Sau đó.
Tìm một góc độ tương đối kín đáo, nhét năm mươi đồng tiền vào túi của Vương Diên Châu.
“Đại gia ông nhét tiền cho tôi làm gì?” Vương Diên Châu giả bộ mờ mịt lấy ra năm mươi đồng tiền trả lại cho Đại gia.
Đại gia có hơi khϊếp sợ: “Cậu…”
Lúc này có ngu ngốc đến mấy cũng có thể hiểu việc gì đang xảy ra.
“Lưu Mai, cô thế mà lại làm như vậy?” Hà Vũ Trụ vì một loạt việc xảy ra mà choáng váng.
Hà Vũ Trụ bây giờ chính là đêm qua có bao nhiêu vui sướиɠ, thì hiện tại bấy nhiêu ghê tởm.
“Trụ ngốc anh nghe em nói!” Lưu Mai giữ chặt tay Hà Vũ Trụ…
“Nói cái rắm! Mau buông cái tay dơ bẩn của cô ra.” Hà Vũ Trụ hiện tại thật sự rất tức giận.
Thiếu chút nữa đã bị người dùng tiền qua mặt.
Ngày đầu tiên gặp có đối tượng, lại trực tiếp phải đội nón xanh như vậy, cho dù Hà Vũ Trụ có ngốc cũng không thể nhịn được.
Mấu chốt là cô gái này là Đại gia mà anh ta kính trọng nhất giới thiệu cho.
Hà Vũ Trụ nhìn hàng xóm đang chỉ chỉ trỏ trỏ ở bên ngoài lập tức đóng cửa: “Đều đi hết đi, tôi không muốn nhìn thấy mấy người.”
Hà Vũ Trụ ở trong phòng tức giận gào to.
Lưu Mai nghe thấy tiếng động, có hơi bất lực nhìn Đại gia.
Đại gia thở dài.
Đồng thời hung hăng mà liếc mắt về phía Vương Diên Châu.
Sau đó, mang theo Lưu Mai rời đi.
Đại gia và Lưu Mai đi rồi.
Nhưng chuyện trong viện vẫn chưa có xong.
Lúc này Nhị gia lại nhảy ra tới.
“Các vị! Về chuyện đối tượng của Trụ ngốc, tôi cảm thấy nhất thiết phải mở một buổi họp viện.” Nhị gia vẻ mặt bất bình nói.
Lần này là cơ hội tốt, sao Nhị gia có thể bỏ qua?
Hơn nữa chỉ cần lợi dụng tốt việc này cộng thêm chuyện của Đại gia và Giả Trương Thị, vị trí Đại gia của tứ hợp viện sẽ thuộc về ông ta.
Người trong tứ hợp viện này.
Chỉ là có thể ăn dưa thì bọn họ đều không chê.
Hơn nữa có cái dưa lớn như vậy tội gì không xem náo nhiệt.
Sau khi Nhị gia nói muốn mở họp nội bộ viện, người dân trong tứ hợp viện tức khắc xem ông ta như quầy bán đĩa nhạc không lành mạnh, lập tức vây quanh lại đây.
Đại gia đưa Lưu Mai về nhà, nhìn thấy tình cảnh này ông ta chau mày.
“Vương Diên Châu đáng chết, thế mà để cậu ta phá học chuyện tốt.” Đại gia nhỏ giọng mắng.
Lưu Mai cũng quay đầu lại oán độc mà nhìn thoáng qua Vương Diên Châu.
“Cậu, chuyện này phải làm sao bao giờ?” Lưu Mai nôn nóng hỏi Đại gia.
Đại gia trừng mắt liếc nhìn Lưu Mai.
Nếu không phải em gái của ông ta cầu xin, ông ta cũng sẽ không làm ra loại chuyện này.
Hiện tại thì tốt rồi, trộm gà không được lại còn mất nắm gạo.
Chuyện này nếu mà xử lý không tốt thì Đại gia có thể hoàn toàn xong đời.
Tên Trụ ngốc này dưới cơn tức giận, chắc chắn sẽ kể chuyện của ông ta cùng Giả Trương Thị ra ngoài.
Không thể ngồi chờ chết được.
Trong lòng Đại gia lập tức đưa ra quyết định.
“Lưu Mai con có muốn gả cho Hà Vũ Trụ không?” Đại gia hỏi.
Lưu Mai có hơi khó hiểu nhìn chính mình cậu: “Con còn có cơ hội để gả cho Hà Vũ Trụ sao?”
Con chờ lúc nữa đi ra ngoài, làm như thế này còn như này…
Đại gia ở trong phòng nhỏ giọng nói kế hoạch tiếp theo cho Lưu Mai.
Trong viện.
Lúc này.
Cơ bản hàng xóm đều có mặt đông đủ.
Không có cách nào.
Chuyện này cũng quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Trên phim cũng chưa được kịch tính như vậy.
Lần này chủ trì viện là Nhị gia.
Nhị gia thấy mọi người đã đến đông đủ.
Ông ta nhẹ giọng nói, sắc mặt còn không kiềm chế được mà tươi cười: “Chuyện của Trụ ngốc, Đại gia vừa rồi cũng đã thấy, chuyện này vô cùng quan trọng, nếu không phải Vương Diên Châu phát hiện ra sớm, Trụ ngốc chắc chắn sẽ bị lừa rồi.”
“Tuy rằng chuyện này thoạt nhìn là chuyện nhỏ, nhưng thật ra lại là một chuyện lừa người vô cùng nghiêm trọng.”
“Hơn nữa làm người cảm thấy đau lòng nhất là, chuyện này thế mà là Đại gia làm với Trụ ngốc.”
Nhị gia nói xong.
“Đại gia làm việc này thật sự không đàng hoàng, làm sao có thể giới thiệu cháu ngoại gái chưa kết hôn mà đã có thai cho Trụ ngốc?”
“Này cũng quá hố người? Mệt cho tôi ngày hôm qua, còn cảm thấy Lưu Mai là một cô gái nông thôn tốt, thật sự không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, chưa kết hôn mà đã có thai, thật quá không biết xấu hổ.”
“Tôi đã nói rồi? Ngày hôm qua đang nói chuyện bình thường, tự nhiên lại chạy qua đằng kia nôn, lúc ấy tôi còn tưởng rằng, chưa quen khí hậu.”
Thấy hàng xóm hiện tại đều là quần chúng tình cảm kích động, Nhị gia biết lúc này cần lắm thêm một phen mồi lửa.
“Mọi người an tĩnh một chút, kỳ thật có một chuyện không liên quan đến, tôi còn một việc muốn hỏi Đại gia.”
“Sáng hôm nay chuyện đại phu nhân bị té ngã, mọi người chắc cũng biết phải không? Kỳ thật chuyện này…”
Nhị gia còn chưa nói xong, đã bị Đại gia một thân mồ hôi lạnh chạy đến ngăn cản.
Đại gia vừa ra tới, lập tức hướng mọi người xin lỗi: “Các vị hàng xóm, bởi vì chuyện của Lưu Mai làm chẩm trễ thời gian của mọi người, thật sự xin lỗi, kỳ thật chuyện Lưu Mai đã có thai trước tôi thật sự không biết, tôi vừa ở trong phòng hỏi qua Lưu Mai, kỳ thực chuyện này không thể trách Lưu Mai.”
“Lưu Mai con lại đây, lại nói cho mọi người vì sao con lừa Hà Vũ Trụ.”
Đại gia kéo Lưu Mai tới.
Nội tâm lúc này của Lưu Mai không quá tình nguyện, dù sao chuyện này cũng quá mất mặt.