Vây Giữ Em Một Đời

Chương 39: Địa Sát Vương

Hàn Trì liền thở dài lên tiếng: “Ê…ê ở đây vẫn còn có người độc thân nha ông đây không muốn ăn cơm tró của hai người nữa”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ liền nói: “Vậy anh còn không mau kiếm bạn gái đi”.

Hàn Trì liền lắc đầu xua tay: “Nói thật thấy người ta yêu vào là khổ nên anh đây không có hứng thú yêu đương gì hết nha, à mà dạo này thấy tên em nổi trên thương trường lắm đó nha”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ tỏ vẻ ngạc nhiên: “Nổi vụ gì?”.

Tôn Tử Hàn quay sang nhìn Kỳ Liên Tuyết Vũ rồi lên tiếng: “Em toàn đem về hợp đồng nghìn tỷ cho Hoa Kỳ Liên, chẳng những vậy những công ty nhỏ lẻ mà hợp tác với em thì đều đau tim về điều khoản hợp đồng quá khó”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ liền đáp: “Năm trước vì hợp tác với mấy công ty xây dựng làm ẩu mà sập giàn giáo dẫn đến bị thương nhiều người nên bây giờ em kiên quyết không để xảy ra mấy chuyện đó nữa, thà khó từ đầu dễ xử về sau”.

Hàn Trì liền trêu ghẹo: “Em đó còn nhỏ tuổi mà đã khó tính vậy rồi, ai mà yêu em cho được”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ liền quay sang hỏi Tôn Tử Hàn: “Vậy anh có yêu em không hả?”.

Tôn Tử Hàn gật đầu đáp: “Đương nhiên rồi”.

Hàn Trì như bị tạt nguyên gáo nước lạnh vào mặt đành im lặng ngồi gấp thức ăn bỏ vào chén của mình và Lạc Vy Vy.

“Vy Vy à, ăn đi kẻo lát nữa no cơm tró bây giờ”.

Lạc Vy Vy im lặng nãy giờ mới lên tiếng nói với Kỳ Liên Tuyết Vũ: “Tiểu Vũ à, Cao Phương Trúc đã đến xin lỗi mình chuyện lần trước, có phải là cậu ra tay có đúng không?”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ gật đầu: “Vậy thì tốt, mình mượn chuyện hợp tác với Cao gia để ép Cao Phương Trúc đến xin lỗi cậu đó mà”.

Lạc Vy Vy tỏ vẻ áy náy: “Tiểu Vũ à, Phương Trúc cũng đến xin lỗi mình rồi hay là cậu bỏ qua cho Cao gia đi, họ thật sự cần hợp đồng đó”.

“Được thôi nể tình cậu nên mình bỏ qua cho con nhỏ khó ưa đó một lần đấy”.

Cách bàn của Tôn Tử Hàn không xa, Hạ Tiểu Vũ đang ngồi cùng Tống Minh, cô nhìn anh nói cười vui vẻ với cô gái khác thì cảm thấy trái tim lại đau, trong những người đàn ông qua đời mình thì cô thật lòng yêu Tôn Tử Hàn nhưng chỉ đành bất lực không thể giành lấy anh mà thôi.

Giọng của Tống Minh vang lên: “Đã tìm được thông tin của Địa Sát Vương rồi”.

Hạ Tiểu Vũ thu ánh mắt hỗn độn cảm xúc lại rồi hỏi: “Người đó là ai?”.

“Là ai em đâu cần quan tâm, nghe nói hai ngày nữa hắn sẽ đến đảo Tam Thạch rời xa tổng quán chúng ta nhân cơ hội đó ra tay”.

Hạ Tiểu Vũ gật đầu: “Được”.

Ánh mắt của Tống Minh trở nên sâu xa hắn đã điều tra được Địa Sát Vương là Hoàng Kỳ Long nhưng vẫn không hề nói cho Hạ Tiểu Vũ biết, bởi vì hắn biết quá khứ Hoàng Kỳ Long và Hạ Tiểu Vũ từng có một đoạn tình cảm dù không sâu đậm nhưng nếu phải lựa chọn giữa hắn và Hoàng Kỳ Long thì có lẽ cô sẽ lựa chọn con trai ruột của Quán Chủ thay vì con nuôi.

Tống Minh đã mạo danh Hạ Tiểu Vũ để hẹn gặp Hoàng Kỳ Long ở đảo Tam Thạch rồi bảo Hạ Tiểu Vũ đến đó để gϊếŧ anh.

Lúc Hoàng Kỳ Long nhận được lời nhắn của Hạ Tiểu Vũ thì rất vui mừng sau bao nhiêu năm anh cũng gặp lại cô bé thuở nhỏ mà mình yêu thích, anh trở thành Địa Sát Vương nhúng tay vào tổ chức tội phạm cũng chỉ vì mong một ngày nào cha anh sẽ chấp nhận chuyện tình cảm của anh và Hạ Tiểu Vũ.

Kỳ Liên Tuyết Vũ đang chuẩn bị đi công tác vài hôm ở đảo Tam Thạch, Tôn Tử Hàn phụ cô chuẩn bị hành lý.

Lúc đi ngủ Tôn Tử Hàn ôm lấy Kỳ Liên Tuyết Vũ rồi mè nheo: “Thật sự phải đi sao? Chúng ta mới cưới có bao lâu thật không nở xa em chút nào”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ thở dài: “Chỉ đi vài hôm thôi mà, em sẽ tranh thủ về sớm”.

“Uhm, đừng đi lâu quá anh sẽ nhớ em chết mất đó Tiểu Vũ”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ quay người lại nhéo gò má của Tôn Tử Hàn một cái: “Em biết rồi mà, em sẽ xử lý công việc rồi quay về nhà với anh nè”.

Từ sau khi kết hôn tình cảm của Tôn Tử Hàn và Kỳ Liên Tuyết Vũ cũng tiến triển khá tốt, anh cũng dần mở cửa trái tim yêu cô bé này mất rồi.

Hoàng Kỳ Long lên máy bay khoan thương gia để đến đảo Tam Thạch thì vô tình gặp Kỳ Liên Tuyết Vũ ngồi ghế bên cạnh nên lên tiếng chào hỏi.

“Oh tam tiểu thư của Kỳ Liên gia đây mà, cũng lâu rồi không gặp ha”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ tháo chiếc mắt kính bản to xuống rồi nghiêng đầu nhìn Hoàng Kỳ Long: “Anh Kỳ Long của tổ 2 đây mà, trùng hợp vậy anh cũng đến đảo Tam Thạch à?”.

Hoàng Kỳ Long gật đầu: “Phải, anh có hẹn một người bạn quan trọng, còn em đi du lịch hay công tác?”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ khẽ cười đáp: “Đương nhiên là công tác rồi, có dự án do Hoa Kỳ Liên đầu tư ở đảo Tam Thạch nên em đến đó giám sát tiến độ vài hôm”.

Hoàng Kỳ Long gật đầu: “Em còn nhỏ tuổi mà tài lẽ không nhỏ chút nào hết nha”.

“Cũng bình thường thôi ạ, chẳng qua em chỉ đến công ty giúp việc cho ba và anh trai thôi chứ chưa có thành tựu gì hết”.

Hoàng Kỳ Long liền hừ mũi: “Thôi đi cô nương, em là gương mặt mới trong top 30 người có ảnh hưởng lớn nhất Đông Đô này đó biết không hả? Dự án nào mà em ký kết đều làm lại lợi nhuận hàng nghìn tỷ đồng cơ mà chẳng những vậy hôn lễ thế kỷ của em và Tôn Tử Hàn gần như chấn động cả Đông Đô này mà”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ như nhớ ra điều gì đó liền kêu lên: “Nhắc mới nhớ ra hôm Tử Hàn tổ chức tiệc độc thân và cả hôn lễ của em, anh đều không đến tham dự dù sao cũng là bạn học cùng lớp mà”.

Hoàng Kỳ Long đưa tay đỡ gáy có chút áy náy: “Anh xin lỗi nha, thời gian đó anh hơi bận lại không có mặt ở Đông Đô nên không thể tham dự hôn lễ của hai người được”.

“Cũng qua rồi em cũng chẳng trách anh đâu”.

Hoàng Kỳ Long nhíu mày lên tiếng hỏi: “Kết hôn rồi em với Tử Hàn thế nào có hạnh phúc không hả?”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ nhướng mày hỏi: “Sao anh lại hỏi vậy?”.

“Thì hồi đi học anh thấy em và Tử Hàn cứ kiếm chuyện gây hấn với nhau miết, anh sợ hai người ở chung chắc quậy nát cái nhà luôn quá”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ liền phì cười lên tiếng đáp: “Không có tệ như anh nói đâu, dạo này Tử Hàn đối xử với em tốt lắm vừa dịu dàng vừa ôn nhu lại chìu em hết mình luôn chứ không có kiếm chuyện chọc ghẹo em như trước đây nữa”.

Hoàng Kỳ Long gật đầu: “Được vậy thì mừng rồi, chúc hai người hạnh phúc nha”.

“Cảm ơn anh”.