Lão Sư, Đừng Dụ Dỗ Em

Chương 9: Ŧɦủ ᗪâʍ

Khuôn mặt kiều diễm có chút mơ màng của cô nằm trên giường, nhẹ giọng thở hổn hển.

Vừa mới tắm rửa xong, trên người cô mặc một chiếc váy ngủ tơ lụa bên eo có một chiếc thắt lưng nhỏ, bởi vì thở dốc hơi thở phập phồng l*иg ngực khiến cho chiếc đai an toàn trên vai mà từ đó rớt xuống, l*иg ngực trắng nõn căng đầy mất đi mãnh che đậy, cảnh tượng này hết sức sinh động làm lòng người si mê.

Thẩm Khuynh Khanh chỉ cảm thấy thân thể mình từ trước tới giờ chưa từng cảm thấy trống rỗng như vậy, cô mở to mắt, trước mắt tự hồ như xuất hiện gương mặt như yêu nghiệt kia của Cố Lâm, cố nhắm mắt lại bên tai lại là giọng nói ấm áp quyến rũ kia của chàng thiếu niên.

Anh gọi cô: “Thẩm lão sư”

Lại gọi cô: “ Khanh Khanh”

Cô càng không có kiên nhẫn lật người lại một bên ở trên giường, ôm lấy chiếc chăn mềm kẹp giữa hai chân, nhẹ nhàng mà cọ xát.

Chăn bông mềm mại, cọ đến giữa hai chân cô tựa hồ càng thêm mềm mại.

Khát khao tìиɧ ɖu͙© cuồng cuộn, thứ khát khao này đôi khi có thể thiêu cháy được bản thân cô, dưới thân cô bây giờ là một mảng ướŧ áŧ cộng với khát khao được chạm vào của cô khiến cô tự nói với bản thân không cần suy nghĩ, phía dưới lượng dâʍ ɖị©ɧ tiết ra càng thêm lợi hại.

Không biết sự kiềm chế trong bao lâu cuối cùng cũng không chịu được, cô đem ngón tay duỗi hướng về phía dưới giữa hai chân, không dễ dàng mà chạm vào chỗ tư mật đầy ướŧ áŧ đó.

Huyệt khẩu đã thấm ướt một mảng, Thẩm Khuynh Khanh thoáng bình phục hô hấp một chút, nhưng trong lòng vẫn còn cảm thấy trống trãi không thôi, cô dùng đầu ngón tay tách ra tiểu nộn bức ẩm ướt đang gắt gao mật hợp kia, trắng hồng yêu kiều là hai cánh tiểu môi âʍ ɦộ không tình nguyện mà tách ra, cô học theo ngón tay của chàng thiếu niên lần trước xâm nhập vào tiểu hoa huyệt ướŧ áŧ của cô, không ngờ ngón tay bỗng trượt xuống phía dưới huyệt khấu chính là trượt đi vào bên trong.

Trong phòng, tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào của cô cùng với âm thanh ướŧ áŧ khi đυ.ng chạm của tiểu hoa huyệt đã đánh vỡ sự yên tĩnh vốn có của nó.

Cũng may, vì sự đυ.ng chạm này mà tiểu hoa huyệt của cô trở nên bứt rứt khép lại càng chặt, chỉ là huyệt khẩu không tự chủ được mà co rút lại cắn chặt vào đầu ngón tay, nên ngón tay cũng chỉ có thể dừng lại ở huyệt khẩu, chưa từng thâm nhập vào.

Tuy chỉ là như vậy, nhưng đối với Thẩm Khuynh Khanh mà nói đậy cũng là một một sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng to lớn.

Cô vô cùng mẫn cảm cơ thể cũng bắt đầu phát run, hành động cùng lý trí bắt đầu có sự tương phản, cái miệng nhỏ phía dưới cắи ʍút̼ lấy ngón tay đang từ từ thọc vào rồi rút ra. Hai con mắt sáng lấp lánh của Thẩm Khuynh Khanh cũng tràn đầy nước mắt, cô dùng răng cắn lấy khóe môi làm cho bản thân mình khắc chế lại tiếng rêи ɾỉ, phía dưới ngón tay ở chân tâm linh hoạt cũng không ngừng linh động, nước mắt cứ thế tuôn ra làm ướt cả một mảng gối.

Cô cũng cảm nhận được phía dưới dâʍ ŧᏂủy̠ càng nhiều đã tràn lan ra ngoài, hóa ra vì cô đã ức chế từ lâu nên dẫn tới hành động, hiện tại cứ như là uống rượu giải độc, dục hỏa đã thiêu đốt cứ như tân hỏa bùng lên không ngừng, đầu ngón tay càng động càng kɧoáı ©ảʍ.

Càng sâu, ham muốn càng nhiều.

Một thanh âm đột nhiên xuất hiện ở trong đầu cô.

Vì thế, ngón tay không dài nhỏ nhắn không hề thỏa mãn với ở huyệt khẩu cắm lộng,

cô cố dùng sức để động tác nhanh hơn, để đốt ngón tay có thể từ từ tiến vào cơ thể, huyệt khẩu của cô cũng đang nồng nhiệt đón nhận bao vây lấy mà co bóp liên tục, Thẩm Khuynh Khanh có thể cảm nhận đến rõ ràng, đầu ngón tay bị cái miệng nhỏ trương cứng phía dưới của chính mình chủ động ôm lấy cắn chặt, mị thịt hai bên tự giác mấp máy, đốt ngón tay bị tiểu hoa huyệt chơi đùa kɧoáı ©ảʍ thẳng tắp truyền tới đại não, cô bất giác cử động ngón tay càng nhanh hơn nữa, bên tai tấm tắc tiếng dâʍ ŧᏂủy̠ cọ sát đang không ngừng phóng đại càng to, giữa hai chân chô càng là âm thanh róc rách của dâʍ ŧᏂủy̠ đang tràn lan, khung cảnh ướŧ áŧ này quá mê người.