cảm có điều chẳng lành…tôi đặt bó hoa xuống dưới bàn đi lên trên tầng,Vυ' tóm lấy tay tôi…
Vυ': cậu ấy chưa về mà…để tôi gọi cho cậu ấy…
-vυ' làm gì căng thẳng vậy ,cháu cũng có thể gọi mà…trẻ con sẽ k nói dối đâu đúng k vυ'…
Tôi lẳng lặng trong bộ trang phục của một cô nhân viên spa ,bất giác tay tôi run lên mở cánh cửa phòng…cửa mở tôi thấy tiếng cười của Trà…
Trà: em thật sự yêu anh và con của chúng ta…chỉ xin anh đừng quên em…
P: không đúng,đấy kp sự thật cô ấy đã chết rồi
Trà: là em mà,cô ấy chính là em ,em chính là người vợ đã trở về từ cõi chết đây …
P: không đúng tôi không tin,tôi phải xác nhận…
Trà: ngày đó gương mặt em bị phá hủy bởi chính cô gái tên Hương đó,em đã đau đớn nhường nào anh biết không…(Trà ôm lấy Phong trên tay Phong cũng dang cầm bó hoa rơi bịch xuống)
Phong thấy tôi vội đẩy trà ra…
Tôi: Mày đang làm gì với người yêu tao vậy trà,mày mau buông tay ra ngay (tôi ra dằng trà ra khỏi người P)
Trà: chị ơi em xin lỗi nhưng em cần trở về cuộc sống của chính em…(tôi tát bốp vào mặt trà)
-mày là loại dối trà gương mặt bị phá hủy là…
-chị im đi chị lại định nhận rằng là chị bị hay sao,có thể hỏi cô choi,cô ấy sẽ cho anh câu trả lời anh P…
Tôi tóm tóc Trà>>.
-tao coi mày là chị em vậy mà mày đang làm gì vậy Trà…
-chính chị định lừa anh ấy,chị luôn muốn vùi dập em..
Phong gạt tay đẩy Vân ra khỏi người Trà…
P: em thôi đi ,từ khi nào em côn đồ vậy…
Tôi: tôi côn đồ,không lẽ tôi đứng nhìn bạn trai mình và em gái mình ôm nhau thì phải đứng yên…
P: Anh là bạn trai em không phải chồng em…
Trà: em xin lỗi chị nhiều…
Tôi cười trước câu nói của Phong…
Tôi: ” chúng ta chính thức kết thúc,chồng mới khó bỏ còn bạn trai thì rất dễ đúng không”
P: ý anh không phải như thế…
-chấm dứt tại đây,tôi chúc cho anh được mãn nguyện khi tôi bước ra khỏi cánh cửa này,tôi và anh chính thức là người dưng…
-em bình tĩnh lại đi
-tôi chưa lúc nào bình tĩnh như bây giờ,anh có bạn gái mới thì tôi cũng nên tìm bạn trai mới cho mình thôi nhỉ…
Tôi cười nhếch mồm quay đi nước mắt mới rơi xuống,tôi đã tin vào đứa mà tôi luôn gọi là em gái…tôi đã tin vào lời mật ngọt từ người đàn ông đó,lòng tin đã hết…tất cả đã kết thúc….
Tôi chạy ra bên ngoài chiếc xe của tôi,tôi chưa biết lái nhưng chạy vụt lên xe ngồi khi thấy Phong chạy theo…
Phong: Vân mở cửa xe nghe anh nói đi em ( đập cửa kính)
Tôi nhìn anh ta rồi cươi nước mắt rơi nhẹ một bên má …
Tôi: Tôi tin rằng trên đời này mọi việc đều có thể thay đổi,nhất là tình cảm là thứ rất dễ thay đổi,anh đã bắt cá hai tay
P: Anh không có,anh thậm chí còn đang k hiểu chuyện gì đang xảy ra…
Tôi nhấn ga phóng vọt đi P chạy theo cứ vỗ kính
P: Vân sẽ nguy hiểm lắm mau dừng lại…
Tôi cảm thấy lòng rối bời niềm tin bị chà đạp,đầu tôi ong lên đau từng cơn…phía trước con đường như nhân đôi ,tôi thấy tôi ngồi phía sau xe đạp của một anh chàng kĩ sư cầu đường…
Mạnh: Lấy anh nhé Vân ,anh sẽ lo cho em …
Rồi tiếng mẹ Mạnh chửi bới quát tháo,hình ảnh đó in rõ nét trong đầu…tiếng khóc vang dữ dội của bé Sóc khi phải xa mẹ…
Phong lấy xe đuổi theo ,Trà chạy ra sau cười nhẹ “ Bên vợ và bên tình mới anh chọn ai,người đàn ông kim cương của em khổ thân anh thật,anh chính là mỏ kim cương”…
Tôi thấy mắt hoa dần đâm rầm xe vào gốc cây…đầu đập vào vô lăng cùng cú va vỡ những mảnh kính…tôi thấy tiếng cười của người đàn ông bên chiếc bàn ăn trong một nhà hàng sang trọng…đó là Phong
Phong: Chào cô tôi là Phong
Vân: Chào anh tôi là Vân
Tôi máu chảy ròng từ trên đầu xuống cười như kẻ điên trong xe…
Phong: Chúng ta kết hôn đi ( khi cầu hôn)
Em đứng đó anh sẽ sang bên em,anh xin lỗi ( khi trên cầu trước khi tự tử)
Tôi bước ra khỏi xe đi như kẻ điên về phía một cây cầu gần đó,đôi chân đất,mái tóc bay bay với gương mặt chảy đầy máu từ những vết thương trên trán,nhưng vết thương đang gϊếŧ tôi chính là kí ức…tôi vừa khóc vừa cười…
Tôi: Phong à em yêu anh
Phong :anh cũng vậy
Tôi cười lớn khi nghĩ đến kí ức đó,những nhát đập mờ ảo gương mặt Hương tôi vẫn nhớ,từng nhát đập phá huỷ toàn bộ cuộc đời tôi từ chính cô ta ( tôi vấp ngã trên cầu rồi lấy tay đập lên tim mình) “ Cố lên nào Vân mày chỉ đang mơ thôi,mơ thôi” ( tôi gào lên đau đớn)…
Phong thấy chiếc xe bị đâm k thấy có người bên trong,anh ta vội vã chạy bộ đi tìm xung quanh,thấy Vân đang ngồi trên thành cầu,Phong chạy tới đứng phía sau
P: Em bị thương không,anh tháy xe bị đâm…
Vân quay lại nhìn thẳng vào Phong…
Vân: Một trời tin yêu em tin anh mà rồi hoá ra phía sau tình mình anh nói yêu với bao cô gái tựa đã nói với em…
Phong: K như em nghĩ đâu ,em nghĩ anh là con người thế nào
Vân: Hãy trả lời em nhé khi anh ngu với cô ta ( ý Hương) có bao giờ anh nghĩ đến tôi không ?
P: Anh và Trà làm gì có gì?
Vân: vết thương này sẽ theo tôi đến cuối đời,anh đã gϊếŧ chết tôi…sự phản bội của anh quá lớn,có bao giờ anh thấy tội lỗi không?
P: Em có cần nói quá đến vậy không,chúng ta chưa sâu đậm đến mức ấy…
Vân: Anh vẫn sẽ gặp và yêu các cô gái khác rất dễ dàng đó là bản chất của anh rồi,gương mặt tôi,lòng tin của tôi,máu mủ tôi sinh ra đều tan biến chỉ vì sai lầm ngu dốt của tôi,tôi đã tự kết liễu mình đó là điều ngu xuẩn nhất,đáng lẽ ngày này 3 năm trước tôi không nên nhẩy từ trên cầu đó xuống mà phải sống ngẩng cao đầu cho anh thấy tôi là tôi,là cô gái đã quá tin ở chồng mình cho đến ngày anh ta dắt cô gái khác về nhà và nói cô ta có thai…tôi cũng có con vơi anh cơ mà
Phong buông thõng tay khi thấy Vân nói câu đó,trong lòng Phong phần nào cảm thấy đau lòng…
P: Em là ai vậy
Vân: Tôi chính là cô gái anh trả giá qua đêm 200 triệu,1 cái giá cao ngút cho 1 cô gái đã có chồng và 2 đứa con …
Phong bật khóc dơ bàn tay ra phía trước
Vân: Đừng …tôi nhất định sẽ khiến anh đau khổ hơn tôi…
Phong ôm chầm lấy Vân…
P: 1 phút thôi,anh xin em ,anh…anh ( khóc k nói nên lời) chỉ xin em đừng trừng phạt quá khứ bởi vì anh yêu em…
Trà nhâm nhi nước rồi gọi cho mẹ P
Mẹ P: Chắc chắn làm vậy cno sẽ chia tay chứ
-Tất nhiên nghĩ tôi là Vân thì cô ta sẽ chẳng là cái gì
-Tốt rồi cứ theo kế hoạch nhé
Trà: Chỉ có điều trừ khi cô ta nhớ lại thì kế hoạch sẽ đổ vỡ mà điều đó thì chắc chắn là không thể…
Trên cầu Vân với gương mặt lạnh tanh khi nhớ ra kí ức của chính mình,còn P giờ đây như đang thể hiện một sự hối hận dù đã quá muộn màng.
---------