Sáng sớm hôm say Tony dậy từ sớm, trong khí đó Alex và Max vẫn còn đang ngủ. Trang trại công việc bận rộn, vườn rau cũng sắp thu hoạch vì vậy Tony muốn phụ giúp cha mẹ cậu để họ đỡ vất vả.
Từ nhà Max, Tony đi dọc theo một con đường nhỏ chạy qua khu công viên để đi tắt về nhà. Con đường này đã quá quen thuộc với Tony, cậu có thể nhớ từng cái cây dọc theo con đường.
Tony chậm rãi đi bộ trên con đường, cảm nhận không khí trong lành mát mẻ buổi sáng. Thi thoảng cậu nghe thấy đâu đó tiếng côn trùng kêu, chim hót.
Từ khi có hệ thống sủng vật Tony cảm giác bản thân cậu đối với các con vật có một sự nhạy cảm khác thường. Tony cũng bắt đầu tra cứu các tài liệu về côn trùng và động vật trên mạng.
Cậu phải hiểu được những con vật có thể làm gì. Loài nào là loài có hại và loài nào thì loài có ích. Từ đó mới có thể đưa ra quyết định có thuần hóa hay không và khi thuần hóa thì sử dụng chúng vào mục đích gì.
“Cứu…”
Tony có cảm giác mơ hồ như nghe thấy có tiếng kêu cứu. Cậu đứng lại cố nghe ngóng xung quanh.
Tony chắc chắn là mình không có nghe lầm. Tuy tiếng kêu cứu đó rất nhanh và nhỏ, nhưng Tony chắc chắn là mình đã nghe thấy.
“Cứu với.”
Lần này tiếng kêu cứu mạng, thanh âm rõ ràng hơn rất nhiều. Tony vội vàng hướng theo nơi tiếng kêu cứu phát ra, đi qua.
Rất nhanh Tony đã thấy được người phát ra tiếng kêu cứu. Cậu thấy một cô gái trẻ bị một người đàn ông đè dưới đất sau một lùm cây.
Rõ ràng người đàn ông có ý đồ không tốt với cô gái. Người đàn ông dùng một bàn tay che lại nữ miệng của cô gái để cô không thể phát ra tiếng kêu, còn một bàn tay đang cố cởi chiếc quần của cô gái ra. Cô gái chống cự mãnh liệt, thi thoảng miệng cô thoát được bàn tay của người đàn ông, cô liền kêu lên. Nhưng rất nhanh miệng cô lại bị bàn tay của gã chặn lại.
Công viên lúc sáng sớm như thế này, lại ở một nơi vắng vẻ khó mà có người sẽ nghe được tiếng kêu của cô.
Tony cẩn thận tiến lại gần, tránh cho người đàn ông phát hiện. Rồi cậu phát lực mạnh nhất mà mình có thể chạy nhanh tới xông thẳng vào người đàn ông đẩy ông ta ra khỏi người cô gái.
Cú đẩy mạnh làm người đàn ông ngã nhào ra đất lằn vài vòng. Tony cũng ngã theo nhưng cậu có sự chủ động khi ngã, cậu lăn vài vòng liền có thể đứng ngay dậy.
Người đàn ông bị cú đẩy mạnh ngã choáng váng. Hắn biết việc mình làm đã bị bại lộ. Hắn cố lấy lại tỉnh táo đứng dậy để chạy trốn nhưng khi hắn vừa đứng dậy thì đa bị Tony xông lại đá thẳng lên ngực làm hắn đau đớn ngã người ra phía sau.
Tony không dừng lại ở đó, cậu nhảy chồm lên người gã đấm túi bụi vào mặt ông ta, làm cho ông ta liên tục lấy tay để đỡ nhưng không có hiệu quả là mấy.
Cuối cùng người đàn ông cũng bị Tony đấm cho ngất đi. Thấy người đàng ông nằm bất động không còn sức phản kháng Tony mới dừng tay lại thở hổn hển.
Tony cũng không hiểu bản thân cậu sao lại có thể làm được như vậy. Nghĩ lại hành động của mình, Tony không tin được là bản thân cậu lại có thể làm được như vậy.
“Cậu không sao chứ?” Cô gái được Tony cứu lúc này đang đứng gần đó nói với Tony.
“Tôi không sao.” Tony trả lời rồi quay ra nhìn cô gái.
Khi nhìn rõ khuôn mặt của cô gái mà cậu vừa cứu Tony có chút bất ngờ. Cậu không ngờ tới người mà cậu cứu lại là Young cô bạn thân của Anna người tối qua gửi ảnh cho Max.
“Young!” Tony bật thốt cái tên ra khỏi miệng một cách vô thức. Bởi vì thật sự cậu quá bất ngờ khi người được cậu cứu lại là Young.
Cô gái sững sờ khi nghe thấy tên mình. Ánh mắt đầy ngạc nhiên nhìn Tony nói: “Cậu biết tôi?”
Tony biết một người như Young sẽ không có ấn tượng về cậu, một học sinh không quá xuất sắc, không có gì nổi bật. Trái ngược với Tony, Young là một cô gái xinh xắn và tài giỏi. Cô không chỉ học giỏi mà còn là một cô gái năng động với thân hình đầy quyến rũ và là một thành viên trong đội cổ động của Anna. Nếu như Anna là Queen của trường trung học thì Young có thể được ví như một Princess. Có rất nhiều chàng trai tài giỏi bên trong và bên ngoài trường vây quanh cô. Tony cũng không quá ngạc nhiên khi Young không hề nhận ra cậu là bạn học cùng trường với cô. Tony nhìn Young nói:
“Chúng ta học cùng trường, mình thi thoảng có xem cậu biểu diễn và mình cũng vừa tốt nghiệp trung học. ”
Young có chút xấu hổ nói: “Xin lỗi, thật sự mình không nhận ra cậu.”
“Không có gì, mình cũng đâu có biết hết các bạn trong trường.” Tony nói.
Young nói: “Mình có thể biết tên bạn không?”
Tony nói: “Tên mình là Tony, Tony Smith.”
“Tony! Cám ơn cậu đã cứu mình.” Young sau khí biết tên của Tony, cô đã rất chân thành nói lời cám ớn với cậu.
Tony nói. “Không có gì.”
“Mình nghĩ lên gọi cảnh sát trước khi tên này tỉnh dậy.” Tony nói rồi nhìn gã đàn ông bị cậu đấm bầm dập đang bị cậu đè bên dưới.
“Mình cũng nghĩ vậy. Cậu cũng lên trói ông ta lại.” Young nói.
Tony thấy ý kiến của Young là cần thiết, cậu tháo ra thắt lưng của mình trói gã đàn ông định cưỡиɠ ɧϊếp Young lại, trong khi Young lấy điện thoại của cô gọi cho cảnh sát.