“Mấy vị đến chỗ tôi, có phải là đi nhầm chỗ không?”
Lâm Vũ Chân lại nhíu mày giống như không nhìn thấy biểu cảm trên mặt bọn họ, thản nhiên nói: “Tôi nhớ hình như các vị đều muốn hợp tác với nhà họ Dương mà”
Cô giận rồi Giang Ninh đứng ở bên cạnh không nói gì, thậm chí còn chẳng thèm nhìn, đi thẳng vào trong.
í /` NI TW) Việc này phải do Lâm Vũ Chân:. xử lý thì cô mới có thể trưởng thành được.
Bäng không đổi lại là hản, hôm nay những người này.
chắc chắn sẽ không có cơ hội đứng ở đây.
“Tổng giám đốc Lâm à, hiểu nhầm! Thật sự là hiểu nhầm lớn rồi!”
Một người trong đó vội vàng nói, nóng lòng giải thích: “Chúng tôi vẫn luôn là đối tác của tập đoàn Lâm thị, dù thế nào cũng sẽ không thay đổi”
“Đó là nhà họ Dương ép chúng tôi thôi! Bọn họ dùng các loại thủ đoạn để ép chúng tôi đấy!
“Đúng vậy, tổng giám đốc Lâm, chúng tôi thật sự không có cách nào, so với nhà họ Dương, chúng tôi không có chút khả năng phản kháng nào”’ Mấy người nói liên tục, trong giọng nói không che giấu sự uất ức và bất lực.
Lâm Vũ Chân liếc nhìn bọn họ, trong lòng càng thất vọng hơn.
Nếu bọn họ trực tiếp thừa nhận, thậm chí xin lỗi, trong lòng cô còn có thể dễ chịu một chút. Nhưng bây giờ thì sao?
Mỗi người đều đổ tất cả trách nhiệm đi, giống như người đưa ra những lựa chọn đó không phải là bọn họ, mà là nhà họ Dương giúp bọn họ lựa chọn vậy.
Nhà họ Dương quả thật rất mạnh, nhưng vì sao Lý Long của Huệ thị lại dám kiên trì đứng về bên phía mình, mà bọn họ lại lựa chọn thần phục cúi đầu. Có phải bọn họ cho rằng Lâm thị cô dễ bắt nạt không?
“Thật không? Sao tôi lại nghe nói, ngày đó khi mấy vị đồng ý còn cười rất vui vẻ chứ”
Cô không mặn không nhạt: “Nếu mấy vị không có.
chuyện gì khác, vẫn mong đừng tới quấy rầy tôi làm việc.
Bây giờ tập đoàn Lâm thị rất bận rộn.”
“Tổng giám đốc Lâm!”
“Tổng giám đốc Lâm dừng chân!”
Mấy người thấy Lâm Vũ Chân tức giận thì liếc nhìn nhau, lập tức thay đổi giọng điệu.
“Tổng giám đốc Lâm, cô đại nhân đừng trách tiểu nhân.
Đám người chúng tôi thật sự là cùng đường rồi. Chỉ riêng nhà máy kia của tôi, trong tay có hơn sáu trăm nhân viên đều đang chờ được ăn cơm đấy”
“Ôi, trước đây không lâu tôi mới tăng lương cho bọn họ, cũng bởi vì có thể hợp tác với tập đoàn Lâm thị nên tôi có khả năng tăng lương cho bọn họ. Tổng giám đốc Lâm, cô không thể trơ mắt nhìn những công nhân này thất vọng được!”
“Đúng vậy, tổng giám đốc Lâm, mọi người đều không dễ dàng gì, hi vọng tổng giám đốc Lâm có thể lại cho chúng tôi một cơ hội, cho dù không phải là cho chúng tôi thì cho những công nhân kia, được không?”
Bọn họ nói chuyện thành khẩn, vẻ mặt chân thành, dường như Lâm Vũ Chân có bảo bọn họ quỳ xuống rồi tha thứ cho bọn họ, bọn họ cũng sẽ quỳ xuống hoàn toàn không do dự.
Ở Thiên Hải, sự lương thiện của Lâm Vũ Chân hoàn toàn không phải là bí mật gì cả.
Trước đó cô lựa chọn đối tác kinh doanh, phần nhiều chính là xuất phát từ suy nghĩ cho tầng lớp công nhân dưới đáy xã hội này.
Bây giờ bọn họ lại dùng lý do này, đoán Lâm Vũ Chân chắc chắn sẽ không từ chối.
Nhưng bọn họ không ngờ được là lại chỉ làm cho Lâm Vũ Chân càng thất vọng hơn.
“Đúng vậy, mọi người cũng không dễ dàng.”
Lâm Vũ Chân gật đầu.
Mấy sếp tổng nghe vậy, trong lòng lập tức vui mừng, Lâm Vũ Chân vẫn mềm lòng.
Chỉ cần lấy công nhân ở tầng đáy xã hội ra làm lý do, người như Lâm Vũ Chân làm sao có thể nhẫn tâm được?
Bọn họ đoán không sai. Cho dù tập đoàn Lâm thị tức giận, cũng sẽ không đuổi tận gϊếŧ tuyệt, cho dù bất mãn với đám sếp tổng bọn họ, nhưng sẽ không giận chó đánh mèo lên những công nhân ở tầng đáy xã hội.
Có chiêu này, bọn họ sẽ không sợ gì hết.
“Nhưng… chẳng lẽ tập đoàn Lâm thị tôi dễ dàng sao?”
Không đợi mấy sếp tổng vui mừng, Lâm Vũ Chân đã trầm giọng xuống: “Nhân viên của Lâm thị tôi hi sinh nhiều như vậy, bọn họ dễ dàng sao?”
“Các người phản bội Lâm thị, Lâm thị bị tổn thất thì ai chịu? Là công nhân viên của chúng tôi sao?”