Sao... Sao lại có hai Mạnh Thời Trạch đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, chẳng lẽ mình còn chưa tỉnh ngủ?
Không đợi cậu tự hỏi xong, đột nhiên một dòng điện tê dại từ dưới thân truyền thẳng lên thần kinh não bộ, cách lớp vải mỏng tanh, Ôn Thượng Thanh cảm nhận hai tay một trái một phải đang vuốt ve miêu tả hình dáng và kích thước âʍ đa͙σ và dươиɠ ѵậŧ của mình.
Tuy sức lực không quá mạnh, nhưng động tác mềm nhẹ và thong thả này lại càng khiến nơi riêng tư của Ôn Thượng Thanh cảm thấy ngứa ngáy khó nhịn, không biết đôi môi ấm áp của ai chạm tới sau gáy mình, Ôn Thượng Thanh không chịu đựng nổi tiếp xúc thân mật như vậy, l*и non cơ khát không khắc chế nổi mà ọc ra một bãi nước da^ʍ nhầy nhụa.
"Xoẹt——" Một tiếng vang lên, khóa quần Ôn Thượng Thanh bị kéo xuống, qυầи ɭóŧ còn chưa bị cởi ra, ngón tay kia đang vỗ về mu l*и bỗng nhiên rời đi, ngay sau đó một bờ môi nóng bỏng tùy ý ngậm cắn lên môi âʍ ɦộ non mềm của cậu, thịt non mu l*и nhạy cảm bị cái lưỡi linh hoạt không ngừng liếʍ láp, Ôn Thượng Thanh không nhịn được mà phát ra tiếng rêи ɾỉ dâʍ ɖu͙©: "Ưm a... Thời Trạch...."
"Hóa ra bạn trai bé Thanh tên là Thời Trạch à..." Lý tổng híp mắt cười, xoa bóp hai núm ti hồng hào non nớt của Ôn Thượng Thanh, "Vậy em mau nhìn xem, em gọi anh là Thời Trạch, hay gọi người đang bú l*и là Thời Trạch, hay người đang nghịch ©ôи ŧɧịt̠ em là Thời Trạch?"
Ánh mắt Ôn Thượng Thanh mê mang nhìn ba gương mặt giống Mạnh Thời Trạch như đúc, nhất thời không biết nên mở miệng gọi ai.
Chắc chắn mình chưa tỉnh ngủ rồi, chứ làm gì có chuyện sẽ xuất hiện ba Mạnh Thời Trạch cơ chứ?
"Chắc giờ Bé Thanh không biết lựa chọn sao nhỉ." Triệu tổng buông tha chú chim bé nhỏ đang cương cứng của Ôn Thượng Thanh, bàn tay to lớn lại mơn trơn một đường từ cặp chân bóng loáng mịn màng của Ôn Thượng Thanh tới cái c̠úc̠ Ꮒσα non nớt chật hẹp chưa từng bị khai phá của cậu, "Thường thì mấy bé song tính như Bé Thanh chắc còn chưa bị Thời Trạch ȶᏂασ qua c̠úc̠ Ꮒσα đâu nhỉ?"
Không đợi Ôn Thượng Thanh trả lời, ngón tay thô ráp của Triệu tổng lập tức cường thế vói vào trong c̠úc̠ Ꮒσα chật hẹp co bóp của Ôn Thượng Thanh. Lần đầu tiên nơi này bị vật lạ cắm vào, chỉ biết gắt gao co bóp hút vào bên trong lại không biết cách nhả ra.
"Cái c̠úc̠ Ꮒσα của em sao lại nhiệt tình cắn ngón tay anh không thả ra thế? Có phải bé Thanh muốn ©ôи ŧɧịt̠ Thời Trạch giã nát cái lỗ này không hả?"
Sau một lúc, Triệu tổng làm cái c̠úc̠ Ꮒσα Ôn Thượng Thanh rỉ ra nước da^ʍ, mới rút ngón tay ra khỏi c̠úc̠ Ꮒσα Ôn Thượng Thanh. Vẻ mặt gã cười da^ʍ dê rồi liếʍ láp nước da^ʍ dính trên đầu ngón tay, mở miệng nói với Lỗ Phổ Tịnh:
"Giám đốc Lỗ, nhìn xem cậu bú l*и bé Thanh làm em ấy chảy ướt hết cả qυầи ɭóŧ kìa, thôi chúng ta chuyển qua lên giường để bé Thanh thoải mái hơn đi."
"Đúng vậy, cái cơ thể đĩ đượi của bé Thanh cần phải trần trụi lộ ra cho mọi người cùng ngắm chứ." Lý tổng nói với Lỗ Phổ Tịnh, "Giám đốc Lỗ, mau bế bé Thanh mềm mại đáng yêu của chúng ta lên giường đi."
Ôn Thượng Thanh nghe thấy giọng nói giống Mạnh Thời Trạch nói ra mấy lời kỳ lạ, nhất thời cậu chỉ thấy đầu óc hỗn độn, tìиɧ ɖu͙© nhấc lên từng cơn từng cơn sóng nhiệt không ngừng đánh sâu vào trong tiềm thức còn sót lại, ngay khi cậu còn hoảng hốt thì cơ thể đã bị bế sang nơi khác, cả người run rẩy, lỗ l*и cơ khát khó nhịn dựa theo bản năng mà tràn ra càng nhiều nước dịch trong suốt.
"Bé Thanh à, anh thấy em ngoan ngoãn thế này, chắc là em còn chưa được ăn qua mùi vị ©ôи ŧɧịt̠ của bạn trai đâu nhỉ?" Triệu tổng nói lời này, lập tức niết mở miệng Ôn Thượng Thanh, nhét ©ôи ŧɧịt̠ bự đang hưng phấn vào sâu trong cuống họng Ôn Thượng Thanh, "Nào, hôm nay anh sẽ để em dùng cái miệng l*и của em nhấm nháp thử vị ngon của ©ôи ŧɧịt̠ nhé."
"Không ngờ bé Thanh bị ©ôи ŧɧịt̠ ȶᏂασ mồm còn sướиɠ như thế." Lỗ Phổ Tịnh lột xuống qυầи ɭóŧ Ôn Thượng Thanh, cái lỗ l*и non ướŧ áŧ há ra để lộ ra thịt non đang cơ khát không ngừng co rút lại run run xả ra nước dịch, vẫn chảy xuôi xuống bắp đùi mịn màng, xa xa nhìn trông thật là dâʍ ɖu͙© và sắc tình: "Giờ anh sẽ dùng ©ôи ŧɧịt̠ bự ȶᏂασ em đến phát điên thì thôi."
Nói xong, gã đặt ©ôи ŧɧịt̠ to cứng của mình căng ra cửa l*и ướŧ áŧ mềm mại của Ôn Thượng Thanh, hông eo dùng lực dọng thẳng vào trong, nguyên ©ôи ŧɧịt̠ nóng bỏng cắm sâu vào tận cùng của lỗ l*и, "Ui chà chà, cái l*и vừa ướt vừa nóng, lại còn nhiệt tình kẹp chặt quanh ©ôи ŧɧịt̠ tôi, đúng là cái l*и biết chiều lòng khách mà."
"Hai cái tên dê già mấy người, mau xem mấy chú làm em nó thèm thuồng đến nỗi cái c̠úc̠ Ꮒσα cũng chảy nước đòi ăn kìa." Hai tay Lý tổng tùy ý vuốt ve mông thịt căng tròn của Ôn Thượng Thanh, ©ôи ŧɧịt̠ cứng rắn thẳng tắp đã sớm kích động từ lâu.
Chỉ thấy qυყ đầυ to tròn đen đậm của gã chọc mở c̠úc̠ Ꮒσα Ôn Thượng Thanh, vừa dùng sức ȶᏂασ thẳng vào trong, vừa đùa bỡn thịt vυ" vừa nói, "Nhưng hai cái vυ" này của em hơi nhỏ nhé bé Thanh, một tay anh nắm là bắt gọn được chúng nó nè."
Mấy ngón tay dùng lực xoa nắn thịt vυ" trắng mềm non nớt của Ôn Thượng Thanh, rất nhanh bên trên để lại vài dấu vết nắm màu đỏ đậm, đầu ti non mềm cũng trở nên cương cứng.
"Cái miệng đĩ của bé Thanh cũng mềm với nóng lắm, cái dáng vẻ quai hàm em nó bị ©ôи ŧɧịt̠ tôi ȶᏂασ phồng lên cũng thật xinh đẹp." Côи ŧɧịt̠ của Triệu tổng ở trong miệng Ôn Thượng Thanh đã cắm ȶᏂασ rất nhiều lần, lúc này đã hưng phấn muốn lêи đỉиɦ. Sau cùng gã dùng lực mạnh một phát cắm ©ôи ŧɧịt̠ sâu vào trong miệng Ôn Thượng Thanh rồi thỏa mãn bắn dòng tinh đặc sệt vào trong cuống họng cậu.
"Bé Thanh ngoan ngoãn lại xinh đẹp của anh, mau nuốt tinh vào bụng, không thì bạn trai Thời Trạch của em sẽ giận đó." Qυყ đầυ Triệu tổng bít kín cánh môi ướt hồng mềm mại của Ôn Thượng Thanh, giọng nói trầm thấp như đang dỗ dành cậu.
Trong miệng Ôn Thượng Thanh chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc không nhả ra, nó nhão nhoét dinh dính trượt xuống thực quản chảy vào trong bụng cậu.
"Bé Thanh của anh ngoan quá, thật biết cách làm người ta thích mà." Triệu tổng rút ©ôи ŧɧịt̠ từ trong miệng Ôn Thượng Thanh dời đi, còn săn sóc giúp cậu lau đi dịch bẩn nơi khóe miệng.
"Ha ưʍ... Ha... Ha a a a a..."
Lúc này ©ôи ŧɧịt̠ cứng của Lỗ Phổ Tịnh vẫn nắc ra ra vào vào liên tục trong l*и đĩ của Ôn Thượng Thanh, dịch da^ʍ trong suốt bị động tác kịch liệt của gã làm cho rung lắc vung vẩy khắp nơi, "Cái miệng bé Thanh không ngậm ©ôи ŧɧịt̠, bị anh ȶᏂασ kêu rên đĩ quá, mà giọng em nó hay thật đấy."
"Giám đốc Lỗ, chú nhìn xem cậu ȶᏂασ bé Thanh bắn cả nước chảy lên ©ôи ŧɧịt̠ tôi đây này." Lý tổng mắt lờ đờ nhìn chăm chăm vào cặp mông căng tròn trắng mịn của Ôn Thượng Thanh, kích động tát lên mông đĩ vài cái, "Ha ha, cái mông mẩy non mềm của bé Thanh vỗ lên cũng rất mềm mượt nha, xúc cảm tuyệt lắm."
Ôn Thượng Thanh chỉ cảm thấy hai cái lỗ trước sau cùng lúc bị ©ôи ŧɧịt̠ ©ôи ŧɧịt̠ của đàn ông đυ. ȶᏂασ thật là sướиɠ điên, nước da^ʍ giống như bị mất van luôn ào ạt chảy không ngớt.
"Lý tổng, trông mặt bé Thanh đỏ ửng đĩ đượi chưa kìa, em nó nhìn ngon mắt quá nhỉ." Lỗ Phổ Tịnh lại dùng ©ôи ŧɧịt̠ ȶᏂασ vào trong l*и non ướt nóng của Ôn Thượng Thanh, rồi mở miệng trò chuyện với Lý tổng: "Lý tổng, chúng ta nên khen thưởng cho nhân viên thực tập xinh đẹp cái gì nhỉ?"
Lúc này trên tay Triệu tổng đang cầm điện thoại di động quay chụp lại cảnh cái lỗ l*и và c̠úc̠ Ꮒσα dâʍ đãиɠ nhoe nhoét nước nhờn của Ôn Thượng Thanh đang bị hai ©ôи ŧɧịt̠ thô to tím sậm của đàn ông đυ. ȶᏂασ mạnh bạo.
"Nếu cơ thể bé Thanh cơ khát và nhiệt tình đến vậy, giám đốc Lỗ, tôi nghĩ hay là chúng ta nên dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ để thỏa mãn nhu cầu ham muốn của em nó..." Lý tổng xấu xa cười nói, "L*и đĩ của bé Thanh mà được ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi chắc sẽ sướиɠ điên chảy đầy nước da^ʍ."
Ôn Thượng Thanh nghe cuộc trò chuyện của hai gã đàn ông, cậu cố gắng dùng ánh mắt mê mang nhìn rõ gương mặt của họ, nhưng cho dù nhìn kiểu gì vẫn là bộ dạng của Mạnh Thời Trạch.
"Chắc giờ bé Thanh đều bị hai cậu bạn trai Thời Trạch đυ. ȶᏂασ mất phương hướng rồi...." Triệu tổng thảnh thơi xem kịch, lúc này giọng điệu gã hài hước nói với Lỗ Phổ Tịnh và Lý tổng: "Còn không mau an ủi em nó?"
"Bé Thanh ngoan ngoãn đáng yêu của anh, em muốn ăn tinh của bạn trai rồi à?" Côи ŧɧịt̠ ©ôи ŧɧịt̠ cứng nóng của Lỗ Phổ Tịnh hung hăng quấy đảo trong l*и da^ʍ Ôn Thượng Thanh, thịt non đỏ thẫm trong l*и Ôn Thượng Thanh thường bị động tác dã man của gã ȶᏂασ lòi ra ngoài.
"Đừng nghe lời giám đốc Lỗ nói, anh mới là bạn trai bé Thanh yêu nhất..." Lý tổng cường thế nâng lên gương mặt ửng hồng dâʍ đãиɠ của Ôn Thượng Thanh, nhẹ nhàng hôn lên môi em nó, "Bây giờ bạn trai em đang hôn môi em, có phải bé Thanh bị ȶᏂασ sướиɠ đến nỗi quên mất cảm giác chúng ta hôn môi rồi?"
"Lý tổng, ông keo kiệt thật đó." Triệu tổng đứng một bên nhìn Ôn Thượng Thanh bị người khác đùa giỡn, dù vậy gương mặt em nó vẫn mê ly hoang mang như cũ, gã nhịn không được mà cười ra tiếng, "Bé Thanh không nhận ra chú là ai kìa."
"Bé Thanh yêu dấu của anh, bạn trai Thời Trạch em thích đang dùng ©ôи ŧɧịt̠ ȶᏂασ l*и đĩ của em này, sao em lại để thằng khác hôn em vậy?" Lỗ Phổ Tịnh nổi hứng giễu cợt Ôn Thượng Thanh, gã ra vẻ tức giận mà tàn nhẫn cắn lên thịt vυ" trắng nuột nà, lời nói tán tỉnh như người yêu: "Em mau nói cho bạn trai Thời Trạch của em biết rằng em thích vừa bị ȶᏂασ vừa bị cắn vυ", nếu không bạn trai Thời Trạch yêu dấu của em sẽ giận em đó!"
"Giám đốc Lỗ, ông đừng dọa em nó thế!" Lý tổng nhịn không được mà cười khẽ, ©ôи ŧɧịt̠ cứng nóng vẫn thúc sâu vào trong c̠úc̠ Ꮒσα ướŧ áŧ khít chặt, lại duỗi tay kéo đầu Ôn Thượng Thanh nghiêng sang một bên, "Nào, bé Thanh ngoan ngoãn dâʍ đãиɠ, qua đây để bạn trai em hôn em một cái cho đỡ sợ nào!"
Ôn Thượng Thanh còn không kịp mở miệng, môi hơi hé ra liền bị cái lưỡi linh hoạt của Lý tổng xâm nhập vào, lúc này cậu cảm giác trong khoang miệng mình bị một hơi thở xa lạ xâm chiếm, thậm chí bị không ngừng bị thứ gì đó ướt mềm lôi cuốn dây dưa, nước miếng không ngăn nổi mà chảy ra ngoài.
Khoang miệng mềm mại phân bố ra nước bọt ngon lành khiến tâm tình Lý tổng trở nên sung sướиɠ, ©ôи ŧɧịt̠ bự cứng nhắc tuy không tiếp tục cọ xát trong vào lỗ thịt nhưng vẫn thấy hưng phấn mà thô cứng như cũ.
Ôn Thượng Thanh cảm thấy hô hấp trở nên khó khăn, thế mà ©ôи ŧɧịt̠ bên trong lỗ thịt lại tiếp tục đυ. ȶᏂασ liên tục, cơ thể cậu nóng bỏng như bị hun trên bếp lò.
"Miệng bé Thanh thơm ngon lắm, bạn trai Thời Trạch của em hôn suýt nữa thì xả tinh." Lý tổng rời khỏi khoang miệng Ôn Thượng Thanh, ©ôи ŧɧịt̠ ©ôи ŧɧịt̠ tiếp tục thúc dồn dập vào c̠úc̠ Ꮒσα ướt dính.
"Lý tổng, tôi mới là bạn trai Thời Trạch của em ấy, ông vừa hôn em nó làm tôi rất bực mình, giờ tôi phải dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ chất chứa tình yêu nồng đậm của tôi xả hết vào trong cái lỗ l*и thèm thuồng của em ấy." Lỗ Phổ Tịnh nói xong, ©ôи ŧɧịt̠ gân guốc của gã lập tức điên cuồng đυ. ȶᏂασ vào sâu bị trong lỗ l*и của Ôn Thượng Thanh, rồi một dòng tinh đặc quoánh nóng bỏng phụt thẳng vào sâu trong âʍ đa͙σ.
"Hừ, giám đốc Lỗ, rõ ràng tôi mới bạn trai Thời Trạch của em nó." Lý tổng giả vờ tức giận, ©ôи ŧɧịt̠ bự thô cứng ȶᏂασ sâu vào trong thành ruột, không cam lòng yếu thế mà bắn tinh vào sâu bên trong, "Cú© Ꮒσα ướt dính của bé Thanh bóp chặt lấy ©ôи ŧɧịt̠ tôi như muốn hút lấy tinh, giờ tôi phải dùng tình yêu của mình thỏa mãn cái lỗ đĩ này của em nó."
"Hai ông toàn nói bậy!" Lúc này Triệu tổng luôn đứng bên cạnh đã cương cứng ©ôи ŧɧịt̠, gã đưa điện thoại vào trong tay Lỗ Phổ Tịnh, mở miệng đối đáp: "Giám đốc Lỗ, mau biến ra để tôi ȶᏂασ vào cái l*и non của em nó nào! Tôi không thể tha thứ cho hai ông dám làm chuyện trái đạo đức này với bé Thanh!"
"Vâng vâng, Triệu tổng ngài mới là bạn trai Thời Trạch của em nó." Lỗ Phổ Tịnh rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi thịt l*и ướŧ áŧ của Ôn Thượng Thanh, "Vừa nãy tôi không để ý tới thân phận của ngài, là lỗi của tôi."
"Úi chà, nhìn mu l*и múp míp xinh đẹp của bé Thành nè...." Triệu tổng dùng ngón tay điêu luyện nắn bóp mu l*и non mềm của Ôn Thượng Thanh, "Vừa nãy chỉ thấy ông ȶᏂασ bé Thanh sướиɠ đến chảy nước, còn chưa thấy em nó lêи đỉиɦ đến bắn nước, đây nhất định là lỗi cho bạn trai chân chính là tôi chưa chạm vào em nó."
Ngón tay Triệu tổng dùng sức lôi kéo kí©ɧ ŧɧí©ɧ mu thịt mềm mại, cơ thể Ôn Thượng Thanh nhịn không nổi mà run lên một cái, lỗ l*и khống chế không được mà co rút phụt ra một dòng nước dịch trong suốt, lôиɠ ʍυ thưa thớt bị nước dịch tẩm ướt bê bết.
"Ha ha, cái l*и đĩ của bé Thanh thèm thuồng phun nước này, trông da^ʍ vãi." Triệu tổng cười lớn nói, ©ôи ŧɧịt̠ bự lập tức dọng thẳng sâu trong thịt l*и, tay phải đồng thời nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ của Ôn Thượng Thanh giúp cậu sục lên, "Chim nhỏ xinh của bé Thanh thật là mịn màng, bạn trai Thời Trạch của em sẽ giúp em sục chim bắn ra nhé!"
"Triệu tổng đừng để thịt l*и em nó đói quá lâu, mau mau dùng ©ôи ŧɧịt̠ ông ȶᏂασ l*и em nó phun nước đi." Lý tổng bắt đầu nắc ©ôи ŧɧịt̠ dồn dập trong c̠úc̠ Ꮒσα em.
"Lý tổng... Nghe ông kìa..." Triệu tổng dùng sức ȶᏂασ mạnh bạo trong thịt l*и trơn mềm ướt nóng của Ôn Thượng Thanh, "Chẳng lẽ ông nghĩ bé Thanh nhà chúng ta làm từ nước sao?"
"Cú© Ꮒσα em nó đầy nước da^ʍ dính nhơn nhớp đây này, trông có khác nào cái đài phun nước đâu." Lý tổng cảm thụ lực co bóp mυ"ŧ mát tuyệt vời của cái thớ thịt trong trực tràng, cả người gã sướиɠ điên lại không nhịn được bắn nùng tinh vào trong c̠úc̠ Ꮒσα em nó.
"Triệu tổng đừng dày vò lỗ l*и em nó nữa, tôi thấy bé Thanh bị ông ȶᏂασ đến chân phát run lên kìa." Lỗ Phổ Tịnh đứng một bên quay lại cảnh mê loạn của ba người, mở miệng nói với Triệu tổng , "Cũng sắp giờ nghỉ trưa rồi, mấy ông nên để bé Thanh ăn cơm hồi lại sức đi."
"Tôi là bạn trai của bé Thanh yêu nhất, sao tôi lại nỡ lòng tra tấn cái lỗ đĩ này được cơ chứ?" Vách l*и như cái máy mát xa chính hiệu bú ʍúŧ co bóp lấy ©ôи ŧɧịt̠ Triệu tổng làm gã được hút đến sảng khoái, "Bé Thanh có thích bạn trai bắn tinh vào trong l*и ngứa của em không?"
"Ha a.... Thích.... Ưm a... Thích...."
Triểu tổng cố tình dùng sức ȶᏂασ mạnh nghiền sâu vào điểm da^ʍ trong vách l*и Ôn Thượng Thanh, làm em nó sướиɠ muốn phát điên, du͙© vọиɠ như quái thú cắn nuốt ý thức trong đầu em, "Mau bắn.... a ưʍ.... Bắn cho em.... a ư ư ...."
Giọng điệu nứиɠ l*и của Ôn Thượng Thanh vừa da^ʍ vừa đĩ, ©ôи ŧɧịt̠ nóng Triệu tổng lập tức bành trướng to hơn, "Bé Thanh phát nứиɠ rên đĩ thế, bạn trai nhất định sẽ xả tinh ngập l*и da^ʍ của em!"
Triệu tổng vừa dứt lời, theo đó ©ôи ŧɧịt̠ gã tàn nhẫn ȶᏂασ mở cổ tử ©υиɠ Ôn Thượng Thanh, vô số lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng phọt thẳng vào sâu lấp đầy toàn bộ bên trong.
Đến khi ©ôи ŧɧịt̠ lừa rút ra khỏi lỗ l*и Ôn Thượng Thanh, thịt l*и bên trong còn hưng phấn co giật liên hồi, dâʍ ɖị©ɧ dính nhớp trắng đυ.c chảy ra từ cửa l*и.
"Lý tổng, mau để bé Thanh nghỉ ngơi đi, buổi sáng huấn luyện khai thông lỗ l*и và c̠úc̠ Ꮒσα của nhân viên thực tập đến đây là kết thúc." Lỗ Phổ Tịnh ấn nút lưu video lưu giữ lại cảnh quay dâʍ ɖu͙© vừa nãy, "Đến tầm chiều sẽ tiếp tục nội dung huấn luyện mới."
"Huấn... huấn luyện?" Lúc này đầu óc Ôn Thượng Thanh vẫn mơ hồ, sao lúc này cậu vẫn trông thấy ba gã đàn ông giống Mạnh Thời Trạch như đúc.
"Đúng vậy, đến chiều sẽ để bé Thanh trải nghiệm cảm giác l*и đĩ được đạo cụ kí©ɧ ŧɧí©ɧ lêи đỉиɦ nhé." Lỗ Phổ Tịnh cầm một ly nước từ bên cạnh tới đút vào trong miệng Ôn Thượng Thanh, "Ngoan! Bé thanh mau uống nước đỡ khát, ngủ một lát rồi dậy ăn cơm, sau đó mình huấn luyện tiếp nào."
Đầu óc Ôn Thượng Thanh quay cuồng không thôi, uống xong ly nước không biết vị gì, nhanh chóng an tĩnh nhắm mắt lại, ngất đi.
"Lý tổng, Triệu tổng, huấn luyện buổi chiều hai ông còn muốn tham gia không?" Lỗ Phổ Tịnh vừa cho Ôn Thượng Thanh uống là nước thuốc có tác dụng an thần, chờ thêm một lát nữa Ôn Thượng Thanh sẽ tỉnh, nhưng em nó sẽ chỉ biết rằng bản thân vừa mơ hồ làm việc hết một buổi sáng mà thôi.
"Sinh viên thực tập này rất ngoan, vừa nãy bị ȶᏂασ không khóc cũng không ầm ĩ." Buổi chiều Triệu tổng còn phải đi nơi khác bàn chuyện làm ăn, "Nhưng tôi không ở đây được lâu, trước đó tôi chi rất nhiều cho công ty chú, chú cũng đừng bạc đãi sinh viên tới đây thực tập."
"Đương nhiên." Lỗ Phổ Tịnh cười đồng ý, lại nhìn về phía Lý tổng, "Lý tổng ngài thì sao?"
« Trước