Trọng Sinh: Nữ Đế Mạnh Nhất

Chương 26

Thừa dịp Mộ Túc đang có tâm trạng tốt, quản sự chợt nhớ đến một chuyện, liền lên tiếng: "Khởi bẩm các chủ, còn có một chuyện."

"Chuyện gì?" Mộ Túc hỏi.

"Mấy ngày trước đây, Tư gia phái người đưa tới một phong thư, dặn thuộc hạ chuyển cho các chủ." Vừa nói, quản sự liền lấy ra lá thư mà hắn luôn mang theo trên người, giao cho Mộ Túc.

"Tư gia?" Mộ Túc hơi tỏ vẻ tò mò. Tư gia gia chủ là một trong số ít người biết được thân phận thật sự của hắn, các chủ Trân Bảo Các.

Mộ Túc mở lá thư ra, quét mắt đọc qua một lượt, sắc mặt theo nội dung thư từ càng lúc càng trở nên cổ quái.

"Diệp gia, Diệp Khanh Đường... muốn gặp ta?" Mộ Túc lộ vẻ kinh ngạc, ánh mắt theo bản năng liếc về phía nội thất của nhã gian.

Người nam tử ngồi trong nội thất hơi nhíu mày.

Quản sự nhận thấy ánh mắt của Mộ Túc nhưng không dám liếc nhìn vào nội thất, chỉ càng cúi đầu thấp hơn, không dám hó hé nửa lời.

Đêm qua, cùng Mộ Túc đến đây còn có một người, mà với thân phận như Mộ Túc, hắn cũng phải hết sức cung kính đối với vị nam tử kia.

Quản sự không khỏi nhớ đến, chủ tử của mình nguyện trung thành với Hồng Hoang Thánh Điện... Chẳng lẽ vị kia chính là trong lời đồn về Thần Đế đại nhân? Nghĩ đến đây, quản sự lại không dám suy nghĩ nhiều, chỉ biết tự kiềm chế lời nói và việc làm của mình.

Mộ Túc chần chừ một lát, hỏi: "Diệp Khanh Đường là người nào trong Diệp gia?"

Ngày hôm đó, điện hạ đến gặp Diệp gia thiếu nữ, dường như cũng không biết tên họ của nàng, không biết có phải là Diệp Khanh Đường này hay không.

Quản sự lên tiếng: “Diệp Khanh Đường là đại tiểu thư của Diệp gia, cũng là người thừa kế đời kế tiếp của gia chủ.”

“Mộ Túc hỏi: “Ngoài Diệp Khanh Đường, Diệp gia còn có các vị tiểu thư nào khác trong phủ không?”

“Diệp gia có ba nữ, một là con gái của gia chủ, Diệp Khanh Đường; một là cháu gái của đại trưởng lão, Diệp Du; còn một là bé gái mồ côi được gia chủ nhặt về, Diệp Huân. Diệp Du gần đây đã đi Vân Tiêu Tông, Diệp Huân thường ở bên ngoài trang viên của Diệp gia nhiều hơn. Hiện tại, trong Diệp gia, hẳn là chỉ có Diệp Khanh Đường mà thôi.” Quản sự tường tận đáp.

"Thật đúng là nàng?" Mộ Túc hơi mở to mắt.

Quản sự tiếp lời: "Kỳ thật khuất thảo này, chính là do Diệp Khanh Đường cung cấp địa chỉ, chúng ta mới có thể tìm được. Diệp tiểu thư hiện giờ đang ở trong Trân Bảo Các."

"......" Mộ Túc lúc này thật sự muốn cười.

Hắn lúc trẻ bị nội thương, cần khuất thảo để trị liệu, đợi nhiều năm như vậy, không ngờ rằng lại là điện hạ muốn tìm nữ tử giúp đỡ.

“Đã là khách nhân của Trân Bảo Các, lại giúp ta tìm được khuất thảo, tất nhiên phải có cách cảm tạ. Sau này khi Diệp Khanh Đường đến Trân Bảo Các, tất cả vật phẩm sẽ được giảm giá 20% cho nàng.” Mộ Túc nói một cách đại khí, khóe mắt liếc nhìn nội thất.

“Đúng vậy.” Quản sự gật đầu, trong lòng âm thầm líu lưỡi. Việc Mộ Túc giảm giá 20% không chỉ áp dụng cho Lẫm Thành này mà còn trải rộng ra toàn thiên hạ đối với các ưu đãi của Trân Bảo Các.

Trời mới biết, trong Trân Bảo Các có bao nhiêu bảo bối giá trị liên thành, chỉ riêng một tỉnh này, con số có thể khiến người ta kinh ngạc!

Quản sự nghe vậy, liền lặng lẽ lui ra ngoài.

Đợi cho quản sự rời khỏi, nam tử ngồi trong nội thất mới chậm rãi đứng dậy.

Mộ Túc vừa thấy nam tử, lập tức đứng dậy, quỳ một gối xuống đất.

“Điện hạ!”

Hàn Thương Minh, với khuôn mặt tuấn mỹ không tì vết, ánh mắt thâm thúy lướt qua phong thư mà Tư gia gửi, nằm xoài trên bàn.

“Đáp ứng nàng.” Thanh âm trầm thấp vang lên.

“Vâng! Thuộc hạ lập tức đi thông báo cho Tư gia.” Mộ Túc đáp nhanh nhẹn.

Ngươi là lão đại, ngươi định đoạt!

Chỉ cần dùng chân nghĩ, hắn cũng biết điện hạ nhất định sẽ làm hắn đáp ứng, chỉ là không biết Diệp Khanh Đường tìm đến mình rốt cuộc là vì chuyện gì.