Đúng lúc này, Dung Âm chạy tới, ôm lấy cánh tay Thư Dạng, làm nũng với Dung gia gia: “Ông ơi, đây là chị Thư mà con thích nhất, chị ấy đối xử với con rất tốt.”
Thư Dạng cảm nhận được ánh mắt áp bức trên người mình đã di chuyển đi, nhẹ nhàng thở ra, may mà Dung Âm kịp thời xuất hiện.
Nói như vậy, chuyện cô trở thành bạn gái của Dung Dục xuất hiện tại tiệc rượu đã thu hút nhiều sự chú ý, bao gồm cả người của Dung gia.
Thân phận của cô không phải là cái gì bí mật, chuyện cô ly hôn mọi người đều biết, chắn hẳn Dung lão gia tử đã nghe được chút ít qua lời đồn đại.
“Được rồi, qua đây trước đi.”
Bên cạnh cầu thang, Cố Âm Ninh nhíu chặt lông mày, vừa rồi cô ta cố ý nói to lên để Dung lão gia tử có thể nghe thấy.
Thật không ngờ, Dung lão gia tử vậy mà lại không tức giận!
Ánh mắt cô ta xuyên qua đám người dừng lại trên mặt Phó Thần Hi, đôi mắt hắn ngơ ngác nhìn chằm chằm một người, không phải cô ta, mà là Thư Dạng!
Thư Dạng thướt tha trong bộ sườn xám tựa như một bức họa, khiến cho Phó Thần Hi không tự chủ được mà nhìn cô, Cố Âm Ninh nắm chặt nắm đấm, vô cùng khó chịu!
Đây là tiệc rượu của Dung gia, Dung Dục đương nhiên không thể luôn ở bên cạnh cô, thu xếp cho cô xong, liền bị Dung gia gia gọi đi, trước khi đi còn dặn dò Dung Âm ở lại với cô.
Thư Dạng vốn dĩ không thích những loại tiệc tùng như thế này, khi biết mình giả làm bạn gái của Dung Dục, thì đã biết sẽ trở thành một con vật trong sở thú chịu đựng ánh mắt của mọi người.
Dung Dục vừa đi, Dung Âm liền đưa Thư Dạng đi lấy điểm tâm, “Chị Thư, điểm tâm ở chỗ này đều là những món em thích nhất, chị mau nếm thử đi.”
Thư Dạng cầm lấy một cái, điểm tâm ở đây tinh xảo, hương vị không quá ngọt, mà nhàn nhạt thơm ngọt, còn có mùi trái cây.
“Thư Dạng, thật không ngờ cô vẫn còn mặt mũi tham gia tiệc rượu?” Phó Nhã Tuệ trào phúng nói.
Sắc mặt Thư Dạng thay đổi, người nhà họ Phó lại tới trêu chọc cô, thật là dai như đỉa.
“Phó Nhã Tuệ! Chị Thư Dạng là do anh tôi mời tới, cũng là tôi muốn chị ấy tới, đây là tiệc rượu của Dung gia, không tới lượt cô ở đây nói ra nói vào!” Dung Âm đặt điểm tâm xuống, chặn Phó Nhã Tuệ lại.
“Âm Âm, không cần nhiều lời với cô ta.” Thư Dạng lạnh lùng nhìn Phó Nhã Tuệ, “Mong cô nói chuyện khách khí một chút, chỗ này là tiệc rượu Dung gia, về việc tôi có tham gia hay không không liên quan đến cô. Cứ không quản cái miệng của mình như vậy, người mất mặt là Phó gia, đương nhiên mặt mũi Phó gia e rằng từ lâu đã không còn rồi.”
Phó Nhã Tuệ giận đỏ mắt, hận không thể lao tới xé nát miệng của Thư Dạng, nhưng cô ta biết đây là chỗ nào, tức đến phát run, “Tiện nhân nhà cô! Cô dám nói tôi không biết xấu hổ!”
“Phó Nhã Tuệ, nếu cô còn dám nói xấu chị Thư, tôi sẽ kêu bảo vệ ném cô ra ngoài! Khiến cho cô càng mất mặt hơn bây giờ!” Dung Âm tức đến đỏ mặt.
Cố Âm Ninh ở phía sau xem kịch, cô ta biết muốn đối phó với Thư Dạng, nhất định phải đẩy được Dung Âm ra trước.
Nhân viên phục vụ bưng khay đi qua, trên khay là rượu sâm panh, đi đến phía sau Dung Âm chỉ cảm thấy hình như có người va phải đầu gối của hắn, lập tức chao đảo, hắn cố gắng không chế, nhưng vẫn là không cẩn thận bắn rượu lên váy Dung Âm.
“A, váy của tôi!” Dung Âm hét một tiếng, lập tức che miệng lại.
Nhân viên phục vụ bị dọa cho sắc mặt tái xanh, cuống quýt cầm khăn lau cho cô, nhưng váy của Dung Âm là màu trắng, rượu đỏ bắn lên rất khó xử lý.
“Dung tiểu thư, thật sự xin lỗi!”
Càng lau càng bẩn, chỗ bị bắn rượu đã lan ra một mảng lớn.
Phó Nhã Tuệ nhếch mép đi tới, “Ai da, lễ phục của Dung tiểu thư đã bị như này rồi! Tôi có mang theo rất nhiều lễ phục dự phòng, nhìn dáng người của Dung tiểu thư cũng không khác tôi là mấy, hay là cô thay đồ của tôi trước đi?”
Nếu có thể để Dung Âm thay lễ phục của cô ta, còn có thể dựa vào đó tạo dựng quan hệ.
Dung Âm lắc đầu, “Không cần, ở đây tôi còn mấy bộ.”
Cô nàng lập tức kéo Thư Dạng đi cùng, “Chị Thư Dạng, đi với em đi.”
Cô sẽ không để chị Thư ở đây, để cho người khác khi dễ chị ấy, huống chi cô đã đồng ý với anh trai rồi.
Đúng lúc này, một nhân viên phục vụ đi tới, “Thư tiểu thư, Tam gia mời cô qua đó một chuyến.”
Dung Âm nghe thế liền buông tay cô ra, “Chị Thư, chị đi tìm anh em trước đi, em thay lễ phục xong sẽ tới ngay, đừng để bị người khác khi dễ.”
Cô nàng hung hăng trừng mắt với Phó Nhã Tuệ rồi mới lên lầu.
Thư Dạng cười cười, nói với phục vụ: “Dẫn tôi đến đó.” Không thèm để ý đến Cố Âm Ninh và Phó Nhã Tuệ.
Cô vừa đi, Phó Nhã Tuệ liền nghiến răng, “Thật không biết cô ta có gì tốt, Dung Tam gia lúc nào cũng che chở cho cô ta! Thấy cô ta gặp rắc rối, liền gọi cô ta đi!”
“Không phải Dung Tam gia.” Cố Âm Ninh từ tốn nói.
Phó Nhã Tuệ nghi ngờ nhìn cô ta, “Không phải Dung Tam gia? Là chị sao?”
Nhìn thấy Cố Âm Ninh gật đầu, ả ta lập tức cười thành tiếng: “chị dâu, chị định đối phó với cô ta thế nào? Nếu chị có thể làm cho cô ta mất hết mặt mũi, mẹ em nhất định sẽ rất vui.”
“Cứ chờ xem đi.” Cố Âm Ninh lạnh lùng nói.