Liễu Quân Nhiên trơ mắt nhìn Thương Mục Ngôn đem quần dài của cậu cởi ra, lộ ra qυầи ɭóŧ của cậu, nam chủ dùng ngón tay vuốt ve dươиɠ ѵậŧ còn đang ngủ say của Liễu Quân Nhiên, thỉnh thoảng còn sẽ tìm kiếm qυყ đầυ nhẹ nhàng ấn ấn.
Dù sao Liễu Quân Nhiên cũng không phải một người bị bất lực, cho nên dưới sự đùa bỡn như vậy của Thương Mục Ngôn, dươиɠ ѵậŧ nhỏ của cậu nhanh chóng cương cứng, áp thẳng vào bụng của Thương Mục Ngôn, thậm chí qυყ đầυ cũng thò đầu ra khỏi qυầи ɭóŧ.
Mà dươиɠ ѵậŧ của Thương Mục Ngôn thì ở thân dưới của Liễu Quân Nhiên chậm rãi cọ xát, dươиɠ ѵậŧ kia bành trướng làm quần tây của hắn đều che không được độ cung của dươиɠ ѵậŧ, dươиɠ ѵậŧ to lớn chọc vào phần thân dưới của Liễu Quân Nhiên, cách quần dài và qυầи ɭóŧ của cậu cọ xát.
Thân thể của Liễu Quân Nhiên căng thẳng.
Cậu ở trong đầu cố gắng gọi hệ thống, nhưng mà hệ thống không trả lời cậu.
“Liền như vậy muốn bị tôi thao?” Thương Mục Ngôn mị mị cười ôm lấy mông của Liễu Quân Nhiên, hắn phát hiện mông của Liễu Quân Nhiên rất đẹp, vòng eo đi xuống ao hãm một độ cung uốn lượn, lại rất nhanh cong lên, tuy rằng trên eo sờ không có bao nhiêu thịt, nhưng mông lại mượt mà đáng yêu, khi niết xúc cảm rất tốt.
Thương Mục Ngôn cúi đầu ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ của Liễu Quân Nhiên.
Đầu lưỡi của hắn từ qυყ đầυ chậm rãi liếʍ mυ'ŧ, đầu lưỡi theo dươиɠ ѵậŧ chậm rãi đi xuống, thực mau liền liếʍ đến giữa hai chân của Liễu Quân Nhiên.
Liễu Quân Nhiên đá chân mấy cái, khuôn mặt đỏ bừng, trong mắt tràn đầy hơi nước.
Thương Mục Ngôn dùng lưỡi liếʍ dươиɠ ѵậŧ của cậu, hai tay nắm lấy mép qυầи ɭóŧ của Liễu Quân Nhiên từ từ cởi ra, chẳng mấy chốc, phần thân dưới của Liễu Quân Nhiên đã lộ ra trước mặt Thương Mục Ngôn.
“Đừng…” Cảm giác sợ hãi bao trùm lấy toàn thân của Liễu Quân Nhiên.
Cậu đã sống trong sợ hãi hơn 20 năm, chỉ vì tình trạng của cơ thể mà Liễu Quân Nhiên đã rất sợ hãi - dù thế nào đi nữa, cậu cũng không muốn bất cứ ai phát hiện ra thân thể khác biệt của cậu.
Cậu bước chân vào giới giải trí từ khi còn là thiếu niên, nổi tiếng qua một bộ phim truyền hình, sau này cũng không dám đi làm phẫu thuật. Dần dần, Liễu Quân Nhiên đã có thể tiếp nhận thân thể của mình, nhưng lại không chịu nổi sự mơ ước của người khác đối với thân thể của cậu.
“Anh đừng nhìn……tôi...tôi giúp anh loát…… anh đừng cử động, anh ……” tiếng nói của Liễu Quân Nhiên đều bắt đầu có chút biến điệu, nhưng mà Thương Mục Ngôn lại theo dươиɠ ѵậŧ của Liễu Quân Nhiên một đường liếʍ mυ'ŧ xuống, hắn rất nhanh liền liếʍ tới giữa hai chân của Liễu Quân Nhiên, lông mi vừa nhấc, Thương Mục Ngôn liền thấy được cảnh tượng ở dưới thân của Liễu Quân Nhiên.
Ở giữa hậu huyệt và dươиɠ ѵậŧ của Liễu Quân Nhiên thế nhưng lại có thêm một tiểu huyệt, hai cánh môi hồng nhạt che đi cảnh sắc bên trong, miệng của tiểu huyệt đó gắt gao khép lại, khi đầu lưỡi của Thương Mục Ngôn ở trên đó liếʍ một chút, hắn có thể cảm nhận được thân thể Liễu Quân Nhiên kịch liệt run rẩy, đồng thời hai cánh môi đó thế mà lại hơi hơi mở ra, từ bên trong chảy ra một chút nước.
“Nguyên lai…… Thì ra là như vậy!.” Thương Mục Ngôn cười nói.
Hắn nắm lấy chân của Liễu Quân Nhiên, để cẳng chân của cậu đặt trên vai hắn, sau đó cúi đầu ở thư huyệt của Liễu Quân Nhiên tiếp tục liếʍ, đầu lưỡi của hắn tham lam tiến vào trong cơ thể của của Liễu Quân Nhiên, lúc vào sâu hơn một chút, Liễu Quân Nhiên cảm thấy có chút đau, cậu cảm thấy đầu lưỡi ướt mềm kia đã đem nhục huyệt của cậu hoàn toàn liếʍ mở, hai cánh môi dày dặn mở ra, lộ ra âm đế nho nhỏ, thư huyệt mở ra một cái miệng nhỏ, Liễu Quân Nhiên bị liếʍ đến hai chân mềm nhũn, địa phương chưa bao giờ bị xâm phạm bây giờ lại bị đùa bỡn như vậy, thư huyệt mẫn cảm hoàn toàn không có cách nào tiếp nhận kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, thế nên bắt đầu chảy ra nước da^ʍ.
Lần đầu tiên bị người đùa bỡn liền có biểu hiện dâʍ đãиɠ mà còn mẫn cảm như vậy, Thương Mục Ngôn tuy rằng biết đây có thể là lần đầu tiên của Liễu Quân Nhiên, nhưng mà sau khi bị bỏ thuốc làm cho đầu óc hắn hỗn độn, không có cách nào suy nghĩ quá nhiều việc, chỉ cười đem ngón tay hướng vào cơ thể của Liễu Quân Nhiên bắt đầu thăm dò.
“Thì ra là cái tao hóa……” Thương Mục Ngôn híp mắt chậm rãi nói, hắn đứng dậy đè lên nửa người trên của Liễu Quân Nhiên, mà ngón tay của hắn cũng dọc theo vách thịt bên trong thư huyệt của Liễu Quân Nhiên tiến vào bên trong.
Những vết chai sần trên đầu ngón tay kí©ɧ ŧɧí©ɧ thư huyệt chưa từng trải qua tình sự, Thương Mục Ngôn chậm rãi đẩy ngón tay dọc theo khoang đạo của Liễu Quân Nhiên vào sâu trong cơ thể cậu, xoa xoa đầu ngón tay thô ráp ở lối vào, Liễu Quân Nhiên muốn khép lại hai chân của mình nhưng lại bị Thương Mục Ngôn càng dang rộng hơn, ngón tay nhanh chóng đưa vào âʍ đa͙σ của Liễu Quân Nhiên, bắt đầu đâm rút qua lại trong cơ thể cậu.
Liễu Quân Nhiên nhắm mắt lại, trong cổ họng phát ra hai tiếng rêи ɾỉ thoả mãn.
"Nếu cậu đã thích tôi như vậy, tôi cũng có thể thỏa mãn cậu." Thương Mục Ngôn nheo mắt nở nụ cười.
Hắn kéo quần mình xuống, vừa kéo qυầи ɭóŧ xuống một chút, dươиɠ ѵậŧ dày cộm của hắn đã lộ ra khỏi qυầи ɭóŧ, Thương Mục Ngôn nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của mình, ấn qυყ đầυ ở thư huyệt của Liễu Quân Nhiên cọ xát.