Pha Lê Phương Đường

Chương 9.2

Đêm trước ngày quốc khánh, Hứa Trầm Ngâm bớt thời gian bồi Đường Li đi phố hoa mua sắm, Tần Chinh cũng ở.

Buổi chiều, trên phố không tính nhiều người, nhưng lọt vào tầm mắt tất cả đều là ngập tràn các loại hoa.

Hứa Trầm Ngâm kiến nghị Đường Li mua phí tổn thấp hoa khô, ví dụ như hoa sao khô, phối với đèn màu giá rẻ, sau đó làm thành bó hoa, thời gian bảo tồn càng lâu, lợi nhuận càng cao. Hơn nữa, còn tri kỷ nói cho cô, trước thử làm một chút.

Đường Li cảm thấy cô nói đúng.

Đối với người trẻ tuổi tới nói, dẫn đường cùng ôn nhu thật sự rất quan trọng. Đường Li đối với Hứa Trầm Ngâm thích đã không đơn giản biểu hiện ở trong ngôn ngữ, càng ở trên tứ chi, tuy rằng đi mua bán, nhưng càng giống như đi dạo phố, lại có sức lao động miễn phí đồng bạn, cô cơ hồ khoác Hứa Trầm Ngâm không bỏ.

Tần Chinh tỏ vẻ bất mãn mãnh liệt: “Ôm hoa còn chưa tính, tay bạn gái cũng không cho tớ dắt.”

Tình yêu cuồng nhiệt kỳ, thực dễ dàng ghen.

Hứa Trầm Ngâm ôn hoà cười, Đường Li không thèm để ý.

Lại lựa chọn mấy đoá hoa hồng nhạt cùng hoa hướng dương, Đường Li quyết định thu tay lại, sinh hoạt phí của cô đã sớm ở trạng thái tiêu hao quá mức, lần này Tần Chinh, không riêng gì xuất lực, còn giúp cô ra tiền.

Đường Li nói: “Cảm ơn Chinh Chinh nha, chờ quá mấy ngày tớ lĩnh tiền lương liền trả cho cậu.”

“Không nhiều ít.” Tần Chinh trong lòng ôm đầy hoa sao, trung gian cách giấy gói, không nhiều để ý nói: “Cậu không cần nóng lòng trả.”

Hứa Trầm Ngâm kéo Đường Li qua nói: “Thật sự không nóng nảy.”

Tần Chinh nhìn hai người, liên tiếp muốn hướng tới đi giữa hai người, nhưng đường hoa nhỏ hẹp, không thể chứa ba người, Hứa Trầm Ngâm cuối cùng vẫn là làm cậu đi đằng sau.

Hứa Trầm Ngâm hỏi Đường Li: “Gần nhất thế nào?”

Đường Li cho rằng cô ấy hỏi học tập hoặc làm thêm: “Quản lý rất tốt, trong tiệm đông khách, nhưng là không mệt.”

Hứa Trầm Ngâm cười ra tiếng: “Ai hỏi em cái này, chị hỏi em quả cam.”

Cô ghi chú Trình Thiệu Đường là icon quả cam.

Đường Li chậm chớp lông mi, hô hấp dừng một chút, nói: “Không thế nào nha.”

Hứa Trầm Ngâm vẫn cười, kỳ thật cô là có chút hoang mang: “Lần trước em nói anh ta hỏi em địa chỉ làm thêm, ở trường học không gặp được sao? Nếu có thể gặp, anh ta vì cái gì sẽ muốn đi nơi đó tìm em?”

Đường Li hỏi: “Chị thật sự cảm thấy anh ấy muốn đi gặp em sao?”

Hứa Trầm Ngâm: “Đúng vậy.”

Đường Li không nói cho cô ấy, Trình Thiệu Đường cùng các cô thân phận bất đồng, gia thế càng bất đồng, hơn nữa, hiện tại cô biết nguyên nhân anh thêm phương thức liên hệ của cô, tức khắc càng cảm thấy ngượng ngùng, cho nên đối với đề tài này, có vẻ không đủ bằng phẳng.

Hứa Trầm Ngâm đương nhiên nhìn ra.

Cô ấy nói: “Anh ta hẳn là rất ưu tú.”

Đường Li nghĩ nghĩ, thong thả mà nói: “Hẳn là đi.”

“Xem ra em đối với anh ta cũng không đủ hiểu biết.” Hứa Trầm Ngâm lại nói: “Nhưng là hai người ở bên nhau, cần thần bí cùng dũng khí, hiểu biết quá nhiều, ngược lại không tốt cho thăng tiến tình cảm.”

Cô ấy quay đầu lại nhìn thoáng qua Tần Chinh.

Tần Chinh hướng cô ấy vui vẻ nói: “Hai người nói chuyện gì vậy?”

Hứa Trầm Ngâm: “Không nói cái gì.”

Quay đầu tiến tới bên tai Đường Li, thấp giọng nói: “Có cơ hội nhất định mang chị thấy anh ta, chị thật sự tò mò.”

Đường Li căn bản vô pháp bảo đảm, có lẽ chỉ là cô nghĩ nhiều.

Đêm trước kỳ nghỉ, Đường Li đem Hứa Trầm Ngâm mời đến ký túc xá, bó hoa thật lâu. Ngày đó vừa khéo chính là, Tống Tử Ngọc cùng Trình Lập Thu đều về nhà, trong ký túc xá chỉ có một mình Đường Li.

Buổi tối, Đường Li cùng Hứa Trầm Ngâm nằm trên một chiếc giường nhỏ trò chuyện.

Hứa Trầm Ngâm nói: “Ngày mai buôn bán tốt, mời chị ăn bữa tiệc lớn, buôn bán không tốt, gọi điện cho chị, chị đi đón em.”

Đường Li nói: “Em nhất định sẽ mời chị ăn bữa tiệc lớn, còn có Chinh Chinh, nếu không có cậu ấy, em cũng sẽ không quen biết người tốt như chị.”

Một đêm kia, không khi nị nị oai oai, nhưng Đường Li không cảm thấy.

Sáng hôm sau, Đường Li xách theo một cái túi giấy lớn chứa đầy bó hoa, ngồi giao thông công công đi trong tiệm.

Cô tưởng cô thức dậy quá sớm, cho nên sắc trời vẫn u ám, qua mấy giờ mới phát hiện, ngày đó là trời nhiều mây.

Trời nhiều mây mát mẻ, ngày nghỉ nhàn rỗi, trong tiệm cô hồ vội cả ngày.

Tan tầm đổi xong quần áo, từ phía sau lấy ra những bó hoa hoàn hảo không tổn hao gì, Đường Li rốt cuộc có thể bắt đầu công việc làm thêm mới.

Cô ăn bữa cơm đơn giản, sau khi quan sát quảng trường trong chốc lát, cảm thấy thời gian không sai biệt lắm, mang theo không nhiều không ít bó hoa, ở giữa quảng trường, hạ đồ buôn bán.

Cùng lúc đó, Trình Thiệu Đường ngồi ở bên cửa sổ nhà ăn, nhận thấy được cái gì, tầm mắt bị hấp dẫn qua đi.