Trong căn nhà gỗ nhỏ bên dòng suối...
Thân thể Lam Dao tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ mở hai chân ra ngồi ở mép giường. Trên da thịt tuyết trắng của nàng đã có thêm vài dấu hôn, không cần nghĩ cũng biết là kiệt tác của ai.
Lúc này một tay nàng chống xuống giường, một tay chạm vào đầu Tử Dương. Mà đầu Tử Dương đang cúi giữa hai chân Lam Dao.
Trong phòng tràn đầy tìиɧ ɖu͙© da^ʍ mị.
- Tử Dương, đầu lưỡi của chàng liếʍ ta thật thoải mái... A a...
Lam Dao ngẩng đầu lên, phóng đãng rêи ɾỉ nói:
- Cho vào đi... Cho vào đi... A... Ta muốn...
Ngón cái thô to của Tử Dương cọ xát âʍ ѵậŧ của Lam Dao, miệng liếʍ mυ'ŧ da^ʍ huyệt của nàng. Sau khi trong huyệt nàng chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ dày đặc, hắn ngẩng đầu lên nhìn Lam Dao, thấy nàng đã xụi lơ trên giường.
Hai mắt Lam Dao mơ màng nhìn Tử Dương, nhìn hắn trái tim đều mềm mại rồi.
Hắn đè lên người nàng, nắm lấy bộ ngực to của nàng cùng môi lưỡi chạm nhau.
Đây là lần đầu tiên Lam Dao cao trào, tốt đẹp ngoài tưởng tượng của nàng. Sau khi cao trào, phản ứng của nàng có vẻ ngốc, chỉ phối hợp với động tác của Tử Dương theo bản năng.
Chuyện nhất kiến chung tình gì gì đó, đương nhiên là lừa gạt hắn rồi. Nhưng chuyện nàng thích làm như vậy với hắn là sự thật.
Nàng muốn cùng hắn thân thiết, muốn tay hắn sờ khắp toàn thân mình, muốn cùng hắn chặt chẽ kết hợp.
Nghĩ đi nghĩ lại, Lam Dao liền sờ soạng phía dưới hắn. Gốc côn ŧᏂịŧ kia đã vừa thô vừa cứng, nàng khẽ cắn hầu kết của hắn một chút, nắm lấy côn ŧᏂịŧ lớn của hắn cọ xát cửa huyệt mình.
- Tử Dương, thao ta đi...
Tử Dương nghe xong lời này, côn ŧᏂịŧ lại lớn hơn nữa...
Đại côn ŧᏂịŧ thao nàng đến chết, mặc cho nàng khóc lóc kêu gào thế nào cũng không dừng lại, mãi đến khi rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc vào tiểu huyệt của nàng...
Nữ nhân mình thích nói với mình: "Thao ta...", là nam nhân đều không nhịn được, huống chi là Tử Dương huyết khí phương cương.
Hắn kéo hai chân Lam Dao ra, côn ŧᏂịŧ nhắm ngay cửa huyệt của nàng, đâm mạnh đi vào.
"A!!!"
Lam Dao hét thảm một tiếng, trong mắt tràn đầy đau khổ, rõ ràng là không ngờ sẽ đau đớn như vậy.
Côn ŧᏂịŧ của Tử Dương vừa thô vừa dài, tàn nhẫn đâm vào tiểu huyệt xử nữ của Lam Dao. Hắn vốn định dịu dàng một chút, nhưng sau khi nghe thấy tiếng kêu đau đớn của Lam Dao, hắn giống như bị ma chướng vậy, chỉ muốn làm nàng kêu càng đáng thương hơn.
Hắn bắt đầu đâm mạnh vào trong nàng, côn ŧᏂịŧ rút ra chỉ còn lại qυყ đầυ ở trong tiểu huyệt dùng lực đâm mạnh vào.
Nghe thấy tiếng Lam Dao kêu khóc, trong lòng hắn càng sảng khoái hơn, nhưng còn chưa đủ, hắn muốn nàng khóc lóc thảm thiết hơn.
Lam Dao nhìn hắn như thay đổi thành người khác, trong lòng bắt đầu sợ hãi, hai tay đẩy hắn ra.
Nhưng Tử Dương lại dùng y phục trói tay nàng lại, buộc ở đầu giường làm nàng không thể phản kháng.
Tử Dương lại đẩy hai chân nàng đến trước ngực, sau đó hạ thân lại dùng lực đâm vào da^ʍ huyệt nàng.
Lam Dao càng đau đớn nước càng nhiều, da^ʍ huyệt bị côn ŧᏂịŧ to lớn của hắn cắm chảy đầy nước.
Tử Dương vẫn cảm thấy không đủ, vỗ mạnh một cái vào mông nàng, hung dữ nói:
- Ta muốn đâm nát tiểu huyệt của nàng!
Lam Dao thấy hắn bây giờ thật sự có thể đùa chết mình, tiểu huyệt bị côn ŧᏂịŧ của hắn làm đến sắp hỏng, nàng lắc đầu, nước mắt chảy ra, đáng thương tội nghiệp cầu xin nói:
- Tử Dương, chàng đừng như vậy, ta sắp bị chàng làm hỏng rồi.
Tử Dương căn bản không nghe vào, nhìn khuôn mặt khóc lóc của Lam Dao, hắn làm càng dùng sức.
Lam Dao thật sự không chịu nổi, nàng kêu đến mức sức lực sắp không còn, tiểu huyệt như bị hắn đâm xuyên qua vậy, bắp đùi bị đâm run lẩy bẩy.
Nàng cảm thấy Tử Dương điên rồi, căn bản không để ý đến sống chết của mình.
- Tử Dương, ta cầu xin chàng, tha cho ta đi. Tiểu huyệt của ta đau quá... Cầu xin chàng... Nhẹ một chút...
Nhưng mà những lời này đều biến thành lời trợ hứng cho Tử Dương.
Hắn thao Lam Dao đến khi hấp hối, mãi đến khi tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc rót đầy tiểu huyệt nàng...
Lam Dao bị hắn làm đến hôn mê bất tỉnh, đợi Tử Dương tỉnh táo hơn nhìn thấy vết máu giữa hai đùi nàng, liền bắt đầu hối hận sao mình lại thô bạo với nàng như thế.Hắn tự trách đồng thời lau sạch thân thể cho nàng.
Nhìn da thịt tuyết trắng của nàng bị mình chà đạp đầy vết xanh tím, hắn đau lòng nàng nhưng hạ thể lại có phản ứng.
Hắn thầm mắng mình một câu súc sinh, nâng mắt nhìn đôi môi đỏ mọng của nàng, không khỏi nghĩ nếu nàng ngậm chặt côn ŧᏂịŧ của mình, thì tuyệt vời biết bao nhiêu.
Khi Lam Dao tỉnh lại đêm đã khuya.
Nàng cho rằng chắc chắn Tử Dương đã sớm quay về chùa rồi, nhưng không ngờ vậy mà hắn vẫn còn ở bên mình.
Nghĩ đến lúc ân ái hắn điên cuồng như vậy, làm nàng nghĩ lại mà sợ.
Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt Tử Dương áy náy nhìn mình, nàng lại không nhịn được khóc lóc om sòm.
- Hòa thượng thối! Khốn nạn! Còn nói chàng thích ta sao? Chàng nhìn xem chàng đã làm ta thành dạng gì rồi hả? Ta là kẻ thù của chàng sao? Vậy mà chàng muốn thao chết ta!
Tử Dương mặc nàng đánh chửi, nhưng thấy nàng càng nói càng quá, thậm chí bắt đầu nghi ngờ tâm ý của hắn, dưới cơn nóng vội, hắn thốt lên:
- Không phải ta muốn làm vậy, là vì...
Hiếm khi Lam Dao yên lặng nghe hắn nói tiếp.
- Bởi vì tiểu huyệt của nàng quá chặt, bên trong vừa ẩm vừa nóng, còn giữ chặt lấy côn ŧᏂịŧ của ta không rời. Trước đây ta chưa từng làm chuyện như vậy, mới nhất thời không khống chế được.
Côn ŧᏂịŧ lớn thao ngực, đâm vào cúc huyệt nàng, cuối cùng bắn vào trong miệng nàng...
Nếu là nữ tử bình thường nghe thấy những lời như vậy, chắc chắn vô cùng xấu hổ.
Nhưng Lam Dao là ai chứ?
Thánh nữ của Ma Giáo.
Thuở nhỏ đã học về chuyện nam nữ, nàng có thể cảm thấy thẹn thùng sao? Nghe hắn khen ngợi như vậy, trái lại làm nàng vui vẻ.
Nàng nghĩ dù sao đây là lần đầu tiên Tử Dương làm chuyện đó, nhất thời không kìm nén được cũng vô cùng bình thường, chậm rãi dạy dỗ là được. Lại nghĩ đến tiểu huyệt của mình còn chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn, lúc này luyện công chắc chắn công lực sẽ tăng lên...
- Được rồi, ta không giận dữ với chàng nữa...
Tử Dương cười, cúi người tiến lên muốn thân thiết với nàng một chút.
Nhưng Lam Dao lại vươn một ngón tay ra để lên môi hắn:
- Ta đói bụng, đi làm đồ ăn cho ta.
Lúc này Tử Dương mới nhớ tới hai người chưa ăn cả ngày rồi, hắn thầm tự trách mình lơ là, làm cho Lam Dao đói bụng. Hắn lập tức đứng dậy, muốn đi nấu cơm cho nàng.
- Ôi chao, ôi...
Nhưng Lam Dao lại gọi hắn lại.
Hắn quay đầu lại, Lam Dao vươn hai tay ra, cười quyến rũ nói:
- Hôn nhẹ trước.
Tử Dương cười, cho nàng một nụ hôn thâm tình.
Hơn nửa tiếng sau, Tử Dương làm cơm xong vào nhà gọi Lam Dao ra ngoài ăn. Hắn vừa muốn đẩy cửa, liếc nhìn từ ngoài cửa vào bên trong, Lam Dao đang luyện loại võ công hắn rất quen thuộc...
Vậy mà... Nàng lại luyện võ công sao? Hay là...
Lông mày Tử Dương nhăn lại.
Từ khi hai người phá thân xong, khi đó có thân thiết nhưng côn ŧᏂịŧ lớn của Tử Dương không cắm vào tiểu huyệt của Lam Dao.
Không phải Tử Dương muốn cấm dục, mà là lần đó Tử Dương làm quá mạnh, làm tiểu huyệt của Lam Dao sưng to lên, bây giờ khẽ đυ.ng vào sẽ đau. Lam Dao sống chết không chịu cho hắn thao rồi...
Lại qua mấy ngày, mỗi ngày Tử Dương đều quyến rũ Lam Dao, nhưng Lam Dao không cho hắn làm, hắn như mãnh thú động dục.
Lam Dao nhìn thấy bộ dạng này của hắn, cười đến mức run rẩy cả người.
Tử Dương ngồi ở mép giường, tức giận đến mức cắn răng.
Sau khi Lam Dao cười xong, ngồi xổm ở trên giường, cởi vạt áo của mình ra. Bộ ngực to nhảy ra, Tử Dương thấy vậy miệng đắng lưỡi khô, há miệng muốn cắn. Nhưng Lam Dao đẩy hắn ra.
Hắn tức giận nói:
- Mẹ nó, bây giờ cả ngực cũng không cho lão tử mυ'ŧ sao?
Lam Dao nghe hắn nói ra những lời thô tục như vậy, biết hắn thật sự nghẹn lâu rồi. Nàng cười quyến rũ, ưỡn ngực, hai tay nắm lấy nhũ hoa của mình, nói.
SPONSORED/QUẢNG CÁO
- Tử Dương, chàng muốn thao ngực ta hay không?
Tử Dương nhìn thẳng mắt nàng.
Hắn chẳng muốn trả lời, trực tiếp đẩy ngã Lam Dao cưỡi lên người nàng, nắm lấy bộ ngực to của nàng kẹp chặt côn ŧᏂịŧ lớn vài ngày không mềm nhũn xuống.
Tử Dương động mạnh eo rút ra cắm vào giữa khe ngực nàng.
Loại chuyện thao ngực này ngoại trừ ngực nữ nhân bị nắm đau ra, không có cảm giác gì khác.
Nhưng khi côn ŧᏂịŧ có thiên phú dị bẩm của Tử Dương thao lên trên, côn ŧᏂịŧ ẩm ướt có thể đâm vào miệng Lam Dao. Nước trên côn ŧᏂịŧ chạm vào mặt Lam Dao, mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc bay vào mũi nàng, nàng ngửi thấy, tiểu huyệt bất giác lại ẩm ướt rồi...
Nhưng nàng lại sợ đau, liền làm nũng với Tử Dương.
- Tử Dương, tiểu huyệt của ta...
Tử Dương dừng động tác lại, nghĩ có cần thao nàng hay không? Nhưng mở hai chân nàng ra, nhìn thấy tiểu huyệt nàng vẫn sưng đỏ như trước, lại không đành lòng chà đạp nàng.
Tử Dương nghĩ một lát:
- Hay là ta giúp nàng liếʍ nhé?
Lam Dao bĩu môi:
- Nó rất ngứa, người ta muốn bị thao thôi.
Tử Dương dở khóc dở cười, rõ ràng là nàng không cho làm, trái lại bây giờ lại nói như mình không chịu thao nàng vậy.
Bây giờ Lam Dao thật sự rất muốn con thịt lớn đâm vào mình. Nàng nhìn côn ŧᏂịŧ của Tử Dương, chớp chớp mắt, nghĩ tới cách làm khác...
Tử Dương nhìn thấy nàng quay lưng về phía mình quỳ cúi người xuống, lộ ra tiểu huyệt và... Cúc huyệt.
Lam Dao quay đầu nhìn hắn, một ngón tay cắm vào trong cúc huyệt mình:
- Tử Dương, thao nơi này của ta.
Tử Dương mơ màng sờ ngón tay vẫn còn cắm trong cúc huyệt, không nhịn được cho một ngón tay vào.
Lam Dao rêи ɾỉ, cảm thấy hơi đau đớn.
Tử Dương cũng sợ làm nàng đau, vì thế ngón tay lại chạm vào tiểu huyệt để dính chút dâʍ ŧᏂủy̠, mới lại cho vào trong cúc huyệt nới rộng ra. Đợi cúc huyệt thả lỏng ra, côn ŧᏂịŧ của Tử Dương đã sắp nổ mạnh rồi.
Hắn rút ngón tay ra, tách mông của nàng ra, thở hổn hển nói:
- Ta muốn thao cúc huyệt nàng rồi.
Côn ŧᏂịŧ của hắn rất thô, qυყ đầυ to, chỉ cắm côn ŧᏂịŧ vào đã hao phí không ít sức, sau khi cắm vào hoàn toàn rồi, cúc huyệt vô cùng chặt làm hắn thoải mái thở nhẹ một hơi.
Nhưng Lam Dao không thoải mái lắm...
- Tử Dương, ta đau.
Tử Dương sợ mình mềm lòng, trực tiếp che kín miệng nàng.
Lam Dao chỉ có thể phát ra tiếng "hu hu".Tử Dương bắt đầu rút ra cắm vào, Lam Dao vừa đau vừa sảng khoái, không chịu ngoan ngoãn để hắn cắm vào, thân thể nhích tới nhích lui.
Tử Dương mất hứng, hai tay nắm lấy cái eo nhỏ của nàng cố định lại, để hạ thân nàng không động đậy được, chỉ có thể để mặc hắn làm.
Tử Dương càng làm càng hăng, giơ tay nắm lấy ngực nàng, nhéo nhũ hoa, ra sức lôi kéo.
Lam Dao đau đớn thét chói tai, nàng phát hiện Tử Dương lại bắt đầu rồi... Bắt đầu trở nên tàn bạo. Dường như mỗi lần hắn thao mình đều biến thành như vậy.
Nàng muốn dạy dỗ Tử Dương nhưng không đợi nàng mở miệng, Tử Dương dùng y phục chặn lấy miệng nàng, còn trói nàng lại.
Lam Dao vùng vẫy, nhưng không còn kịp rồi.
Trong đầu Lam Dao có âm thanh kêu gào: Chơi chết nàng... Chơi chết nàng...
Tay hắn lại dùng lực vỗ mông nàng, chỉ nghe "bốp" một tiếng, dấu năm ngón tay màu đỏ in trên mông trắng noãn của nàng.
Lam Dao nức nở, trong mắt là sương mù.
Nhưng Tử Dương làm như không thấy, xúc cảm đánh mông nàng quá tốt đẹp, thật sự là quá tốt, hắn yêu thích không buông tay, không dừng lại được, dùng lực đánh mông nàng một lát. Đợi hai bên mông bị hắn đánh đỏ bừng, hắn mới dừng tay.
Lúc này Lam Dao đã khóc đến hoa lê đẫm mưa, nàng thề sau này lúc làʍ t̠ìиɦ với Lam Dao đều phải trói hắn lại, nếu không trái lại mình sẽ thành tình nô của hắn!
- Còn phân tâm sao? Xem ra ta ra tay quá nhẹ.
Khóe miệng Tử Dương cong lên, côn ŧᏂịŧ của hắn đâm mạnh vào cúc huyệt của Lam Dao, đồng thời còn cắm hai ngón tay vào tiểu huyệt, côn ŧᏂịŧ thao nàng, hai ngón tay cũng dùng lực làm vậy, rõ ràng là muốn chơi hỏng nàng.
Lam Dao lại không trốn thoát, lại không kêu ra được, bất lực đến đáng thương.
Tử Dương nhìn thấy bộ dạng hiện giờ của nàng cảm thấy thật đẹp, Lam Dao của hắn đúng là xinh đẹp làm người ta say mê thương yêu, trời sinh là tao hóa để hắn thao.
Dâʍ ŧᏂủy̠ trong tiểu huyệt chảy càng nhiều hơn, đùi trắng mịn kẹp chặt lấy làm mỗi lỗ chân lông của Tử Dương đều cảm thấy sảng khoái.
Tốc độ rút ra cắm vào của hắn bắt đầu nhanh hơn, càng ngày càng dùng lực, thao Lam Dao sắp ngất đi.
Lúc cuối cùng hắn không tiếp tục bắn vào cúc huyệt Lam Dao, mà rút côn ŧᏂịŧ ra.
Hắn kéo y phục nhét trong miệng Lam Dao ra, nắm lấy tóc của nàng, bắn lên đôi môi hồng nhuận của nàng.
Một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc tanh nồng bắn ra, Lam Dao khẽ cau mày, muốn né tránh. Nhưng nàng nâng mắt nhìn thấy bộ dạng đáng sợ của Tử Dương, lại không dám nữa. Đành để hắn bắn thứ đó lên gương mặt xinh đẹp, miệng của mình.
Hắn bắn ra quá nhiều, có một chút rơi xuống ngực nàng.
Tử Dương ra lệnh:
- Tự mình nâng ngực lên, liếʍ sạch sẽ.
Lam Dao ấm ức nghe theo, đợi liếʍ sạch xong, lại đáng thương tội nghiệp nhìn hắn.
Tử Dương xoa xoa tóc nàng, dùng côn ŧᏂịŧ chẳng biết cứng rắn từ lúc nào chạm vào mặt nàng.
Lam Dao cảm thấy mình bị áp bức và lăng nhục, nhưng không dám trêu chọc Tử Dương phát cuồng.
Tử Dương nhìn thấy bộ dạng nàng như vậy, cảm thấy vô cùng hài lòng.
Lam Dao thấy hắn nở nụ cười, vì lấy lòng hắn, nàng quỳ dưới hông hắn, lè lưỡi liếʍ côn ŧᏂịŧ cho hắn.