Cuộc Gặp Thoáng Qua

Chương 31: Tình sắc chiếm hữu

EDIT & BETA: DUYÊN CHANH CHUA

Cố Tiểu Ngữ đắm chìm bởi hơi thở mê người của Mộ Phong Diễn vì thế cái gì cũng không suy nghĩ được. Miệng nhỏ hơi hơi mở ra, lập tức bị hắn dùng sức hôn lấy, đầu lưỡi nóng bỏng hắn xông vào, câu lấy đầu lưỡi cô dùng sức mυ'ŧ vào.

"Ân......"

Mộ học trưởng tuy rằng không có kỹ xảo hôn nhưng mà bị đôi môi mềm mại hắn hôn lên, cô cảm giác giống như có một dòng điện chạy khắp người. Thực đã, thực quyến rũ, thực mềm mại...... Cô thật sự rất muốn ôm hắn, nhưng mà không dám, tay không tự giác được đặt trên cánh tay của hắn, mới phát hiện áo tắm dài của hắn đã cởi. Tay cô chạm vào cánh tay học trưởng liền cảm thấy rối rắm, thấy được đường cong rõ ràng thâm thúy của cơ bắp chỉ cần nhẹ nhàng vỗ về là có thể cảm giác được cả người hắn phát ra một lực rất lớn.

Lúc Mộ học trưởng ăn mặc chỉnh tề nhìn rất soái khí cao ráo, không nghĩ tới khi không mặc quần áo, cả người học trưởng thế nhưng đều là cơ bắp, tỏa ra một lực làm cho người ta cảm giác an toàn.

"Ân......"

Môi răng hắn dừng ở trên cổ Cố Tiểu Ngữ, không nhẹ không nặng mà gặm, Cố Tiểu Ngữ nhịn không được ngẩng đầu, cảm thụ được sự nóng rát mà hắn hôn, rồi từ cổ đến đầu vai, lúc sau chuyển sang ngực.

"Ân! A......"

Đầṳ ѵú đột nhiên bị ngậm lấy, hắn dùng sức một hút, Cố Tiểu Ngữ thân thể tức khắc run rẩy lên,

"A! Ân a...... Học trưởng, nhẹ, nhẹ một chút, ân......"

Đầṳ ѵú bị hút đến thật thoải mái! Cô nhất định là loại con gái hư hỏng, bằng không như thế nào sẽ dễ dàng như vậy hiến thân cho một người nam nhân? Tuy rằng trong lòng rất thích, nhưng mà bọn họ chỉ mới quen biết được một ngày.

"A! Học trưởng!"

Bởi vì đầṳ ѵú bị hút đến quá thoải mái mà đôi mắt nửa khép nửa nhắm, lúc sau đôi mắt Cố Tiểu Ngữ đột nhiên mở to ra, nhìn nam nhân đè ở trên người chính mình. Hắn...... Tay hắn dọc theo bụng nhỏ cô mà đi xuống, sờ qua âʍ ɦộ trơn bóng, thế nhưng...... Thế nhưng sau đó lại ấn vào âm hạch cô.

"A! Không...... Như vậy không, không tốt, học trưởng......"

Cố Tiểu Ngữ thân thể mềm nhũn giống như một bãi bùn, rõ ràng rất muốn hưởng thụ, nhưng lý trí vẫn luôn nhắc nhở cô, bọn họ hiện tại chỉ là người xa lạ. Hôm nay học trưởng vì cái gì lại đi đến cục cảnh sát mà chỉ dẫn theo cô ra ngoài, vì cái gì hắn lại cho phép cô tắm rửa cho hắn, thậm chí cầm côn ŧᏂịŧ hắn, vì cái gì hiện tại hai người sẽ phải ngủ chung, phải làm ái......

"Học, học trưởng."

Cố Tiểu Ngữ tâm tình phức tạp, đôi tay cầm cổ tay của hắn, rồi lại không dám đem hắn đẩy ra:

"Học trưởng, anh......Anh có phải hay không cảm thấy ta là loại nữ sinh này, là loại......"

"Loại nào?"

Mộ Phong Diễn thật ra cũng không có làm khó cô, chỉ là ngón giữa đè nặng âm hạch cô nhẹ nhàng xoa.

"Ân......"

Tiểu âm hạch bị ngón tay hắn đè nặng, hạ thể như một trận lên men, thậm chí còn có một loại cảm giác mơ hồ ngứa ngáy, nhưng cô thật sự rất sợ chính mình sẽ bị học trưởng khinh thường.

"Em hôm nay...... Em chỉ cho rằng là xem điện ảnh bình thường, em không biết là loại phim...... Cái loại điện ảnh này."

Tưởng Thư Thư đi phía trước không có nói rõ ràng cho cô, cô thật sự không có nói rõ ràng cho cô, cô thật sự không biết.

"Em không phải cái loại này nữ sinh như vậy, em không phải...... Học trưởng, chúng ta mới quen biết, chúng ta không nên như vậy."

Cô mở to đôi mắt ngập nước, đón nhận ánh mắt thâm trầm của Mộ Phong Diễn làm cho người ta không thể nhìn thấu.

"Học trưởng, em không phải không thích anh, nhưng mà, quá, quá nhanh...... A!"

Cô bỗng nhiên hét lên, bình tĩnh nhìn hắn, cả người đều choáng váng. Ngón tay Học trưởng......Ngón tay hắn đã cắm vào.

ố Tiểu Ngữ bỗng nhiên cảm thấy

thật ủy khuất, cảm giác thật nhục nhã, cô đã cùng học trưởng nói chuyện rất rõ ràng, nhưng tại sao học trưởng vì cái gì còn muốn làm như vậy đối với cô? Ngón tay kia cắm vào, rồi lúc sau bắt đầu chậm rãi thọc vào rút ra lên. Rõ ràng hạ thể bị hắn cắm thật sự thoải mái, nhưng cô lại cảm thấy chính mình thật hạ tiện...... Một giọt nước mắt lăn xuống dưới má, Cố Tiểu Ngữ cắn môi nhắm mắt lại, thân thể nằm sát, tay nắm chặt khăn trải giường.

"Xem ra, em không thích như vậy."

Mộ Phong Diễn thanh âm nhàn nhạt, cũng không biết có phải hay không hết cao hứng, mà đầu ngón tay kia của từ tiểu huyệt cô rút ra.

Cố Tiểu Ngữ một lần nữa mở mắt ra, hắn nằm xuống ở bên người cô, đem cô ôm vào trong lòng ngực:

"Đừng nghĩ nữa, ngủ đi."

Cô có chút không thể tin được, chỉ có thể nằm yên ở trong lòng ngực hắn, động một chút thì không dám lộn xộn nữa, cô thở một hơi dài nhẹ nhõm, nhưng cô cảm thấy trong lòng mình giống như có chút mất mát.

Cô không thể nói rõ chính mình rốt cuộc có được gọi là cảm thụ hay không, chỉ có một đêm mà cô đã lo lắng hãi hùng rất nhiều. Hiện tại lại có thể ngủ ở trong lòng ngực Mộ học trưởng, nhưng rất nhanh cô không nghĩ ngợi nữa mà chìm vào giấc ngủ. Mơ mơ màng màng, cảm thấy cả thân thể của mình, nơi nào đó dâng lên một cảm giác mãnh liệt, dường như là dưới thân...... Tiểu huyệt tại sao ngứa như vậy? Như vậy...... "A, a a, ân a......" Tiểu huyệt hình như đang bị thứ gì đó chặn, thật ngứa, thật là khó chịu, tại sao lại như vậy? Cô không phải ngủ ở trong lòng ngực Mộ học trưởng sao?

Cố Tiểu Ngữ mở choàng mắt, trước mắt lại là một mảnh hắc ám, cô rất nhanh liền ý thức được, hai mắt của chính mình đã bị thứ gì đó che lại.

Giật giật tứ chi, mới phát hiện đôi tay chính mình thế nhưng bị trói phía trên lêи đỉиɦ đầu, hiện tại cô cảm thấy chính mình giống như nằm ở một nơi nào đó, nhưng chắc chắn không phải giường của Mộ học trưởng. Hai cái mắt cá chân cũng bị trói chặt, bị cột vào hai bên vì thế hai chân bị buộc phải mở ra một khoảng lớn, ở giữa hai cái đùi tiểu huyệt.....

"A! Không, không cần như vậy, lấy ra ngoài, lấy ra ngoài mau...... A! Ân a......"

Cô rốt cuộc hoàn toàn thanh tỉnh lại, nhưng vẫn không biết tiểu huyệt chính mình bị thứ gì chặn lại, chỉ biết là cái thứ đó động đậy, còn phát ra tiếng vang ong ong, giống như...... Giống như trong phim a phiến những cái đó của nam nhân nhét vào âʍ đa͙σ nữ nhân mà rung liên tục, rất dâʍ đãиɠ.

"Không, không...... A...... Ân a......"

Cô càng vặn vẹo mông, cái thứ khơi lên du͙© vọиɠ kia hịn như là càng bị tiểu huyệt cô hút càng sâu, nhưng bởi vì màиɠ ŧяiиɧ tồn tại [ Edit: là hồi trước là Mộ Phong Diễn làʍ t̠ìиɦ với Tiểu Ngữ ở phònh nghiệm nhưng vì "cái đó" " to quá"nên vào chỉ được một chút thôi chưa PHÁ HẾT nên chị ấy vẫn còn xử nữ =))) ] nên chỉ có thể ở bên ngoài không thể vào được.

Nhưng, cái thứ đó vẫn luôn động đậy, làm toàn bộ hạ thể cô lại cảm thấy khó chịu, thật là khó chịu......

"A! Cứu mạng, cứu...... A, a ha...... A a......"

"Lúc này kêu cứu mạng, là muốn cho rất nhiều người tiến vào nhìn đến bộ dãng dâʍ đãиɠ của em?"

Âm thanh trầm thấp khàn khàn quen thuộc này thốt lên. Là... Là nam nhân kia, là nam nhân ở cái phòng thí nghiệm, ở rạp chiếu phim, là nam nhân hai lần đùa bỡn thân thể cô!

"Anh...... Anh như thế nào lại...... A, ân a...... Lấy ra ngoài mau, lấy ra...... A, ân a a......

Cái thứ đó ở hạ thể cô không ngừng động đậy, làm cho lời nói cô đều không hoàn chỉnh. Nóng quá, lại rất ngứa, thật là khó chịu...... Tiểu huyệt đột nhiên co rút mạnh lại, lập tức trào ra rất nhiều dâʍ ɖị©ɧ trong suốt!

"A, cầu xin anh, mau lấy ra ngoài, a, ân a ha......"

Đôi mắt lạnh lùng của nam nhân nhìn hai chân mở rộng đang chảy ra rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ của cô, khóe môi nhếch lên chút cơ hồ có thể thấy được ý cười. Ngón tay dừng ở hạ thể cô, nhẹ nhàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hạ thể. Nhưng lại không thể cử động vì bị cột bởi dây thừng, tức khắc cô chịu không nổi mà hét lên lên:

“Không cần, a…… A a……”

Hạ thể cô vô cùng da^ʍ đảng tuy rằng không lớn nhưng mà mỗi lần cô đạp hay giãy dụa thì huyệt nhỏ không ngừng rung rung lên, huyệt khẩu liên tục mở ra đóng lại giống như là có vật gì khi vào đều bị nó mυ'ŧ không ngừng, nói không nên lời bủn rủn. Cô nỗ lực muốn khép lại hai chân, nhưng căn bản là là bất lực, không biết có phải hay không vì không lộng phá màиɠ ŧяiиɧ cô nên bên trong hạ thể da^ʍ đảng thật sự không có tắc, nhưng, chính là ở cửa huyệt đạo không ngừng rung rẩy, làm người ta nhìn vào càng thêm không dễ chịu. Muốn đem nó bài trừ đi, rồi lại tựa hồ càng muốn làm nó và đi vào, Cố Tiểu Ngữ hoàn toàn không biết chính mình đến tột cùng nghĩ cái gì, chỉ biết là, thực oan, thật sự thực oan.

“Cầu xin anh, buông tha tôi, buông tha…… A! Ân ha…… A a a……”

Không được! Cô thật sự không được! Miệng huyệt đạo liền bủn rủn, đại lượng dâʍ ɖị©ɧ tức khắc trào ra.

“A a…… A……”

Một tiếng kích động thét chói tai, cái viên nho nhỏ khiêu đản kia thế nhưng phụt một tiếng, theo dâʍ ŧᏂủy̠ bị phun ra ngoài. Bọt nước văng khắp nơi, quả thực là cảnh đẹp nhân gian! Kia là hoa huyệt phấn nộn nhỏ xinh đang run nhè nhẹ, vẫn như cũ đang phun ra dâʍ ɖị©ɧ.

Cô vô lực mà ngã vào chỗ tựa mềm mại sau lưng, cao trào làm thể lực cô cơ hồ hao hết, chỉ có thể tùy ý để hai chân mở to, đồng thời làm cho nam nhân nhìn rõ ràng thấy huyệt nhỏ đang dần biến hóa. Âʍ đa͙σ ướt dầm dề, dâʍ ŧᏂủy̠ dọc theo huyệt khẩu chảy xuống, thậm chí lướt qua cúc huyệt nhỏ xinh, cuối cùng dừng ở trên sô pha, nhiễm ướt một tảng lớn.

“Mộ học trưởng……”

Cô vô lực, đôi môi nhẹ nhàng run rẩy, tràn ra một cái làm ánh mắt càng thêm thâm trầm bởi lời cô gọi hồi mãy. Hắn hình như nghe thấy cô đang gọi tên chính mình, không nghĩ vì lúc Cố Tiểu Ngữ ý thức đang mơ mơ màng màng, kêu gọi nam thần trong lòng:

“Mộ học trưởng, cứu em……”

Đáy mắt nam nhân nhiễm một tia sung sướиɠ, thì ra cô cũng thích hắn, nhưng vì cái gì lúc hắn đối đãi ôn nhu với cô, cô lại tránh né hắn? Vì thế một hai hắn phải dùng phương thức như vậy mới có thể đến gần cô được? Hắn Mộ Phong Diễn muốn, trước nay liền muốn cái gì thì phải có cái đó, cô cũng không ngoại lệ. Nếu không thích phương thức ôn nhu của hắn, vậy thì nếm thử mùi vị hiện tại này.

Ngày đó đi vào phòng thí nghiệm bất quá chỉ là trùng hợp, lại nhìn thấy tiểu nha đầu mà chính mình đã sớm chú ý tới bị một đám nữ sinh cá biệt cột lấy, muốn tìm người luân gian, hắn đương nhiên muốn đem cô giải cứu ra rồi. Nghĩ lại, hắn vì cái gì đã sớm chú ý đến nha đầu này, thật ra là bởi vì năm đó có một sự kiện…… Một sự kiện, nhưng có lẽ cô đã sớm quên đi sự tình năm đó rồi. Mộ Phong Diễn thân hình thon dài đứng thẳng, khóe môi đẹp của hắn tràn ra ý cười ưu nhã, lấy tay cởϊ qυầи nhưng chỉ dừng ở dây kéo quần, đem khóa kéo, kéo ra.

Thanh âm này, đang lúc cô còn đắm chìm trong cao trào dư vị hồi nãy thì Cố Tiểu Ngữ nháy mắt liền thanh tỉnh lại. Nam nhân đó cởϊ qυầи! Cô liền sợ hãi! Hắn rốt cuộc muốn làm cái gì? Rất nhanh, một cái đồ vật vừa to vừa cứng để ở lối đi vào hạ thể cô, cái thứ đó rất nóng bỏng giống như là lửa đốt, làm cho cô không thể không ngừng run rẩy:

“Không, không cần như vậy!”

Cố Tiểu Ngữ sợ tới mức thét chói tai, luôn liên tục giãy giụa, nhưng căn bản dù giãy giụa cỡ nào cũng không thể cởi dây thừng ở hai tay và chân.

“Lần trước bởi vì tiểu huyệt em quá nhỏ, chen vào không lọt, lần này mới vừa đạt cao trào, còn ướt dầm dề, chúng ta thử xem có thể cắm vào hay không đi?”

Mộ Phong Diễn môi mỏng gợi lên, đỡ côn ŧᏂịŧ lớn của chính mình đè nặng vào miệng tiểu huyệt của cô, dùng sức một chút rồi đưa vào một chút nữa, rồi lại đưa vào……

“A, không cần, đau……”

Qυყ đầυ côn ŧᏂịŧ đem mị thịt non nớt căng ra, sau đó bắt đầu xâm nhập một chút, đầu nấm còn không có hoàn toàn tiến vào, cũng đã làm cho Cố Tiểu Ngữ đau đến nỗi đỏ hết mặt mũi.

“Không cần, cầu anh, xin đừng vào nữa, không…… Ân! Ân a……”

Thật sự đau quá! Cái đồ vật kia của hắn quá lớn! Tuy rằng không có tận mắt nhìn thấy, nhưng mà, lớn như vậy, có thể không cần nhìn đều, đều sẽ cảm nhận được!

Qυყ đầυ thật vất vả mới có thể chen vào, lập tức bị mị thịt tiểu huyệt gắt gao cắn, thế nhưng lại không hề có cảm giác rút lui. Mộ Phong Diễn trầm thấp thở hổn hển một tiếng, trước nay chưa bao giờ bị tiểu huyệt nào bao vây cắи ʍút̼ trực tiếp như vậy, huyệt thịt lại co rút không ngừng đè ép đầu nấm hắn, dù vậy trước mắt có thế nào khí huyết hắn vẫn luôn sôi trào.

Còn tưởng rằng cao trào lúc nãy hoa huyệt cô sẽ ướŧ áŧ, lúc sau đi vào hẳn là có thể rất thuận lợi, không nghĩ tới cho dù có nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ như vậy nhưng đi vào vẫn khó khăn như vậy.

“Đau……”

Qυყ đầυ lại đi vào một chút, Cố Tiểu Ngữ cắn môi, thân thể căng thẳng, tiểu huyệt tức khắc trở nên càng thêm khẩn trương, đem cái côn ŧᏂịŧ kia đang chôn sâu vào hạ thể cô co rút, cắn chặt đến nỗi thiếu chút nữa hỏng mất. Mộ Phong Diễn thở dốc càng ngày càng nặng, hắn hít sâu một hơi, bám vào người cô để sát vào bên tai cô, đầu lưỡi nóng bỏng ấm áp ở vành tai cô nhẹ nhàng đảo qua.

“Thả lỏng, nhẹ nhàng một chút, để tôi đi vào, ngoan một chút.”

Ngón tay hắn bóp chặt đầu nhũ hoa cô, nhẹ nhàng vuốt ve, môi mỏng dọc theo cổ cô đi xuống, dừng ở trước ngực cô, miệng ngậm vào một đầu nhũ hoa rồi mυ'ŧ vào.

“Ân……”

Cố Tiểu Ngữ do đồng thời hai đầu nhũ hoa bị đùa bỡn, thân thể tức khắc trở nên càng nóng, cô nâng lên thân mình, thấp thấp rêи ɾỉ:

“Ân, không……”

Đôi mắt bị miếng vải đen bịt kín, cô cái gì đều nhìn không thấy, nhưng lại phảng phất cảm thấy được một nam nhân cường tráng đang đè ở trên người, một bên mυ'ŧ vào nhũ hoa cô, một bên xoa nắn đầu nhũ hoa, sau đó, dưới thân côn ŧᏂịŧ còn cắm ở tiểu huyệt cô. Hình ảnh tà ác ấy ở trong đầu làm cho thân thể cô run rẩy liên tục, chỉ là cảm giác thôi mà thân thể liền sinh ra biến hóa, đại lượng dâʍ ŧᏂủy̠ từ huyệt khẩu nhỏ tràn ra, dọc theo côn ŧᏂịŧ lớn chảy xuống, tích táp dừng ở trên sô pha, hình ảnh dâʍ đãиɠ đến cực điểm.

Cố Tiểu Ngữ xấu hổ đến thiếu chút nữa muốn khóc, người nam nhân này đã lần thứ ba đùa bỡn thân thể của mình, cô lại không hề biết hắn là ai. Càng làm cho cô nan giả là thân thể mỗi lần bị hắn đùa bỡn, đều như là rất sung sướиɠ vậy, nước rất nhiều, quả thực giống như là da^ʍ oa.

“Không, tôi không phải loại người như vậy…… Ân a……”

Đầu nhũ hoa bị hút đến thật thoải mái, Cố Tiểu Ngữ trong miệng liên tục phủ nhận, ngực lại theo bản năng nâng lên, phảng phất cố ý đem nhũ hoa đưa đến bên môi hắn, càng làm cho hắn dễ dàng mυ'ŧ, cắn.

“Khẩu thị tâm phi, nha đầu, rõ ràng em muốn cho tôi chơi thế mà.”

Mộ Phong Diễn đáy mắt có vài phần ý cười có thể gây cho bất kì nữ nhân nào điên cuồng, hắn vẫn luôn dừng lại ở phía sau lưng cô, dần dần đi xuống, sờ đến cái mông phấn nộn kiều đẹp của cô. Bỗng nhiên dùng mông cô áp lại gần chính mình!

“A!”

Cố Tiểu Ngữ vừa rồi còn đắm chìm kɧoáı ©ảʍ bị hắn mυ'ŧ vào, mông bỗng nhiên bị hắn hướng lên trên đẩy mạnh, hạ thể tức khắc chủ động hướng đến côn ŧᏂịŧ hắn áp xuống.

“A, a…… Ân a a……”

Đau! Côn ŧᏂịŧ thật sự đã cắm vào! Ít nhất, cũng đã cắm vào một nửa! Đau quá! Hạ thể giống như là bị xé rách ra vậy, thật sự đau quá! Toàn bộ, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đều gặp công kích, đau đến nỗi làm cho cô mồ hôi lạnh chảy ròng, nước mắt lưng tròng.

Mộ Phong Diễn cúi đầu nhìn nơi hai người kết hợp, côn ŧᏂịŧ thô to của chính mình quả nhiên đã vào ít nhất cũng là một phần ba, hoa huyệt nho nhỏ bị hắn căng đến cực đại, không có một tia nhăn ( kiểu như là nó phẳng á không một nếp nhăn). Cô gái đáng thương, hoa huyệt tựa hồ đã bị căn đến cực hạn, không thể nào thừa nhận thêm nữa! Nhưng mà, côn ŧᏂịŧ hắn còn lại đến hai phần ba đang ở bên ngoài, như thế nào có thể liền ngừng ở nơi này?

“Nha đầu, lúc đau thì hãy thả lỏng cơ thể, cũng không cần xin tha, đêm nay tôi đã muốn em rồi.”

Thanh âm khàn khàn làm Cố Tiểu Ngữ cắn chặt môi dưới, thật sự không hề xin tha, tuy rằng không biết người nam nhân này là ai, nhưng tiềm thức cô cảm thấy, hắn nhất định là người nói được thì sẽ làm được. Cô liên tục cắn chặt môi dưới, không nghĩ đến cái tính quật cường của cô lại ở trước mặt hắn ném hết tôn nghiêm, Mộ Phong Diễn cúi đầu ở đầu nhũ hoa cô mà liếʍ liếʍ, lại khiến cho cô run rẩy cả người.

“Tôi muốn đi vào."

Âm thanh khàn khàn vừa phát ra, hắn bỗng nhiên kéo eo cô một cái! Vừa nghe phụt một tiếng, côn ŧᏂịŧ hoàn toàn đi vào!

"A!"

Tiếng kêu của cô mang theo âm thanh rung rẩy thút thít, nghe ra liền hiểu sự đau đớn mà cô trải qua, hạ thể giống như là bị xé rách, đau đến nỗi cô sắp chết lặng. Nguyên lai là đây là lần đầu tiên cô trải qua cảm giác đau như vậy, nhưng bên cạnh đó cô cảm thấy rõ ràng có cái gì đó ấm áp chảy xuống, cùng dâʍ ɖị©ɧ tạo ra một cảm giác khác biệt. Mộ Phong Diễn cúi đầu nhìn côn ŧᏂịŧ chính mình nhiễm đầy máu tươi của xử nữ, đáy mắt hiện lên một tia thương tiếc, nhưng mà, nghĩ đến cô gái mình thích vẫn là xử nữ, thương tiếc rất nhiều trong lòng lại đột nhiên dâng lên một cổ thú tính nhiệt huyết!

Hắn bây giờ giống như là muốn hung hăng đùa bỡn thân thể yếu ớt này, hung hăng chà đạp cô, hung hăng thao cô, thao đến nỗi cho cô thét đến chói tai, thao đến nỗi làm cô rơi lệ, thao cho đến khi cô khóc lóc vang xin tha! Lúc sau côn ŧᏂịŧ ngang ngược cắm vào, lập tức bị hắn rút ra, lúc sau, lại đột nhiên đâm vào! Cố Tiểu Ngữ đau đến nỗi sắc mặt trắng bệch:

"Không...... A...... Ân a a...... Không cần......"

Thật sự cô biết không cần cầu hắn, cô biết rõ dù cầu hắn cỡ nào cũng không tránh khỏi vận mệnh bị hắn hung hăng thao huyệt, nhưng mà, cô thật sự rất đau, không thể chịu nữa.

"Không...... A! A a...... Mộ học trưởng cứu em, Mộ học trưởng...... A a a......"

Mộ Phong Diễn tức khắc liền trở nên điên cuồng, nghe cô kêu gọi chính mình, cầu cứu chính mình, nhưng cô lại không hề biết người hiện tại hung hăng thao cô lại chính là người cô thích nhất Mộ học trưởng! Loại cảm giác này thật sự nói không nên lời là tư vị gì, chỉ biết là, sâu trong nội tâm hắn đã bị phong ấn tà đạo nào đó nháy mắt đánh thức! Hảo kí©ɧ ŧɧí©ɧ! Càng nghĩ hắn càng dùng sức thao cô!

Hắn đem mông nhỏ của cô nâng lên, đem toàn bộ thân thể cô ra phía trước, còn mình thì đứng ở bên cạnh sô pha, nhắm ngay mông cô mà phịch vào, giờ đây chỗ đó của cô đã không còn đổ máu nữa mà là tràn ra đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ướt dầm dề bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©, hắn dùng côn ŧᏂịŧ cứng rắn như thiết hung hăng va chạm.

Bang! Bang! Bang! Thanh âm tràn ngập toàn bộ căn phòng, trộn lẫn với tiếng thét chói tai của cô gái đang điên cuồng, thanh âm này tạo ra một bản nhạc có thể nói là hay nhất nhân gian. Mộ Phong Diễn hô hấp càng thêm hỗn độn, kɧoáı ©ảʍ đột nhiên lại truyền đến, dọc theo côn ŧᏂịŧ đánh úp về phía xương cùng, lại đi qua xương cùng truyền khắp toàn thân. Quả nhiên thao cô như vậy tuyệt quá đi mất! Giờ đây côn ŧᏂịŧ giống như là đang chết chìm ở trong tiểu huyệt cô, nhưng hắn đều nguyện ý! Hắn muốn chết ở tiểu huyệt của cô!

"Ân!"

Côn ŧᏂịŧ cắm xuống, rốt cuộc Mộ Phong Diễn từ chỗ sâu nhất trong yết hầu phát ra tiếng trầm thấp rêи ɾỉ.

"A......"

Cố Tiểu Ngữ trợn to đôi mắt ngập nước, tuy rằng cái gì cũng không nhìn thấy, nhưng mà...... Nhưng mà cô vừa rồi nghe được tiếng gì đó? Hình như là tiếng rêи ɾỉ nhưng vì cái gì sao cô cảm thấy rất giống tiếng của Mộ học trưởng? Hồi nãy hắn cầm lòng không được lúc hừ ra tiếng rêи ɾỉ, thanh âm kia không có bị áp xuống, thật sự...... Thật sự rất giống tiếng của Mộ học trưởng!

Cô ở trong phòng ngủ của Mộ học trưởng, bỗng nhiên đã bị người ta che mắt rồi cột vào nơi này, hiện tại còn bị một nam nhân xa lạ cưỡиɠ ɠiαи! Chẳng lẽ...... Chẳng lẽ cho tới nay, người ngấm ngầm đùa bỡn thân thể cô đều là Mộ học trưởng? Nhưng mà, Mộ học trưởng là một nam nhân ưu tú, muốn nữ nhân nào thì có loại nữ nhân đó, hà tất tại sao phải làm vậy? Huống chi, đêm nay cô căn bản cũng không có phản kháng, Mộ học trưởng muốn cô lúc nào đều có thể muốn, thật sự không cần phải đem cô trói lại rồi đùa bỡn.

Vì cái gì......

"A! A a! Chậm, chậm một chút...... A! Nhẹ một chút, nhẹ...... A! A a ân a......"

Quá nhanh, quá nặng! Côn ŧᏂịŧ thô to của hắn liên tục thọc vào rút ra huyệt không ngừng, vừa mới bắt đầu thì rất đau, nhưng mà dần dần thế nhưng lại sinh ra một loạt kɧoáı ©ảʍ! Rốt cuộc có phải Mộ học trưởng hay không, có phải hay không?

"Mộ học trưởng, anh...... A! A a! Học trưởng, là anh...... Sao? Ân a......"

Mộ Phong Diễn môi mỏng câu lên, ý cười bên môi đẹp đến kinh thiên động địa, nhưng nếu hắn đã lựa chọn loại phương thức trò chơi này, lại sao có thể làm cho cô nhanh như vậy đoán ra được?

"Em cho rằng thế nào?"

Âm thanh quen thuộc trầm thấp lại đã trở lại, cố tình đè ép xuống trở nên khàn khàn, làm cho Cố Tiểu Ngữ đoán không ra được nguyên lai đến tột cùng là bộ dáng gì. Chẳng lẽ, là cô đã đoán sai, căn bản không phải Mộ học trưởng?

"Anh...... A! A không cần! A......"

Ngón tay hắn dừng ở âm đế cô dùng sức xoa nhẹ lên, thao đến nỗi làm cho lý trí cô bị mất hết, vì thế nháy mắt một cái tư duy đều bị chặt đứt. Giờ chỉ còn cảm giác, cô cảm giác được hắn đang cúi đầu cắn lúc sau không ngừng mυ'ŧ vào đầu nhũ hoa, còn có ngón tay hắn ấn trụ âm đế không ngừng xoa nắn, cùng với chỗ sâu trong giâm rễ ở huyệt cô, cố hết sức dùng côn ŧᏂịŧ thật lớn cuồng sức thao.

A, ân a...... A ha...... A a a......"

Cô không được! Cô thật sự chịu không được! Lúc Cố Tiểu Ngữ sắp cao trào, cố gắng dùng hết sức. Dường như không chịu thua, cô cắn răng dùng sức co rút lại âʍ đa͙σ chính mình. Lúc bị thao đến nỗi cao trào, cô cũng muốn làm đối phương mất khống chế một hồi! Quyết không thể làm hắn vẫn luôn cao cao tại thượng!

"Ân a a a......"

Cô co rút lại, cũng không biết có hay không làm cho nam nhân mất khống chế, nhưng mà, Cố Tiểu Ngữ lại bị chính kế hoạch của mình luân hãm. Kẹp chặt côn ŧᏂịŧ, đồng thời hoa huyệt mị thịt của cô cũng bị côn ŧᏂịŧ điên cuồng đẩy ra, tầng tầng mị thịt đem cái thứ thô to của hắn gắt gao bao vây, ngay cả hình dáng côn ŧᏂịŧ nổi gân xanh cô đều có thể cảm thụ rõ ràng. Thật lớn, thật sự rất lớn! Cô thật sự không được! Nam nhân đã thao cô ít nhất nửa giờ, cô chịu đựng đến bây giờ còn không có cao trào, sức chịu đựng của Cố Tiểu Ngữ cũng đã tới cực hạn.

"A......"

Một tiếng thét chói tai, hoa huyệt điên cuồng co rút lại, băn khoăn một lúc, đột nhiên có một đạo tia chớp từ trong não hiện lên, làm cho trong đầu cô tức khắc trở nên trống rỗng. Tham âm nam nhân thấp suyễn càng lúc càng lớn, lại hung hăng thọc vào rút ra mấy chục cái, hắn rốt cuộc nhịn không được dùng sức áp xuống, côn ŧᏂịŧ chống trước cửa tử ©υиɠ cô, nhanh chóng tϊиɧ ɖϊ©h͙ cường thế nóng bỏng bắn ra, đâm vào tử ©υиɠ cô từng đợt mà co rút lại.

"A a......"

Năng lực thật tốt! Lần thứ nhất cô cố gắng chịu được nhưng lại không ngờ lại ập đến cao trào lần hai làm sao Cố Tiểu Ngữ có thể chịu đựng được? Ban đầu còn thanh tỉnh, thế nhưng ở cao trào lần thứ hai thì ngất đi rồi. Mộ Phong Diễn cởi bỏ dây thừng ở tay chân cô ra, cúi đầu nhìn xuống chỗ tiểu huyệt vẫn như cũ bị côn ŧᏂịŧ hắn cắm, chỉ là nhìn vài giây, côn ŧᏂịŧ nửa mềm liền lại ngạnh lên lần nữa. Nhưng mà, nha đầu này thế nhưng đã ngất xỉu! Hắn hít sâu một hơi, bỗng nhiên đẩy ra, phát ra một tiếng "ba", côn ŧᏂịŧ cùng tiểu huyệt đã chia lìa, phát ra âm thanh đáng xấu hổ.

Tiểu huyệt Cố Tiểu Ngữ căn bản bị căng đến cực đại, thế nhưng lúc côn ŧᏂịŧ hắn rút ra một chút, lập tức khép kín, hắn bắn vào trong nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ như thế mà lại không hề có một giọt nào chảy ra. Quả nhiên là trời sinh vưu vật!

Bất quá, tiểu nha đầu này ngày mai tỉnh lại, có thể hay không còn dám ảo tưởng đêm nay người thao cô là hắn?

A, việc này, tựa hồ càng ngày càng phức tạp.