Tiểu Thụ Tính Phúc Nhật Ký

Chương 5

Giọng nói quyến rũ của Diệp Nhu truyền đến, ánh mắt Giang Chi Nhạc không khỏi hơi tối lại.

“À, mới thức dậy, có chuyện không?” Giang Thịnh nghe được thanh âm của Diệp Nhu, biểu tình trong nháy mắt có chút khoảng tốt, nhưng bản năng của đàn ông làm hắn không tự chủ được nói rối Diệp Nhu.

“A, anh yêu của em hôm nay còn ngủ nướng cơ.” Tiếng nói ám ách của Giang Thịnh xác thật giống như là trạng thái vừa mới vừa rời giường, Diệp Nhu không hề nghi ngờ hắn.

Giang Chi Nhạc nhìn đến biểu tình của Giang Thịnh, trong lòng truyền đến một trận bất an, “Tiểu Linh, sao lại thế này?”

“Ký chủ, cấp bậc thôi miên bây giờ của cậu còn hơi thấp, ý chí của Giang Thịnh so với người bình thường cao hơn khá nhiều, có một chút tỷ lệ có thể phá tan hiệu quả mà thôi miên mang đến.”

“Cái gì?! Chuyện quan trọng như vậy cậu như thế nào không nói với tôi??!!!.” Giang Chi Nhạc rất tức giận, cảm giác bất an của cậu cũng càng ngày càng mãnh liệt.

“Ký chủ không cần hoảng sợ, cùng đối tượng lần đầu thôi miên làʍ t̠ìиɦ mười lần, có thể đem hệ thống thôi miên từ nhập môn tăng lên sơ cấp, đến lúc đó nhân loại bình thường liền không có cách nào chạy thoát sự thôi miên của tôi.”

“Hiện tại được bao nhiêu lần rồi?.”

“Hiện tại đã được sáu lần, yêu cầu đối tượng thôi miên đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào trong cơ thể ký chủ mới được tính là thành công.”

Giang Chi Nhạc nghe được câu trả lời này của hệ thống cả người mới thả lỏng không ít, nhìn đến Giang Thịnh lúc này còn đang cùng Diệp Nhu nói chuyện, không vuinhăn lại mày đẹp.

“Ha ~”

“ Anh yêu, anh sao vậy?”

“Không có việc gì, chỉ là đυ.ng vào mép giường.”

“Anh yêu phải cẩn thận một chút, không có em không ở bên lại trở nên sơ ý như vậy, ngày mai em liền sẽ trở lại, thật nhớ anh quá mà ~”

“Được, trước cúp máy đã.”

Giang Thịnh cắt đứt điện thoại, cúi đầu nhìn về phía Giang Chi Nhạc, hắn vỗ vỗ vào mông nhỏ của cậu

“Tiểu dâʍ đãиɠ, dùng sức kẹp như thế là muốn là ba ba xấu mặt sao?.”

“Ahh a ~”

Giang Chi Nhạc mềm mại như không có xương dán ở trên ngực Giang Thịnh: “Ba ba hư, chỉ nói chuyện cùng mẹ chứ không để ý tới con.”

Cậu ngầm lặng lẽ dùng sức, dùng cúc huyệt lại lần nữa kẹp chặt cự vật của Giang Thịnh.

Quả nhiên, Giang Thịnh sướиɠ đến nheo mắt lại, “bảo bối dâʍ đãиɠ, ba sai rồi còn không được sao, này liền thương con.”

Hắn nói xong, bàn tay khớp xương rõ ràng nắm lấy cánh mông đầy thịt mềm của Giang Chi Nhạc, hướng sang hai bên bẻ ra, từ trên nhìn xuống dưới, chỗ mà cúc huyệt và côn ŧᏂịŧ giao hợp có thể nhìn thấy rất rõ ràng, cúc huyệt của Giang Chi Nhạc còn đang theo hô hấp của cậu mà hơi hơi mấp máy.

Giang Thịnh gắt gao nắm lấy mông Giang Chi Nhạc, bắt đầu mạnh mẽ thao lộng.

“A ha…… Côn ŧᏂịŧ thật lớn rồi a a a a…… sắp bị đâm xuyên qua ách a……”

Tư thế này làm cho Giang Chi Nhạc nuốt vào càng sâu, dươиɠ ѵậŧ kia giống như là muốn toàn bộ đều thọc đến chỗ sâu nhất trong cúc huyệt của cậu, Giang Chi Nhạc bị kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến tàn nhẫn, tất cả ngón chân ở hai chân đều có quắp lại.

“Như thế nào sẽ bị đâm xuyên qua, da^ʍ huyệt của bảo bối là được làm từ nước, đang bị ba điên cuồng ép nước đây, ah ~ lại chảy ra nhiều chút rồi, bữa sáng uống nước da^ʍ của bảo bối.”

“Ha ahhh…… cho ba ba uống nước da^ʍ…… A a a ba ba phải nhanh lên…… hiện…… hiện tại nước da^ʍ không đủ nhiều.”

Giang Thịnh bị tao hoá trong lòng ngực kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến dươиɠ ѵậŧ đều lớn thêm một vòng, điên cuồng hướng bên trong thọc vào.

“A a a a thật thô…… Lại biến lớn rồi……”

Giang Chi Nhạc bị ch!ch đến dục tiên dục tử, đầṳ ѵú ở trên ngực Giang Thịnh cọ xát càng ngày càng ngứa.

“Ba ba …… Ăn đầṳ ѵú của tiểu Nhạc đi…… thật ngứa a”.

Giang Chi Nhạc hướng Giang Thịnh làm nũng, ưỡn thẳng ngực của bản thân, đưa hai viên hồng quả trước ngực đến trước mặt Giang Thịnh.

“Bảo bối, ba ba mυ'ŧ nó thật nhiều, mυ'ŧ lớn rồi có sữa cho ba ba uống được không?.”

Hắn nói xong liền cúi người ngậm lấy một bên núʍ ѵú của Giang Chi Nhạc, đầu lưỡi ở trên đó mạnh mẽ liếʍ mυ'ŧ, thỉnh thoảng dùng sức cắn một ngụm.