Lúc vào thang máy có chút xui xẻo, hắn gặp phải hai nghệ sĩ không dễ đối phó nhất trong công ty, Lưu Lộ Lộ và Tiếu Dương.
Lưu Lộ Lộ tính cách tương đối dễ xúc động, nhìn thấy hắn thì trực tiếp không nhịn được tính tình, ngay lập tức trào phúng:
"Ui cha, ai đây, đây không phải là "tân nhân" Bạch Trạm có tiềm lực nhất của công ty chúng ta sao? Thật sự là đã lâu không gặp a Bạch Trạm, cậu hôm nay sao lại có thời gian chạy tới đây? Tôi nghe nói cậu nhận được vài "vai diễn", tốt xấu gì chúng ta cũng vào cùng thời gian, cậu cũng không giới thiệu tôi mooti chút..."
Lưu Lộ Lộ thanh âm ngọt ngào, diện mạo thanh thuần đáng yêu, cũng rất biết nắm bắt cơ hội, cho nên nổi tiếng rất nhanh. Hiện tại không phải là hạng nhất, nhưng cũng là một thần tượng nổi tiếng, ở công ty có vài phần mặt mũi cùng địa vị.
Có điều giờ phút này ngữ khí cùng biểu tình của cô lại nhìn không ra nửa điểm thanh thuần đáng yêu, bộ dáng chua ngoa khắc nghiệt thoát ra. Nói hai từ "tân nhân" và "vai diễn" rất nặng nề.
Tiếu Dương bên cạnh tuy rằng lời nói không khó nghe như vậy, nhưng trong ánh mắt cũng mang theo khinh miệt cao cao tại thượng, chào hỏi:
"Bạch Trạm, đã lâu không gặp, khi nào rảnh rỗi, mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm."
Ba người bọn họ lúc trước là người mới ký hợp đồng vào công ty cùng thời điểm, bởi vì hắn tướng mạo xuất sắc nhất, lại được ký hợp đồng chia lợi ích công ty tốt nhất, cho nên tự nhiên bị không ít người cùng thời ghen tị. Trong đó Lưu Lộ Lộ và Tiếu Dương là nghiêm trọng nhất.
Kỳ thật theo lý mà nói, Tiếu Dương ghen tị với hắn là bình thường. Mà Lưu Lộ Lộ là con gái, lộ trình phát triển của hai người bọn họ bất đồng, căn bản không cần ghen tị với hắn, nhưng vấn đề là lúc trước Lưu Lộ Lộ muốn bám lấy Tiền Vũ làm kim chủ, nhưng Tiền Vũ lại coi trọng hắn, từ đó Lưu Lộ Lộ đối với hắn liền châm chọc kɧıêυ ҡɧí©ɧ rất nhiều.
Mỗi lần gặp đều như vậy, Bạch Trạm đã sớm không còn cảm giác, cũng không tức giận.
Nhưng hắn cũng không phải là người giỏi chịu thiệt thòi.
Lười cãi nhau như trước kia, lần này Bạch Trạm không nói hai lời duỗi chân hướng đầu gối hai người đá một cước.
"A!"
Lưu Lộ Lộ và Tiếu Dương căn bản không nghĩ tới hắn lại bạo lực như vậy, không thể né tránh, đầu gối đau, chân mềm nhũn, hai người liền trực tiếp quỳ xuống đất.
Bởi vì liên quan đến lực cân bằng, đồng thời nửa người trên của hai người còn cong ra ngoài, nhìn qua tựa như thật sự quỳ xuống dập đầu vậy.
Bạch Trạm thấy thế, nhếch khóe môi lên.
Mỗi lần gặp mặt đều đến kɧıêυ ҡɧí©ɧ hắn, thật sự là thấy hổ không gầm tưởng là mèo bệnh sao?
Trước kia không động thủ là vì hắn còn muốn làm minh tinh kiếm tiền, cố kỵ hình tượng bị sụp đổ, lúc này hắn phải chuyển nghề đi bắt quỷ, bây giờ không đánh thì đợi khi nào?
"Bạch Trạm, tên hồ ly tinh này! Tôi sẽ kiện cậu! Đi đăng Weibo, để cho tất cả mọi người mắng chết cậu! Ô ô ~ đau quá!"
Lưu Lộ Lộ giọng nói sắc bén mắng chửi, đau đến nước mắt chảy ra.
Sao trước kia cô không phát hiện khí lực của Bạch Trạm lại lớn như vậy! Một cước đá đến nỗi cô không thể đứng dậy!
Tiếu Dương cũng đau đến muốn chết, duy trì tư thế quỳ xuống không dậy nổi, cả khuôn mặt xanh hồng biến hóa, vừa tức vừa xấu hổ. Ngước mắt nhìn về phía Bạch Trạm, ánh mắt giống như có lửa, cắn răng uất hận.
Bạch Trạm cũng không để hai người vào mắt, dù sao quan hệ cũng không dễ chịu, không sợ thêm chút giá trị cừu hận.
"Đi đi đi, muốn làm gì thì làm. Dù sao người theo đuổi tôi là cấp trên trực tiếp của các người, an tâm."
Phất phất tay qua loa.
Bạch Trạm lười lãng phí thời gian với hai người, cửa thang máy vừa mở ra, trực tiếp đi ra ngoài.
Khi đi ngang qua hai người.
Không biết có phải là ảo giác của hắn hay không, hắn cảm thấy đỉnh đầu hai người... Hơi xanh.
Nhưng Lưu Lộ Lộ và Tiếu Dương bên kia nghe được lời nói mặt dày của hắn, hiển nhiên là bị chọc giận.
Sắc mặt xanh tím lại đỏ bừng, tức giận đến bệnh tim sắp phát tác rồi!