Huynh Đệ Của Phu Quân Thật Thú Tính (NP)

Chương 10: Hai lần cao trào cùng tiểu thúc (H)

“Nhị tẩu, nhị tẩu đi tiểu sao?? Sao ở đây vừa nóng vừa ướt?” Hắn xấu xa đẩy hai chân Hạnh Nhi ra, vùi đầu vào giữa hai chân nàng, làm bộ xem xét.

“Không, không phải.. Mặc Nhi, đừng nhìn chỗ đó…” Hạnh Nhi xấu hổ, toàn thân ửng hồng, vùi mặt vào trong gối.

Cố Mặc không chiịu buông, bắt đầu cởϊ qυầи lót, đem hai chân nàng tách hẳn ra, gác lên vai hắn. Âʍ ɦộ hoàn toàn phơi bày trước mặt hắn, múp míp xinh đẹp đẫm nước khiến hắn cười xấu xa: “Nhị tẩu, hoa tâm có một cái lỗ nhỏ. Cái này để làm gì?”

“Mặc Nhi ngoan nào đừng nghịch nữa..”

Hắn thấy nàng nghẹn ngào bắt đầu thả chân nàng xuống, nắm đầu gối nàng, côn ŧᏂịŧ thẳng tắp đâm vào sâu bên trong.

“Ah!” Hạnh Nhi mặc dù đang trong cơn mê nhưng vẫn ý thức được chuyện gian da^ʍ với tiểu thúc như thế này thật quá hổ thẹn, nàng vô lực muốn trốn đi.

Cố Mặc hung dữ túm chặt lấy nàng, hổn hển nói: “Nhị tẩu, bên trong ẩm ướt ấm nóng quá, Mặc Nhi đâm một cái thôi đã sướиɠ lắm rồi, bên trong như có một cái miệng nhỏ mυ'ŧ lấy côn ŧᏂịŧ của đệ…”

Hạnh Nhi bị Cố Đồng đè trên giường đυ. nhiều lần rồi, nhưng chưa từng nghe những lời thô tục như thế này, trên người dục hỏa bốc lên cuồn cuồn, tiểu huyệt bị côn ŧᏂịŧ đâm đến sung sướиɠ, không còn nghĩ được gì nữa.

Hắn hổn hển cúi xuống, bắt đầu bú vào vυ' của nàng. Hạnh Nhi đang mất tập trung, cả người bỗng run lên một cái.

Núʍ ѵú mẫn cảm bị hắn mυ'ŧ đến điên cuồng. Hạnh Nhi cuối cùng không chịu được phải cầu xin hắn, “Mặc Nhi, Mặc Nhi ngoan, đυ. chết tẩu đi ~ Tiểu thúc, lấy côn ŧᏂịŧ đυ. chết tẩu đi ~ Mặc Nhi ngoan ~ nhị tẩu bị Mặc Nhi đυ. đến chết mất thôi ~ A...... A... ~ cứu ta ~ A... ~ ha ha!"

Hạnh Nhi hét lên, bên dưới kẹp chặt côn ŧᏂịŧ của tiểu thúc, bị hắn đυ. cho lên cao trào.

Cố Mặc sau đó cũng suýt nữa là bắn ra nhưng cố gắng kiềm chế ổn định tinh thần, không ngừng động tác dưới thân.

Nàng từ từ mở mắt, cảm giác muốn đoạt luôn cái mạng nhỏ của nàng rồi!

Nhìn nam nhân đè trên người mình hung hãn đυ. mình, toàn bộ cơ thể mới lên cao trào vẫn còn bủn rủn vô lực, nàng lại nghẹn ngào cầu xin: “Mặc Nhi, nhanh bắn ra đi.. xin thúc..”

Cố Mặc làm sao mà dễ dàng buông tha cho nàng, hắn hỏi: “Nhị tẩu, Mặc Nhi sướиɠ quá, sao càng đâm càng buồn tiểu?”

“Mặc Nhi, cái này phải tiều ra mới tốt, nhanh lên.” Hạnh Nhi mừng rỡ.

“Tiểu vào đâu?” Cố Mặc thừa biết còn hỏi, ghé sát tai nàng.

Hạnh Nhi muốn gục ngã, côn ŧᏂịŧ giày vò lấy nàng, run lên trả lời: “"A... A... A... ~ Mặc Nhi ~ Mặc thúc ~ tiểu huyệt này của tẩu là cái bô nhỏ, nhanh tiểu vào bên trong đi..”

Cuối cùng nghe được những lời này, côn ŧᏂịŧ càng sưng to hơn, hai tay nắm hai vυ' thật chặt, hung hăng xoa nắn một hồi, bên dưới liên tục đυ. vào, âm thanh mông thịt va vào nhau nghe bạch bạch bạch. hắn gầm lên.

“Nhị tẩu là cái bô nhỏ của Mặc Nhi, toàn bộ đều cho nhị tẩu, nhị tẩu nhận lấy ~”

Cố Mặc thở hổn hển, một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng ran tưới thẳn vào bên trong Hạnh Nhi khiến nàng rên lên thành tiếng, hạt trai bên trên âʍ ɦộ bị ma sát đến đỏ lên. Tiểu huyệt mới lên cao trào xong lại không khống chế được run lên, phát tiết lần nữa, sau đó lập tức ngất xỉu luôn.

Cố Mặc thở dốc, bắn không sót giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ nào vào trong tiểu huyệt của nhị tẩu, run lên mấy lần. Mưu đồ bấy lâu đã đạt được, chiếm được nàng hơn một canh giờ, cảm thấy thỏa mãn liền úp xuống ôm nhị tẩu ngủ luôn.