Lửa Tình Đại Mạo Hiểm

Chương 7: Cô giáo x đám học sinh mỹ thuật (nối chương6)

Editor Mạnh Thường Ca

“A… Thật nhanh… Cú© Ꮒσα da^ʍ nữ bị thao hỏng rồi…”

Từ Tĩnh dẩu mông lên đón nhận dươиɠ ѵậŧ tím đen điên cuồng ra vào bên trong c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ, thỏa mãn hô to một tiếng. Tên đàn ông cũng không nhịn nổi mà xịt khí trắng đυ.c đầy hậu huyệt, mông cô còn bị hai bên trứng dái đánh vào va chạm đỏ bừng lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ chậm rãi chảy ra, da^ʍ mỹ không chịu được. Tiếng kêu rên dâʍ đãиɠ của Từ Tĩnh đã hấp dẫn mấy người đàn ông đứng gần đó, tay bọn họ đều sờ lên thân thể trắng nõn của cô, hai bên vυ', đến đầṳ ѵú, đến lông c*, rồi đến âm đế, tất cả đều bị nam nhân xa lạ đùa bỡn.

“ n a… Nhiều người như vậy cùng nhau chơi em… da^ʍ nữ sẽ bị ȶᏂασ hư mất…”

Từ Tĩnh rên hư hử kẹp chặt dươиɠ ѵậŧ to lớn đang cắm trong huyệt, kɧoáı ©ảʍ sắp bị luân gian bao phủ cả người, tất cả đàn ông đều bị yêu tinh này dụ hoặc, liền kéo khóa quần xuống móc dươиɠ ѵậŧ ra mà cọ xát qυყ đầυ trên da thịt kiều nộn của cô, thân thể của Từ Tĩnh dính đầy dịch da^ʍ chảy ra từ qυყ đầυ bôi khắp người cô bóng nhẫy, c̠úc̠ Ꮒσα vừa bị xuất tinh tràn đầy nhưng người đàn ông tiếp theo cũng không muốn đợi chờ nó chảy hết ra, ngay lập tức nhét cái dươиɠ ѵậŧ mới nhét vào, cứ như thế tiếp diễn khiến hai lỗ da^ʍ bị các loại dươиɠ ѵậŧ liên tục cắm đầy, khắp người cũng nhơ nhớp dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ nam nhân.

Khi Từ Tĩnh xuống trạm xe, tử ©υиɠ đã chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của các nam nhân xa lạ. Cô lấy tay lau đi dịch trắng trên khóe miệng còn vương khi nãy, sửa sang lại chút quần áo. Trên áo hồng nhạt cùng váy màu đen dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, giữa nắng hè nóng bức cũng nhanh chóng khô đi. Nhìn qua bộ quần áo không biết còn tưởng là vết dính vẩy mực nghệ thuật.

“Chào buổi sáng Từ tiểu thư.”

Bảo vệ đứng gác cửa nhiệt tình chào hỏi Từ Tĩnh. Ở viện mỹ thuật này, cô là người được đàn ông chào đón, khuôn mặt xinh đẹp dáng người yểu điệu, có cô vừa làm giáo viên, vừa làm người mẫu khỏa thân để vẽ thật là đáng hoan nghênh. Các nam sinh khóa trên bao nhiêu người từng nhìn cô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ mà trộm thủ da^ʍ, bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên giấy vẽ.

Từ Tĩnh rất chuyên nghiệp, cô cũng tự tin với thân hình đẹp của mình, khi cởϊ qυầи áo đều không cần đến phòng thay, cứ như vậy bình tĩnh tiến vào phòng vẽ tranh. Mỗi bước đi lại chầm chậm cởi một chút quần áo xuống, trong phòng đã đầy đủ các nam sinh đến chỉ đợi người mẫu tới để vẽ, ánh mắt bọn họ không rời cô từ lúc bắt đầu bước vào cửa.

Từ Tĩnh đi đến trên bục cao làm trò câu da^ʍ trước mặt đám đàn ông, chậm rãi cởi từng kiện quần áo xuống.

Nhóm học sinh nhìn chằm chằm Từ Tĩnh phát ra tiếng ồ lên. Mỗi lần Từ Tĩnh tới phòng vẽ, bọn họ đều đoán xem hôm nay cô mặc nội y màu gì, không ngờ hôm nay cô lại chân không ra trận, thân thể trần trụi không chút ngại ngùng ngồi trên ghế, hai bên đầṳ ѵú đỏ bừng sưng to như quả nho, nhìn dáng vẻ đã biết trên đường đi bị người ta chà đạp qua rồi.

Cô vòng tay ra phía sau, đem hai chân tách rộng ra, đem l*и da^ʍ của mình bại lộ trước mắt đám nam sinh. m đế sung huyết sưng to, hai mảnh môi âʍ ɦộ bị ȶᏂασ đến rũ ra ngoài, lỗ l*и mở rộng dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt, giờ đang chậm rãi chảy ra. Một màn da^ʍ mỹ như thế, khiến cho đám học sinh bên dưới đũng quần nhô cao như cái lều nhỏ.

Ánh mắt Từ Tĩnh mê ly nhìn các học sinh bên dưới, nghĩ đến những thân thể trẻ tuổi sinh lực tràn trề, ánh mắt dâʍ đãиɠ của cô càng muốn dụ hoặc bọn họ đến nếm thử tư vị của mình.

Đám nam sinh bên dưới cũng không dám trắng trợn táo bạo phát tiết du͙© vọиɠ của mình, một tay cầm bút vẽ, trên giấy trắng vẽ lại bộ dáng của người mẫu trên đài, một tay luồn vào đũng quần, đem bộ dáng da^ʍ uế của Từ Tĩnh ảo tưởng thủ da^ʍ.

Từ Tĩnh giữ nguyên tư thế không có thay đổi, tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ l*и da^ʍ chảy ra dính đầy trên ghế. Ánh mắt mê hoặc của cô vẫn luôn dừng lại ở nam học sinh ngồi bàn đầu. Cậu tên là Húc Thiên, là học sinh lớn mật bất lương nhất trong đám. Từ Tĩnh hơi nhướn người hướng đến hắn làm ra hành động dụ hoặc, đầu lưỡi hồng nhạt liếʍ liếʍ quanh đôi môi đỏ mê người. Húc Thiên bị trêu chọc không nhịn nổi, dưới háng du͙© vọиɠ thẳng đứng cứng như sắt rồi. Hắn ném bút vẽ xuống đất, đứng dậy vọt đến chỗ Từ Tĩnh.

“Cô giáo, rất xin lỗi, em thật sự nhịn không được nữa rồi.”

Húc Thiên móc dươиɠ ѵậŧ ra khỏi quần, ngồi trên đùi Từ Tĩnh. Nam sinh mới lớn cũng không có kinh nghiệm tìиɧ ɖu͙©, hắn cạ dươиɠ ѵậŧ ở bên ngoài âm đế một lúc lâu rồi mới tiến được vào lỗ huyệt.

“ n… aa… Dươиɠ ѵậŧ của bạn học Húc cắm đầy l*и da^ʍ của cô giáo rồi…”

Tao huyệt lại một lần được gậy thịt lấp đầy, cô liền phát ra tiếng rên thỏa mãn, bên trong l*и còn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ đàn ông bắn ra khi nãy, bây giờ bị dươиɠ ѵậŧ Húc Thiên quấy đảo loạn lên, vì hắn đẩy qυყ đầυ vào sâu mà dịch nhờn lại đẩy về tử ©υиɠ.

“A… l*и lão sư hút em chặt quá…”

Húc Thiên lần đầu làʍ t̠ìиɦ, vừa cắm vào nhấp được mấy cái đã bắn tinh. Từ Tĩnh bất mãn dùng bộ ngực cọ cọ hắn, nhưng dươиɠ ѵậŧ vừa mới xuất khí đã mềm nhũn, trực tiếp rớt ra ngoài.

“Bạn học Húc Thiên như vậy không được nha, cô còn chưa cảm thấy sướиɠ đâu…”

“Cô giáo, Húc Thiên không thỏa mãn được cô, em nhất định có thể làm cô dục tiên dục tử…”

Nhìn thấy hành động lớn mật như ban nãy của Húc Thiên nhưng cô giáo lại không cự tuyệt. Đám nam học sinh buông bút vẽ xuống, vây quanh người Từ Tĩnh. Lại một cái dươиɠ ѵậŧ thô cứng cắm vào l*и cô.

“Áaa…… aaa… ©ôи ŧɧịt̠ bạn học Trương Minh còn cứng hơn cả ©ôи ŧɧịt̠ của bạn học Húc Thiên…”

Từ Tĩnh tận dụng hết khả năng tách chân mình ra, để cho những vật thô cứng đó cắm đến càng sâu. Tay Trương Minh chạm lên bộ ngực sữa, đem đầṳ ѵú thô to kẹp lên cao, hắn cúi đầu ngậm lấy, tinh tế dùng răng mà nhay cắn. Còn dươиɠ ѵậŧ khủng bố ở bên dưới không quên nhiệm vụ, điên cuồng mà dập vào l*и như máy, căn bản không dừng được nữa.

“A a… đầṳ ѵú cô sắp bị cắn nát rồi…”

Đầṳ ѵú Từ Tĩnh từ sáng đến giờ bị vô số cái miệng nhay cắn, sưng to đến mức sắp nứt ra, trong đau đớn lại mang theo một tia kɧoáı ©ảʍ kỳ quái.

“Ưm…… ư…”

Miệng Từ Tĩnh bị chặn lại bởi một cây dươиɠ ѵậŧ, không nói được gì nữa, chỉ rên ư ử không ngừng.

“Cô giáo thật da^ʍ, đầṳ ѵú bị người ta sờ đến cái dạng này, bên trong l*и còn bị rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙…”

Các học sinh còn lại đều sôi nổi móc dươиɠ ѵậŧ ra cọ trên người cô, hai tay cũng bị bắt lấy hai căn côn ŧᏂịŧ xoa vuốt. Ai nấy đều không chịu nổi sự dâʍ đãиɠ của cô, đều nhanh chóng bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên người cô. Đôi mắt cũng bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt bắn đầy không mở ra nổi. Bị mấy chục căn dươиɠ ѵậŧ cưỡиɠ ɧϊếp, cô rốt cục cũng đến cao trào.

“Lão sư bị học sinh ȶᏂασ sướиɠ đến lên pcao trào, thật là dâʍ ɖu͙©…”

Vừa cao trào qua chưa kịp thở, cô lại bị học sinh kéo xuống dưới lớp. Trên mặt trên người lúc này dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, ngã trên mặt đất, nằm bò xuống giống như cɧó ©áϊ, hai mông dẩu lên nghênh đón. Một lần nữa lỗ l*и cùng c̠úc̠ Ꮒσα lại bị dươиɠ ѵậŧ cắm đầy, trong miệng cũng đang ngậm một cây gậy thô to, hai tay cùng hai vυ' cũng bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn chơi đùa. Khắp căn phòng vẽ tranh tràn ngập da^ʍ mỹ.

*****

Cùng ngày đêm khuya hôm đó, 100 thành viên bí mật nhận được ảnh dâʍ ɖu͙© lộ liễu không chút chừng mực của Từ Tĩnh.

Trên xe bus Từ Tĩnh quần áo rách tả tơi bị mấy chục tên đàn ông ȶᏂασ tơi bời, tử ©υиɠ cô bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ rót đầy liên tục trào khí, cộng thêm ảnh chụp Từ Tĩnh ở trong phòng vẽ tranh, bị một đám học sinh nam đùa bỡn thao lộng. Cộng tất cả hai nơi vào thì vừa vặn tròn 100 người đàn ông. Các thành viên trong diễn đàn xen được đều thán phục khen ngợi.

Hai phút sau thông báo hiện lên [người chơi Từ Tĩnh: Mạo hiểm thành công].

Cô đắc ý cười tươi tắt ứng dụng đi, lúc này vẫn đang đứng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, thân thể trắng nõn bị các nam sinh dùng bút màu đỏ vẻ khắp nơi, dâʍ đãиɠ, chữ “mẫu cẩu” trải rộng khắp toàn thân cô.