Nương Tử Đừng Nghịch Nữa

Chương 34: Tiểu sư phụ

Một thân bạch sam không nhiễm một hạt bụi, gió thổi nhẹ tung bay một góc y phục làm cho cả người hắn mang theo một thần thái phiêu dật. Ánh trăng sáng bao phủ lấy dáng người mảnh khảnh của hắn, khuôn mặt đẹp như tranh vẫn giống như trước kia, nụ cười nhẹ gần như hoàn hảo, duy nhất có cái trán xuất hiện một vết sẹo dài. Đó là lần đầu tiên gặp Úc Phi Tuyết, vì cứu nàng mà bị như vậy. Nhưng cũng không hề tổn hại đến khí chất thần tiên phiêu dật hoàn mỹ của hắn.

Con ngươi đen láy hờ hững như nước, lại giống như luôn ngập đầy tình nghĩa vô tận, dĩ nhiên, chỉ khi đối mặt với nàng hắn mới có ánh mắt này.

Chính là loại cảm giác nhẹ như gió, lại dịu dàng như ánh trăng này làm cho từng đám mây nhè nhẹ trôi qua trước mặt Úc Phi Tuyết.

Hắn khác với Lãnh Dịch Hạo. Lãnh Dịch Hạo dung nhan tuấn mỹ, ánh mắt luôn luôn có một phần lạnh buốt, một phần mê hoặc, là cực phẩm nhân gian. Mà tiểu sư phụ lại giống như từ Thiên Sơn hạ phàm, phiêu lãng như tiên, là thần tiên .

Chết tiệt, tại sao lúc này lại có thể nghĩ đến cái tên biếи ŧɦái Lãnh Dịch Hạo kia được chứ !

“Tiểu sư phụ……” – giọng Úc Phi Tuyết trong nháy mắt thay đổi 180 độ, trở nên dịu dàng động lòng người.

Tiểu sư phụ luôn là người nàng kính nể nhất!

Nguyên nhân thứ nhất: Trong tất cả những người mà nàng kết giao từ trước tới giờ, chỉ có duy nhất trên người tiểu sư phụ là có mùi hương sạch sẽ mà phiêu dật nhất.

Nguyên nhân thứ hai: Đại sư phụ và tiểu sư phụ đều dạy nàng võ công, nhưng võ công của đại sư phụ chí cương chí dũng, nàng học rất vất vả, ngược lại võ công của tiểu sư phụ chí âm chí nhu, rất thích hợp với nàng, học cũng không quá vất vả. Cho nên tuy rằng tiểu sư phụ mỗi năm mới trở về một hai lần, thời gian nàng và đại sư phụ ở chung nhiều hơn, nhưng võ công của nàng phần lớn vẫn là kế thừa của tiểu sư phụ.

Nguyên nhân thứ ba: Tiểu sư phụ là người hoàn mỹ, khi nàng bảy tuổi gặp gỡ hắn, mãi cho đến tận bây giờ, hắn dường như không khác trước kia là mấy. Vĩnh viễn phiêu dật tuấn lãng như vậy, duy nhất có khác là, bởi vì nàng mà sự hoàn mỹ của tiểu sư phụ bị phá hỏng rồi. Mỗi lần nhìn đến vết thương trên trán của hắn, nàng không khỏi đau lòng.

Nguyên nhân thứ tư: Tiểu sư phụ đối kẻ nào cũng đều lạnh nhạt, chỉ duy nhất với nàng là luôn ấm áp dịu dàng như vậy, ánh mắt này làm cho Úc Phi Tuyết cảm thấy cực kỳ thân thiết.

Nguyên nhân thứ năm……

Tóm lại, tiểu sư phụ Phong Vô Ngân chính là người nàng thân thiết nhất khâm phục nhất! Nhưng mà nếu để việc này cho đại sư phụ và nhị sư phụ biết, nhất định sẽ mắng nàng là kẻ không có lương tâm! Bởi vì mỗi người bọn họ đều nhìn nàng lớn lên, dạy nàng bản lĩnh làm người.

“Nghe nói ngươi và Thuận Vương gia thành thân ?” – Giống như là nghi vấn, nhưng lại không đọc được một chút cảm xúc nào. Giống như là lạnh nhạt, nhưng trong ánh mắt lại mang theo một cái gì đó mà Úc Phi Tuyết không hiểu.

Phong Vô Ngân cười nhẹ, nụ cười như phong, thản nhiên mà nhẹ nhàng.