Tuyệt Thế Cường Long

Chương 84

Chương 84

Tề Đẳng Nhàn kiếm được ba chục triệu tệ từ tay Jackson, còn chưa kịp cầm nóng tay đã tiêu hết rồi, tất cả hợp đồng của đám họ hàng nhà họ Kiều đều rơi vào tay hắn.

Bọn lấy được tiền xong, mặt mày ai cũng rực rỡ hẳn lên, liên mồm tâng bốc Kiều Quốc Đào kiếm được đứa con rể tốt.

Đợi đến khi bọn họ rời đi hết, Bàng Tú Vân mới cười ha hả đi lên trước, nói “Đẳng Nhàn, nhà chúng ta còn có một bản hợp đồng hơn ba chục triệu tệ nữa, hay là cháu cũng thu mua luôn đi!”

Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, còn chưa kịp nói gì, Kiều Quốc Đào đã quát mắng “Tú Vân, Đẳng Nhàn đã giúp ta giải quyết phiền phức, cũng tiêu nhiều tiền như thế rồi, sao bà vẫn còn muốn lừa thằng bé thế hả?”

“Là cậu ta tự nói miếng đất đấy sẽ tăng giá chứ bộ!” Bàng Tú Vân không nhịn được bĩu môi, sau đó nói “Tôi là đang giúp cậu ấy phát tài mà.”

Nhìn thấy Kiều Quốc Đào lửa giận bừng bừng, Bàng Tú Vân cũng không dám nói thêm gì nữa, chỉ có thể oán giận ở trong lòng, bất đắc dĩ ngồi sang một bên.

Kiều Quốc Đào than thở với Tề Đẳng Nhàn, nói “Lúc đấy chúng ta không nghe cháu, là bọn ta sai, bây giờ lại để giúp đến giúp đỡ giải quyết rắc rối, thật sự là vô cùng thấy áy náy với cháu.”

“Chú Kiều, chú không cần phải khách sáo, lần này là bọn họ cũng là trong cái rủi có cái may. Qua một thời gian nữa, bọn họ sẽ biết, thung lũng chết có giá đến mức nào!” Tề Đẳng Nhàn cười nói.

Bàng Tú Vân vội vàng nói “Ông cũng nghe thấy rồi đấy, mau lấy hết hợp đồng ra đây, để thằng bé thu mua nốt.”

Kiều Thu Mộng cũng thấy làm như thế rõ ràng là qua cầu rút ván, ho khan một tiếng, nói “Mẹ, chuyện này thôi đi, hợp đồng ba chục triệu tệ đấy, chúng ta tự giữ, nhỡ may, thật sự như anh ấy nói, miếng đất này thật sự sẽ tăng giá……”

“Thung lũng chết có mà tăng giá bằng mắt.”

Tề Đẳng Nhàn bất lực, vừa mới lúc nãy, chính mồm thị trưởng Hoàng Văn Lãng nói với hắn, thung lũng chết sẽ được khai phá thành đặc khu thương mại, giá trị của mảnh đất đấy chắc chắn cũng sẽ là tấc đất tấc vàng!

Bàng Tú Vân vẫn muốn Tề Đẳng Nhàn mua nốt bản hợp đồng trong tay Kiều Thu Mộng, bù lại ba chục triệu tệ đã mất.

“Dì Bàng, cháu tiêu sạch tiền mua lại đống hợp đồng trong tay họ hàng rồi.” Tề Đẳng Nhàn bất lực, bật điện thoại lên đưa cho bà ta xem số dư tài khoản.

Bàng Tú Vân liếc qua, lập tức trợn trắng mắt, nói “Cậu đúng là cái đồ vô tích sự, có nhiều tiền như thế, cũng không biết đưa cho người nhà trước!”

Tề Đẳng Nhàn cạn lời, hơi không hài lòng với cái cách qua cầu rút ván của Bàng Tú Vân, nhưng cũng không tiện nói gì thêm.

Có thể khiến người độc ác như nhị đương gia cảm thấy tức giận cũng chỉ có nhà họ Kiều này.

“Tề Đẳng Nhàn, lần này anh giúp tôi vượt qua cửa ải khó khăn, tôi chắc chắn sẽ ghi nhớ thật kĩ, tôi sẽ cố gắng trả lại tiền cho anh sớm nhất có thể.” Kiều Thu Mộng lạnh lùng nói với Tề Đẳng Nhàn.

“Được.” Tề Đẳng Nhàn nhún nhún vai, Kiều Thu Mộng đã muốn vạch rõ ranh giới, hắn cũng lười nói nhiều.

“Anh đừng nghĩ giúp tôi được lần này, tôi sẽ cảm động lấy thân báo đáp, chuyện đấy là không thể nào!” Kiều Thu Mộng lạnh lùng nói.

Tề Đẳng Nhàn cạn lời, Kiều Thu Mộng rõ ràng là nghĩ nhiều rồi, hắn còn lâu mới có ý định lấy ân báo oán.

Dù sao, thung lũng chết tăng giá là chuyện rõ như ban ngày, có tiền không kiếm không phải là đồ ngu à? Hơn nữa, còn có thể thuận tiện giúp nhà họ Kiều giải quyết rắc rối, một mũi tên trúng hai đích.

Kiều Quốc Đào rất lo lắng cho số tiền Tề Đẳng Nhàn đã bỏ ra, nhưng Tề Đẳng Nhàn bảo ông đây là con đường đúng, ông không cần phải lo lắng.