Khương Mộ đang lái xe thì nhận được cuộc gọi của Tần Tri Dạ.
“Sao vậy?”
Giọng nói của Khương Mộ không có chút cảm xúc nào, nhưng giọng điệu lại rất ôn hòa.
Im lặng một lúc lâu anh lại nói: "Anh muốn gặp em.”
Khương Mộ ngón trỏ gõ nhẹ vào vô lăng hai lần, bất đắc dĩ nói: “Trí Dạ... chúng ta chia tay rồi.”
"Anh biết, nhưng... tại sao chúng ta lại chia tay? Ở bên nhau không phải là tốt sao?”
Tần Tri Dạ giọng điệu buồn bã, anh không thể chấp nhận sự thật Khương Mộ muốn chia tay với anh.
Một tuần trước, khi Khương Mộ lần đầu tiên đề cập đến việc chia tay, anh cũng không coi trọng chuyện đó, nghĩ rằng sớm muộn gì Khương Mộ cũng sẽ quay lại, dù sao Khương Mộ lúc họ ở bên nhau cũng rất thích anh.
Nhưng ba ngày qua, Khương Mộ không hề gửi một tin nhắn tin nào cho anh, ngay cả khi anh đăng ảnh anh cùng đam nah em đi chơi ở quán bar trên WeChat, cô cũng không trả lời.
Tần Tri Dạ đã muốn tìm Khương Mộ từ lâu, nhưng lúc chia tay, hắn đã nói những lời gay gắt, bây giờ hắn lại phải cúi đầu, thật sự là không biết xấu hổ.
Mãi đến hôm nay, hắn mới nghe được hôm qua Khương Mộ cùng một chàng trai khác xuất hiện ở câu lạc bộ thoát y, lúc này anh mới nhận ra Khương Mộ thật sự muốn chia tay mình, hơn nữa cô có lẽ đã có bạn trai mới.
Anh đã uống hết mấy chai rượu, thực sự không chịu thêm được nữa nên gọi điện cho Khương Mộ.
"Chia tay còn cần lý do sao? Nếu muốn nghe, tôi có thể cho anh vô số.”
Khương Mộ cười nhạt, thanh âm mềm mại đến mức có thể khiến người khóc.
Giọng cô vẫn như thường lệ, nhưng lời nói của cô quá tàn nhẫn khiến anh không thể chấp nhận được.
Tần Tri Dạ: “Em không hề yêu tôi dù chỉ một chút nào sao?”
“Hiện tại hỏi những vấn đề này còn có ích gì sao?”
Khương Mộ cười nói: “Chúng ta đều là người lớn, chia tay hẳn là sẽ không phiền toái như vậy”
Tần Tri Dạ suy sụp: “Giang Mộc, em thật sự là một kẻ cặn bã. Lúc Lạc Minh cảnh báo tôi tôi cũng không hề tin.”
Khương Mộ đột nhiên cười lớn: "Lạc Minh? Hắn kể về tôi với anh?”
Cô dừng lại một chút rồi nói: "Ừ, dù sao thì anh ta cũng đã từng đến đây.”
"Ý em là gì? Em...”
Lượng thông tin này hơi lớn, trong lúc nhất thời anh không thể tiếp nhận được.
Lạc Minh là người anh em tốt nhất của anh.
"Được rồi, nếu không có việc gì thì tôi cúp máy, anh về sớm một chút, đừng uống nhiều.”
Khương Mộ bình tĩnh nói.
Khương Mộ ném điện thoại lên ghế phụ, tiếp tục lái xe, lúc này điện thoại reo hai lần…