Thiếu nữ bên dưới anh đã sớm trưởng thành về mặt thể xác, bộ ngực đầy đặn, mông cũng tròn lẳn, eo dịu dàng mỏng manh như cành liễu. Nếu không phải vì trong nhà có ba vị ca ca, không biết trong trường sẽ có bao nhiêu nam sinh theo đuổi nữa. Lê Trạch hôn lên ngực cô qua lớp váy ngủ, hít lấy hít để, không ngừng đâm ngón tay vào bên trong tiểu huyệt, ngón cái vẫn xoa nắn hạt trai chính giữa âʍ ɦộ một cách đều đặn. Núʍ ѵú đã đứng thẳng lên sau lớp áo của Lê Mạt.
"Ah ~ ca ca. . .Sướиɠ quá..” Lê Mạt vuốt ve sau cổ anh, mật dịch cao trào tuôn ra.
Lê Trạch thấy vậy càng thâm trầm hơn, không quan tâm nữa, cầm chặt dươиɠ ѵậŧ dí vào tiểu huyệt, chậm chạp tiến vào. Đường rãnh nhỏ hẹp vô cùng gian nan, Lê Trạch gồng lên, mồ hôi cũng tuôn ra theo sống mũi nhỏ xuống trên ngực Lê Mạt, chảy vào bên trong khe vυ'.
Lê Mạt vỗ vỗ lưng anh, bị vật cứng dần xâm chiếm khiến cô hơi hoảng loạn bắt đầu uốn éo, nghẹn ngào: "Ah ~. . . Ca ca. . . Không muốn, không muốn. . . To quá. . . Ư ư . ."
Lê Trạch nhìn cây côn ŧᏂịŧ mới chỉ vào được một phần ba. Tiểu huyệt thật sự đã trơn ướt lắm rồi, vừa mới cao trào nữa, chỉ là đây là lần đầu tiên của Lê Mạt cho nên anh vẫn nhịn mà chậm rãi làm. "Mạt Mạt, không sợ. . . Ca ca sẽ rất nhẹ. . . Thả lỏng một chút được không ?"
Nhìn ca ca mình đỏ hết cả người, Lê Mạt ngoan ngoãn “Dạ” rồi chủ động hôn anh. "Ca ca. . . Anh đâm vào đi. . Mạt Mạt không sợ. . ."
“Thả lỏng đi em..” Anh hôn cô, từ từ dẫn dắt cô thả lỏng người, bên dưới từng chút một đi vào. Càng vào sâu bên trong càng mềm mại ẩm ướt hơn nữa, thật sự rất sướиɠ.
Dươиɠ ѵậŧ của Lê Trạch di chuyển đến đâu, cô đều có thể cảm nhận đến đó. Thậm chí còn cảm nhận được từng cái ma sát của những đường gân xanh bên trong tiểu huyệt. Chỉ một lúc thôi, cơn đau qua đi, để lại cực khoái khiến Lê Mạt trước mắt như bị sương phủ, chỉ có thể nhìn thấy bả vai của ca ca. "Ca ca, ta không biết. . . Ư ư. . ."
“Ưʍ.. Mạt Mạt giỏi lắm, có đau không?
Lê Trạch mò mẫm mãi cũng chỉ mới vào được một nửa, anh bắt đầu vịn đùi cô ra hai bên, hơi nâng lên bắt đầu tiến vào sâu hơn.
"Không đau. . . Ah! . . . Ư ư. . . Ca ca. . . Đau. . ." Mông Lê Mạt bị nâng lên trên, tư thế chuẩn bị để Lê Trạch đâm vào thật sâu. Cô lập tức cảm thấy bên dưới vừa bị xé toạc, đau đớn, nước mắt cũng tuôn rơi, nắm chặt gối nức nở.
Lê Trạch dỗ dành “Anh xin lỗi, anh không nhịn được.”
"Ah ~ ca ca. . . Ư ư . ." Cơ thể Lê Mạt lắc lư bị ôm trong ngực anh vô tình biến thành tư thế ngồi lên trên người anh, dươиɠ ѵậŧ càng vào sâu hơn nữa. Cô vùi trong ngực anh nức nở còn hơn mới nãy. Tay cô miết nhanh khắp cơ thể anh, cả người đỏ bừng lên.