Vua Tôi Tối Thượng

Chương 40

CHƯƠNG 40: LÀM GIẢ?

Những nhân vật danh nhân đỉnh lưu của Tô Hàng ở đây, ánh mắt lúc này, tất cả đều kích động hưng phấn tò mò nhìn về phía bốn chiếc xe tăng đang từ cuối con đường chậm rãi lái tới!

Quả thật quá khí phách rồi.

Phương thức xuất hiện như vậy, bọn họ chưa bao giờ nghĩ đến, cũng chưa từng gặp qua!

Đâu hoàn toàn đã gieo vào trong lòng một người một sự rung động không thể nghi ngờ, đều đưa mắt nhìn về phía xa, muốn thấy người từ trong xe tăng bước ra!

Tất cả người nhà họ Khương lúc này cũng hưng phấn và kích động!

“Má ơi! Đây cũng quá khí phách rồi, xe tăng đi vào, không phải là chủ soái Bắc Lương kia chứ!”

“Có thể! Nơi này chính là tổng bộ đóng quân Tô Hàng, có thể xuất hiện như vậy, ngoại trừ Bắc Lương Vương, tôi không nghĩ còn có ai…”

“Thật kích động mà! Sắp được nhìn thấy Bắc Lương vương rồi, hình ảnh tha thiết mơ ước… A A A….”

Mấy cô gái không ngại hoa si lúc này cũng kích động sắp ngất đi, thậm chí bắt đầu trang điểm sửa sang lại quần áo, hận không thể người vừa bước từ trên xe tăng xuống, có thể liếc thấy các cô ấy!

Chỉ cần được coi trong, gia tộc sau lưng các cô ấy, cũng sẽ một bước lên mây, hoàn toàn biển thành tầng đỉnh của Tô Hàng, không thậm chí là đỉnh của cả tình, cả nước!

Theo tiếng ầm ầm từ xa lại gần, trong ánh mắt kích động hưng phấn của mọi người, nóc xe tăng mở ra, Tiêu Phong nhảy ra trước, rồi sau đó dịu dàng ôm Khương Uyển Đồng và Giai Giai từ bên trong ra!

Một màn này, hoàn toàn làm rúng đất tất cả nhân vật lớn của Tô Hàng!

“…Mấy người nhìn rõ không, đó là Bắc Lương Vương sao? Sao có dẫn theo một người phụ nữ và một cô gái nhỏ?”

“Đúng thế, đây là tình huống gì đây? Chẳng lẽ không phải chủ soái Bắc Lương?”

“Ai? Sao tôi lại nhìn thấy như là Tiêu Phong và Khương Uyển Đồng mấy ngày trước đại náo thọ yến nhà họ Khương vậy?”

Tiêu Phong một tay ôm Giai Giai, một tay kéo Khương Uyển Đồng đến gần, tất cả mọi người đều nhìn rõ bọn họ!

Lập tức, cả khu chờ đều yên tĩnh lại.

Vẻ mặt tất cả mọi người, thay đổi rất nhanh, từ kích động hưng phấn, thành hồ nghi, tiếp theo đó là lạnh như băng và phẫn nộ!

“ĐM! Tình huống gì vậy? Làm nửa ngày, lại đúng là dư nghiệt của nhà họ Tiêu và tiện nhân của nhà họ Khương cùng với dã chủng kia!”

“Mẹ nó! Không phải chứ? Bọn họ sao lại ngồi xe tăng đến?”

Đối với ánh mắt lạnh như băng và thái độ của đám người, Tiêu Phong chẳng hề để ý, trực tiếp kéo Khương Uyển Đồng lần đầu tiên đến chỗ này có vẻ sợ hãi, đi đến một bên, lẳng lặng chờ.

Mà lúc này, nhà họ Khương bên này, cũng hoàn toàn nổi giận!

“Mẹ nó! Làm cả nửa ngày, tại sao lại là ba người bọn họ! Tức chết rồi! Tôi còn tưởng là chủ soái Bắc Lương đến đây!”

“Thật sự là mất công vui vẻ một lúc! Ba cái phế vật này, đúng là không nên đến!”

“Nhỏ giọng một chút đi, cô đã quên lời thiếu úy Phương nói tối hôm qua sao? Tiêu Phong chính là bạn của thiếu tá Hàn Lợi Dân…”

Từ Phân nghe mấy lời này, lúc này châm chọc kɧıêυ ҡɧí©ɧ mắng: “Bạn hữu cái rắm! Tôi cũng đã hỏi rõ rồi, Tiêu Phong là xuất ngũ trở về, được đặc biệt chăm sóc rồi, thiếu tá Hàn Lợi Dân và cậu ta căn bản không quen biết! Tôi thấy mấy chiếc xe tăng này, khẳng định cũng là chiếu cố cho Tiêu Phong xuất ngũ mà thôi!”

“Cái gì?” Khương Kiều Diễm nghe như vậy, hơi khẽ giật mình, sau đó lộ ra nụ cười lạnh, nói: “Thì ra là thế…”

Sau đó, con ngươi cô ta đảo một vòng, đi đến một bên, bấm một dãy số, nhỏ giọng nói mấy câu.

Rồi sau đó, không bao lâu, Ngô Khoan Nghiệp chạy chậm đến, ý cười đều mặt, đều tiên là chào hỏi với đám người Khương Chính Thuần, rồi sau đó nhìn về phía Khương Kiều Diễm, đọc được gì đó trong ánh mắt cô ta.

Sau đó, Ngôn Khoan Nghiệp nhét hai tay vào túi quần, nghênh ngang trước mặt mọi người, đi đến trước mặt Tiêu Phong và Khương Uyển Đồng, cao giọng réo lên: “Hừ! Tiêu Phong, Khương Uyển Đồng, bây giờ tôi hoài nghi hai người mang theo thư mời giả trà trộn vào đây!”

Tiếng nghị luân xung quanh, đột nhiên im bặt!

Ánh mắt mọi người, lần nữa tụ lại!

Mang theo thư mời giả trà trộn vào?

Đây là chuyện tày trời đó!

Nơi này là tổng bộ đóng quân Tô Hàng, là sân nhà của thiếu tá Hàn Lợi Dân!

Tiệc tối hôm nay, cũng vô cùng quan trọng.

Có người dám mang theo thư mời giả trà trộn vào, đây là một chuyện lớn! Nếu như cái này bị phát hiện, nhất định sẽ bị xử phạt nghiêm khắc!

Ngô Khoan Nghiệp sở dĩ nói như vậy, vẫn là vì tối hôm qua sau khi quay về, Khương Kiều Diễm cố ý nói với mình.

Bởi vì, Khương Kiều Diễm phát hiện, thư mời tối hôm qua thiếu úy Phương đưa đến, không giống với cái mà Ngô Khoan Nghiệp mang cho bọn họ. Mặt trước thư mời là giống nhau, nhưng mà mặt sau lại không giống.

Đằng sau mấy tấm thư mời thiếu úy Phương đưa đến, có một dấu màu vàng kim nhạt chữ “Đặc biệt”!

Cho nên, lúc đó Khương Kiều Diễm lập tức suy đoán, đây nhất định là Tiêu Phong tìm một công ty in thẻ nào đó có chữ “Đặc biệt”, làm thư mời giả!

Mà mấy người thiếu úy Phương kia, khẳng định cũng là diễn viên tạm thời Tiêu Phong gọi điện thoài mời đến, chỉ là để diễn trong gia yếu tối hôm qua mà thôi!

Ngô Khoan Nghiệp lúc ấy vừa nghe đã cảm thấy vô cùng có lý, trong lòng cũng vui mừng hơn nửa ngày, chỉ đợi đến cơ hội hôm nay, vạch trần Tiêu Phong trước mặt mọi người, để anh trở thành cái đích cho mọi người chỉ trí!

Lúc này, Tiêu Phong nhướng mày, khóa mắt lộ ra ý lạnh, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Ngô Khoan Nghiệp vẻ mặt kiêu ngạo trước mắt, hỏi ngược lại: “Anh nói thư mời của tôi là giả?”

“Đúng thế!” Lúc này Ngô Khoan Nghiệp rất khảng định nói: “Trong tay tôi mới là thư mời tiệc tối, cậu có bản lĩnh, lấy thư mời của mình ra, so sánh một chút sẽ biết!”

“Đương nhiên, tất cả mọi người cũng có thể lấy ra so sánh. Tôi nghĩ, thư mời trên tay các vị, khẳng định đều là thật! Như vậy, chỉ cần không giống với thư mời trên tay các vị, vậy tất nhiên là giả!” Ngô Khoan Nghiệp cao giọng nói, trong tay còn cầm thư mời của mình huơ huơ dưới ánh đèn.

Nghe vậy, những danh nhân danh sĩ kia đều lấy thư mời của mình ra, nhìn xung quanh, phát hiện mọi người đều giống nhau.

Mà Tiêu Phong chậm chạp không lấy thư mời ra, lúc này Ngô Khoan Nghiệp cười lạnh nói: “Sao thế, không dám lấy ra rồi sao? Ha ha, tôi biết của cậu là giả mà! Còn muốn lừa dối gạt qua kiểm tra! Tôi khuyên cậu, bây giờ tốt nhất là cút đi, nếu không nghe lời, làm lớn chuyện lên, cậu khẳng định chịu không nổi!”

Tiêu Phong cười lạnh, trực tiếp lấy ba tấm thư mời từ trong ngực ra, đặt dưới ánh đèn.

Khóe miệng Ngô Khoan Nghiệp lộ ra nụ cười dữ tợn, anh ta chính là đợi cơ hội này, mạnh tay đoạt lấy thư mời trong tay Tiêu Phong, giơ cao lên nói với mọi người: “Các người xem! Đằng sau thư mời của bọn họ, có chỗ không giống với chúng ta! Đây nhất định là giả!”

Quả nhiên, tất cả mọi người đều nhìn ra được, đằng sau thư mời của Tiêu Phong, quả thật không giống bọn họ!

Mà một bên, người nhà họ Khương nhìn thư mời trong tay cũng luống cuống, phần lớn bọn họ hôm nay có thể đến đây, cũng là vì cầm thư mời tối hôm qua thiếu úy Phương đưa đến.

Bây giờ, nói những thư mời này là giả, trong lòng bọn họ lo sợ.

Cẩn thận so sánh một chút, quả thực có chỗ không giống với thư mời của những người khác!

Lúc này, ngoại trừ Khương Chính Thuần và cả nhà Khương Kiều Diễm, những người khác đều sợ không chịu được!

“Làm sao bây giờ? Của chúng ta không giống…”

“Mẹ nó! Thật là bị cái tên phế vật Tiêu Phong này hại thảm rồi! Đây chính là tổng bộ đóng quân của Tô Hàng đấy!

“Nếu như bị phát hiện, chúng ta có thể bị rơi đầy hay không?”

Trong khoảnh khắc đó, tắt cả mọi người bắt đầu chỉ trích Tiêu Phong, từng câu chửi, hoàn toàn bao trùm lấy Tiêu Phong!

Khương Uyển Đồng sợ hãi nắm chặt cánh tay Tiêu Phong, Giai Giai sợ quá khóc lên, nấp vào trong ngực Tiêu Phong: “Ba ba, Giai Giai sợ hãi…Giai Giai muốn về nhà…”

Tiêu Phong nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Giai Giai, an ủi: “Giai Giai không sợ, có ba ở đây.”

Ngô Khoan Nghiệp xoay người lại, cười lạnh một tiếng, chỉ vào ba người Tiêu Phong, ánh mắt dữ tợn kêu lên: “Vệ binh! Còn không nhanh đến bắt mấy người làm giả này lại!!!”