"Anh không thể như vậy! Đây là cưỡиɠ ɠiαи! Đây là phạm pháp!" Mộ Sở Văn uốn éo người muốn đẩy bàn tay to của hắn ra khỏi phần eo của mình, Nghiêm Giản Kiệt thuận thế dời tay về phía trên xương mu của cô, thậm chí còn cố ý cầm một dúm long rồi nhẹ nhàng lôi kéo.
"Tôi biết, nhưng là nếu cả hai bên đều hưởng thụ thì sẽ không thể tính là cưỡиɠ ɠiαи, mà là chuyện tình tốt đẹp!" một bàn tay của hắn đùa bỡn bộ lông đen rậm của cô, một bàn tay cảm thụ trên vùng bụng bằng phẳng bóng loáng và da thịt mềm mại mẫn cảm của cô, vẫn còn không quên nói bên tai cô những câu nói làm người khác mặt đỏ tim đập: "Em biết không? Phụ nữ có bộ lông ở chỗ này rậm thì có tính khát vọng mãnh liệt hơn những người bình thường đấy!"
"Tôi không có! Chúng ta trước kia chưa từng gặp mặt, đối với anh một chút cảm giác tôi cũng không có!dù cho anh bắt buộc tôi phát sinh quan hệ với anh cũng vô dụng!" Cô quật cường phủ định mê hoặc của hắn, bởi vì cô sợ linh hồn của chính mình bị hắn khơi mào kɧoáı ©ảʍ xa lạ.
"Vậy chug ta xem xem liệu em có cảm giác hay không nhé!" Nghiêm Giản Kiệt không chút hoang mang cử động hai tay, bao phủ hai bên ngực cô, cách áo ngực viền ren mong mỏng mà xoa bóp, môi cũng không nhàn rỗi, cắи ʍút̼ ở trên gáy cô, nhẹ nhàng ngậm chặt da thịt non mịn của cô, đầu lưỡi phảng phất có tia điện xẹt qua khiến cho mỗi một tấc da thịt của cô đều tràn ngập kɧoáı ©ảʍ.
"Ân... A!" Mộ Sở Văn sớm đã nhịn không được ngân nga ra tiếng, cô cảm nhận được dục hỏa của hắn cực nóng, cô lại cực lực muốn che giấu du͙© vọиɠ bị khơi mào của bản thân nên đành phải dùng sức cắn môi dưới không để cho tự mình phát ra thanh âm dâʍ đãиɠ.
Nghiêm Giản Kiệt rất nhanh liền phát hiện cô có ý kiềm chế, ngón tay dài của hắn vạch ra đem nội y của cô hở ra vị trí xương quai xanh, lộ ra đỉnh ngực mềm mại, đỉnh đầu nụ hoa cao nhọn làm hắn cười đắc ý: "Thân thể của em đã bắt đầu có phản ứng rồi, không cần đè nén cảm giác này đâu, cứ việc rên thành tiếng đi!"
"Nằm mơ! Tôi tuyệt sẽ không thỏa mãn nɧu͙© ɖu͙© của anh!" Miệng cô cứng rắn cự tuyệt đổi lấy một luồng mãnh liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ khác, tay trái của hắn dời xuống đùi cô, đưa bàn tay dán sát vào chỗ tư mật cảm thụ sự ẩm nóng của cô, ngón trỏ tay phải đè lại nụ hoa trên ngực, ngón giữa đè lại cô ngực trái nụ hoa, hai ngón tay chuyển động giữa hai nụ hoa, xoa bóp bộ ngực biến thành đủ hình dạng.
"Ngoan, nếu sướиɠ thì cứ rên lên đi!" Hắn nhẹ giọng mê hoặc, đột nhiên dùng sức một cái, đè hai nụ hoa xuống, sau đó lại ve nắn một viên rồi nhẹ nhàng kéo ra để cảm nhận sự đàn hồi.
"A..." Mộ Sở Văn rốt cuộc kiềm chế không mà run run rên thành tiếng."Đây mới là thiếu nữ thành thật mà tôi thích!" Nghiêm Giản Kiệt cười ngậm chặt lỗ tai của cô, hai tay tiếp tục trên bộ ngực của cô, cho đến toàn thân cô ngây ngô run rẩy không thôi.
"Dừng tay! Van cầu anh mau dừng tay! Tôi... Tôi không được! Cầu... Cầu xin anh đừng như vậy..." Mộ Sở Văn vô lực cầu xin, toàn thân tê dại, du͙© vọиɠ xa lạ chậm rãi ăn mòn ý chí của cô.
"Lại không thành thật rồi, tôi nên sao vậy trừng phạt em như thế nào đây?" Nghiêm Giản Kiệt đẩy cô đến trên cửa, mở rộng cổ áo sơmi của cô, dương cương nam tính ngăn chận từ phía sau lưng cô, khiến cho hai luồng mềm mại của cô biến hình ở trên ván cửa, hắn lại hơi chút kéo cô ra cách cánh cửa một chút, cúi đầu xem hai hạt đậu đỏ mẫn cảm trước ngực cô đang ma sát bên trên cánh cửa lành lạnh, khuôn mặt hồng hào càng trở nên mê mang.
"a...ưm!" Cô cắn chặt môi nhưng vẫn tràn ra rêи ɾỉ, cô thật sự hi vọng bản thân có thể không cam chịu khống chế của hắn, nhưng là thân thể đã bắt đầu phản bội cô rồi.
Nghiêm Giản Kiệt nhanh chóng cởϊ qυầи dài của mình ra, dùng đầu gối xâm nhập giữa hai đùi cô từ phía sau lưng, cơ bắp rắn chắc dán sát vào bắp đùi cô, cảm nhận được sự trơn nhớt ẩm nóng tràn ra, hắn cong lên khóe miệng: "Cô gái ngoan, thân thể của em đã chuẩn bị sẵn sàng cho tôi rồi!"
Yến Sở từng điên cuồng mà vuốt ve mông thịt của cô, YếnTriết từng thô bạo xé rách đôi môi đỏ mọng của cô, Lý Hạc cởi sạch quần áo của cô để kiểm tra xem cô có còn là xử nữ hay không, bọn họ đều khiến cho cô sợ hãi xấu hổ, mà bây giờ người đàn ông này, hắn tự xưng là anh trai của bạn cô, chỉ là đè cô ở trên cửa liền dễ dàng làm cho cô run run mất đi bản thân.
Bây giờ thân thể cô nóng đến khó chịu, một loại cảm giác trống rỗng không rõ tên khiến cho cô cảm thấy thật xa lạ.
"Thả lỏng để tôi đưa cho em đi đến sảng khoái đi!" Nghiêm Giản Kiệt đem cô từ trên cửa kéo xuống đến, đặt nửa thân trên cô nằm sấp lên trên va li hành lý, một bên trấn an cô gái ngây thơ vẫn đang run rẩy: " tư thế này sẽ làm em càng dễ dàng tiếp nhận tôi."
Mộ Sở Văn phảng phất bị mê hoặc, thân thể hư không chờ đợi hứa hẹn của hắn, cặp mông khêu gợi nhẹ nhàng vặn vẹo, giống như triệu hồi xâm phạm của hắn.
Nghiêm Giản Kiệt sớm nóng lòng không kịp đợi cởi ra qυầи ɭóŧ, loi ra nam căn thô dài, hắn đột nhiên nhếch miệng, khom người phủ trên phía sau lưng bóng loáng của cô, để cho thứ thô to vĩ đại của mình đặt ở giữa hai đùi cô.
"Ân..." Cô thật là khó chịu, lại không thể xấu hổ mở miệng rêи ɾỉ, chỉ có thể vặn vẹo cái mông ma sát hắn, tại sao hắn còn không cho cô?
"Muốn sao?" Hắn nhịn xuống du͙© vọиɠ bùng nổ, nói ở bên tai cô, một bên vòng qua cô vòng eo mảnh khảnh da^ʍ tà đùa giỡn ngay trước hoa hạch cô.
Một động tác kia nháy mắt gợi lên ký ức của cô, Yến Sở cũng từng tùy ý nhu lộng thân thể của cô như vậy! Đọc truyện tại s1apihd.com của Huyền Namida để ủng hộ edit.
"Không cần! Buông ra tôi! Tôi nói không cần!" Cô luồn qua chân hắn, kéo xa khoảng cách, cô suýt chút nữa liền mất đi lý trí cầu xin người đàn ông này muốn cô!
Nghiêm Giản Kiệt nhìn thấy sự chuyển biến đột ngột của cô có chút bất ngờ, nhưng lập tức lại hướng cô dùng ánh mắt tán thưởng: "Dưới loại tình huống này cư nhiên còn có thể giữ vững lý trí, trách không được em gái tôi suốt ngày nhắc đến tên của em! Bất quá, tôi đếm tới ba nếu em lại không đi tới đây thì cũng đừng trách tôi dùng SM đối với em!"
"Anh cư nhiên lại biếи ŧɦái như thế, tôi... A!" Cô hét lên một tiếng, thân thể vẫn còn trong trạng thái tê dại, cổ đã bị hắn nắm chặt."Tôi quyết định không đếm nữa!" Hắn nhìn chằm chặp đôi môi hồng của cô, cúi đầu nhanh chóng ngậm chặt này hai mảnh mềm mại.
Mộ Sở Văn đã không có cơ hội nói chuyện, kỹ thuật hôn của hắn còn cao siêu hơn cả phim thần tượng mà cô hay xem nữa.
"Ân...Á!"Cô không hề phòng bị, phía dưới bị hắn nâng lên một chân hung hăng tiến vào, haimắt nhất thời mở lớn, cơn đau dữ dội làm nước mắt cô nháy mắt tràn ngập hốc mắt.
Nghiêm Giản Kiệtcũng không có vì thấy nước mắt mà buông tha cho cô, ần đầu nhìn thấy cô nằm ởtrên ghế sofa ngủ hắn liền dấy lên dục hỏa không chế không được.
Nam căn cực lớn củahắn thật vất vả đâm phá phía dưới cô cuối cùng một đường tiến vào bên trongthân thể nóng bỏng, bị sự khít khao của cô kẹp chặt, dục hỏa của hắn càng nhưnúi lửa phun trào, thiêu hủy lý trí của hắn, hoàn toàn khống chế được thân thể của mình.
"A! A! A..."
mỗi lần tiến vào hắn đều đâm sâu tận gốc rồi lai rút ra, nội bích cô co dãn mười phần, mỗi một lần ma sát đều khiến hắn phát cuồng, hắn gầm nhẹ lần lượt mãnh liệt va chạm thân thể của cô, "Bốp bốp" tiếng vang cùng tiếng kêu đau của cô tràn tới từng ngóc ngách trong căn biệt thự.
"Tôi muốn hung hăng đâm vào em. Tôi muốn đâm chết em! Để cho thân thể của em vĩnh viễn nhớ kỹ rằng tôi là người mang kɧoáı ©ảʍ cho em!" Nghiêm Giản Kiệt kích động gào thét, một lần một lần ngừng lại là một lần chôn sâu vào bên trong thân thể của cô.
Mộ Sở Văn dùng chân yếu đuối chống đỡ thân mình đang vô lực, không thể không ôm lấy cổ của hắn để không bị ngã xuống, hành động này càng làmcho nam căn cực đại của hắn tiến sâu hơn vào thân thể cô.
thắt lưng của hắn tựa như một chiếc motor không biết ngừng nghỉ, cái mông rắn chắc hoàn mỹ mỗi một lần tiến công đều không ngừng phong phú cô, lấp đầy cô, thẳng đến lúc chất dịch trắng nóng bỏng rót đầy dũng đạo của cô thì hắn mới đưa phân thân tràn ngập ái dịch rút ra.
Trong thân thể phảng phất đột nhiên trống rỗng, kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ biến mất, hạ thân cô mới dần dần cảm nhận được sự ma sát đau đớn, nóng rát giống như bị hỏa thiêu, Mộ Sở Văn bị loại đaun ày kéo về hiện thực, mới ý thức đến việc vừa mới phát sinh.
"Buông ra tôi! Anh như thế này là cưỡиɠ ɠiαи! Tôi sẽ tố cáo anh!" Cô đẩy hắn ra không nổi, chỉ có thể lấy đôi bàn tay trắng như phấn đánh vào hắn, phần eo bị tay hắn * gắt gao chế trụ, chân trái vẫn đang dơ lên ở giữa không trung, bởi vì cái chân đứng thẳng vừa rồi đã đứng quá lâu nên trở nên vô lực, cho nên lúc làm cho nghiêm Giản Kiệt nới tay khỏi chân trái của cô thì dưới chân cô mềm nhũn lập tức ngồi sững trên đất.
"Đàn bà đúng là trời sinh tuyệt tình! Vừa mới rồi còn hưởng thụ diễn đại tiệc tình ái mà tôi ra sức trình diễn, bây giờ đã trở mặt ngay được!" Nghiêm Giản Kiệt bày ra một bộ dáng vô tội, lúc ánh mắt theo giọt nước mắt của cô chuyển dời đến giữa đùi cô thì nháy mắt trở nên thâm thúy.
Vừa rồi hoan ái bắn vào bên trong cô, giờ phút này tinh hoa dịch của hắn trộn lẫn với ít tơ máu của cô theo bắp đùi chảy ra, rơi trên sàn có vẻ hết sức bắt mắt."Anh..." Mộ Sở Văn lười phản bác, chịu đựng hạ thân đau đớnmà đứng lên lại lảo đảo vài bước ở trước mặt hắn chật vật ngã xuống.
Nghiêm Giản Kiệt bước lên một bước, bàn tay to luồn ra phía sau nâng eo nhỏ của cô, hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ lửa nóng lại dính sát vào nhau, phân thân của hắn giống xúc điện nhanh chóng bành trướng, mà cô cũng bởi vì phản ứng của hắn không tự giác co rụt cửa huyệt một chút, lần co rụt này lại cảm thấy một luồng nhiệt lưu theo cửa huyệt lí chảy xuống.
"Buông... tôi ra!" Cô vô lực đẩy hắn, cửa huyệt lại chảy ra một cỗ dâʍ ɖị©ɧ khiến cho cô xấu hổ cúi thấp mặt.
"Tôi sao có thể nhìn em ngã lần thứ hai được?" Nghiêm Giản Kiệt hiển nhiên không định sẽ lại buông cô ra, bàn tay to của hắn hơi vội vàng xao động mơn trớn cô đôi mông căng tròn, lúc nhẹ lúc nặng vuốt ve cặp khít khao non mịn, cuối cùng rốt cục không thể che đậy được ham muốn mà trực tiếp công kích bắp đùi của cô.
"Á..."
biệt thự To như vậy liên tục tràn ngập tiếng kêu ngâm của Mộ Sở Văn, cô vừa mới nếm thử tình ái ngây ngô bằng dươиɠ ѵậŧ thô dài đâm vào bên trong mình, cô bị hắn hành hạ đu loại tư thế, bức cô đến điên cuồng, chưa bao giờ bị miệng tử ©υиɠ mẫn cảm bị lần lượt xâm nhập như thế, cuối cùng cô không chịu nổi mà ngất lịm.