Hắn ta nói vô cùng hung hăng, bàn tay bỗng nhiên nắm lấy chiếc đùi trắng trẻo của A Nhuyễn, mở ra.
“A! Không muốn, không muốn, hu hu...”
A Nhuyễn điên cuồng lắc đầu, nhưng không thể chống cự được sức lực của Cận Viễn, bị ép mở hai chân ra.
Vì hành động này mà tiểu huyệt hồng hào non nớt của A Nhuyễn cũng mở ra theo.
Cận Viễn ôm eo cô, đè xuống.
“A!”
Cơn kɧoáı ©ảʍ truyền đến khiến A Nhuyễn ngửa đầu, nghẹn ngào gào lên.
Nóng quá...
Hai mép tiểu huyệt bị mở ra, chạm vào gậy thịt nóng hổi cương cứng của Cận Viễn, nóng đến mức gần như muốn hoà tan tiểu huyệt của cô.
Thân thể nhỏ nhắn của A Nhuyễn không khống chế được mà run rẩy, âm thanh rêи ɾỉ tràn ra từ cổ họng.
Cận Viễn véo vυ' cô, liên tục cọ xát gậy thịt bên ngoài tiểu huyệt.
Cận Xuyên nhìn khung cảnh tình sắc mê loạn này, chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, thứ đồ chơi bên dưới cũng cứng lên, ngẩng cao đầu.
Con ngươi hắn tối sầm lại, vỗ vai Cận Viễn.
Cận Viễn nâng mắt, ánh mắt hai người ăn ý trao đổi với nhau, dường như đã hoàn thành một giao dịch nào đó.
Cận Viễn ôm eo A Nhuyễn, cố nén xúc động muốn cắm vào mà bế cô lên.
“Ưʍ... Không muốn... Đi đâu cả…”
Ánh mắt A Nhuyễn rưng rưng, ướŧ áŧ diễm lệ.
Cận Viễn không nói lời nào, ôm A Nhuyễn xinh xắn xuống giường.
Hắn ta đặt A Nhuyễn xuống đất, sau đó hung tợn bóp cằm cô, hôn lên môi cô.
“Ưm…”
A Nhuyễn bị ép ngẩng đầu nhận lấy nụ hôn.
Phía sau, Cận Xuyên chậm rãi tới gần, hắn nắm chặt gậy thịt cương cứng của mình, đặt trước hậu huyệt nhỏ xinh của A Nhuyễn.
Nóng quá!
“Hu hu! Không muốn! Ưʍ... Không!”
Hậu huyệt truyền đến xúc cảm nóng bỏng đến đáng sợ, A Nhuyễn lập tức hiểu rõ ý định của hai người bọn họ, cô giãy giụa kịch liệt, nhưng lại bị Cận Viễn đè xuống, trao một nụ hôn thật sâu.
Sự kiên nhẫn của Cận Xuyên đã đạt đến giới hạn, hắn cúi đầu, mắt nhìn gậy thịt giờ đây đang cương cứng ngẩng cao đầu, khí thế hùng hổ.
So với nó thì hậu huyệt của A Nhuyễn trông càng mềm mại bé nhỏ hơn, gần như chỉ có thể nhìn thấy một lỗ nhỏ.
Rất sạch sẽ, rất xinh đẹp.
Nhét toàn bộ gậy thịt thô to của hắn vào là chuyện hoàn toàn không thể.
Mặc dù Cận Xuyên rất tức giận khi A Nhuyễn cắn lưỡi hắn, nhưng vẫn không kiềm lòng được khi cô bị thương.
Từ bé A Nhuyễn đã được nuông chiều, tên anh cả con gái nô kia của hắn hận không thể mang tất cả những gì tốt đẹp nhất thế gian đến cho A Nhuyễn.