Này thật là ngày hôm qua cô ở văn phòng của Lục Vũ Hạ nhìn thấy người đàn ông kia sao? Sở Điềm có chút không thể tin được, nhưng ngũ quan xuất chúng như vậy, Sở Điềm tin tưởng chính mình không có khả năng nhớ lầm.
Chẳng lẽ là cố ý giả vờ văn nhã?
Sở Điềm trong lòng nghi hoặc, không khỏi đánh giá mà có chút lâu rồi, mà luật sư Thi ánh mắt chỉ là ở trên mặt cô dừng lại một chút, sau đó liền dời mắt, một bộ nghiễm nhiên không quen biết cô bộ dáng.
Này phản ứng, xem ra này luật sư Thi tám chín phần mười là ở cùng kia mỹ nữ thân cận.
Ngạch...... Xét thấy ngày hôm qua kia xấu hổ bầu không khí, Sở Điềm kỳ thật cũng không tính toán cùng luật sư Thi chào hỏi, mà khi Sở Điềm nghe được mỹ nữ bên cạnh luật sư Thi hỏi anh có nhận thức cô hay không, thì mặt của anh không đổi sắc mà trả lời một câu "Không quen biết", sau đó cười đừng quá mặt, biểu tình giống như là gặp được hoa si, Sở Điềm nháy mắt thay đổi chủ ý.
Không quen biết? Hả, anh xác thật cùng cô không quen biết.
Bất quá ngày hôm qua anh trêu cô như vậy, hại cô xấu mặt ở trước mặt của Lục Vũ Hạ, thế cho nên sau đó cô phỏng vấn hoàn toàn không có phát huy tốt. Anh hôm nay lại làm bộ dáng là hoàn toàn không quen biết cô, như vậy thật sự là tốt hay sao?
Lại nói mỹ nữ bên cạnh anh kia, vừa thấy chính là một người tâm tư đơn thuần, cô nếu không vạch trần bộ dáng "Ra vẻ đạo mạo" của anh, không chừng mỹ nữ kia liền như vậy bị thằng nhãi này cấp tai họa.
Lluật sư Thi ——" cũng không biết cọng dây thần kinh nào đáp sai, Sở Điềm bỗng nhiên mở miệng, gọi lại anh khi đã đi qua hai người kia, "Thật khéo nha, không nghĩ tới ở chỗ này cũng có thể gặp được anh."
Thi Hàng không thể không dừng lại bước chân, Sở Điềm lập tức lại gần.
"Như thế nào, anh không quen biết tôi hả? Tôi là Sở Điềm a." Cô bày bổ mặt xinh đẹp tiến đến trước mặt của luật sư Thi mà nói, giả vờ đè thấp thanh âm, kỳ thật để cho mỹ nữ bên cạnh Thi Hàng đều có thể rõ ràng nghe được thanh âm mở miệng nói, "Ngày hôm qua ở văn phòng của Lục tổng a, anh còn hẹn tôi ăn cơm mà? Anh quên mất sao?"
Đương nhiên nhớ rõ, Thi Hàng nhìn người phụ nữ trước mắt, anh còn nhớ rõ cô còn không chút khách khí mà dẫm anh một chân. Mày của Thi Hàng hơi hơi nhăn lại, giả không quen biết mặt của cô bỗng nhiên có chút không nhịn được.