Nhăn nhở một hồi, thanh niên lại trầm xuống mang vẻ thất thần nhìn lên bầu trời: " Các ngôi sao kia thật xa.... " .
Không phải lần đầu hắn nhìn lên trời mà ngẫm nghĩ. Hắn từng đọc nhiều bài viết về sự đặc sắc của vũ trụ, thực sự rất hấp dẫn và thú vị.
Có một phần do cách viết lôi cuốn khiến hắn luôn cảm thấy tò mò muốn biết nhiều thứ về vụ trụ nữa nhưng rồi ngẫm lại hắn bỗng cảm thấy bản thân mình thực sự quá bé nhỏ muốn khám phá mà lại cảm giác không đủ sức để chạm tới.
Còn nhớ hồi ôn thi đại học, trong lúc thư giãn hắn đọc được một số bài viết nói vệ sự khám phá mới về vũ trụ.
Lúc đó việc được cho là quan trọng trong đời hắn đó là kỳ thi lúc bấy giờ vốn hết sức trọng đại lại khiến hắn tự nhiên cảm thấy đó chỉ là một việc rất nhỏ trong thế giới này,... thực sự là quá nhỏ.
Thậm chí cả cuộc đời hắn.
Nhưng cũng chả có gì bất mãn cả, vốn con người không thể quan tâm hay tìm hiểu được hết cả vũ trụ nên họ chỉ cần tập trung vào đời sống của mình là đủ. Hắn cũng vậy có thì chỉ là hắn vẫn sống mà có thêm một phần khát khao vươn tới nó và muốn cuộc sống của mình bớt nhỏ bé hơn.
Nhiều người khác chắc cũng vậy nhưng rồi họ tập trung vào hiện thực đời sống của bản thân bao nhiêu thì phần khao khát đó lại nhỏ đi và gần như phai nhạt bấy nhiêu.
"Làm chủ vũ trụ , làm chủ vận mệnh ai mà không muốn". Nghĩ hồi lâu , hắn chỉ cảm thấy nhiều lúc mình nghĩ quá xa. Chắc có lẽ do cuộc sống của bản thân có quá nhiều điều chi phối, thật tù túng thật muốn phá ra để được tự do.
Cuộc đời dù chưa biết trước nhưng hắn cũng có thể thấy con đường mình buộc phải đi về cơ bản là gì. Hắn cảm thấy có lẽ cuộc sống là vậy." Kể ra nhiều người còn có áp lực cuộc sống và công việc đến mức kinh khủng khiến họ kiệt quệ, nếu mình vậy mà như họ thì đâu còn than thở, chắc giải thoát sớm . Nhưng mấy người đó, có thấy ai đi tự sát đâu... "
Lẩm bẩm chưa dứt hắn trợn tròn mắt vì bên phía bên kia cầu có một nữ nhân đứng trên thành cầu nhìn xuống dưới.
Hắn không dám hô lên mà vội chạy qua .
Khiến hắn suýt đứng lại là nữ nhân kia hơi khẽ xoay sang để hắn nhìn rõ khuôn mặt tuyệt sắc của một cô gái còn rất trẻ mà ở góc độ này đúng là một góc nghiêng chết người. Khuôn mặt đẹp với chiếc mũi cao , hàng mi cong và mái tóc khẽ bay, môi hồng ,đôi mắt đẹp mang vẻ bình thản không giống với đau buồn hay thanh thản ra đi ở một người tự sát.
Hắn không nghĩ gì nhiều mà chỉ có xúc động phải chạy thật nhanh và nhẹ nhàng lén ôm cô gái xuống ,tuyệt đối phải ôm cô gái xuống. Một cô gái như vậy lại tự sát thì hắn muốn bật thốt lên: " Phí của giời" , làm gì mà không chịu khó bình tĩnh một chút chứ. Anh đây chưa về nhà đánh răng buổi tối nhưng mồm làm gì thúi đến mức độ nói tự sát liền có người tự sát ngay cho xem chứ.
Trong khi hắn chạy đến chỉ thiếu gần như nửa bước nữa thì cô gái bỗng nhẹ thả mình xuống. Tình huống mà gã xúc động không buồn dùng não liền bật lên vồ tới ý định tóm được cô gái sau đó tựa lực vào thành cầu giữ lại.
Nhưng không như hắn tưởng, cô gái nhìn mỏng manh kia lại không có vẻ là nhẹ nhàng gì bởi sức nặng kéo cả gã văng khỏi thành cầu.
Cô gái cũng chợt giật mình xoay người lại nhìn hắn theo phản xạ giơ tay hơi lóe lên chút ánh sáng trắng.
Chưa kịp phản ứng gì thêm thì cả hai đã rơi vào một vòng xoáy màu đen rồi biến mất.
Nàng ta không cảm nhận được chút nào hắn đến gần bởi do hắn không có năng lượng dao động và nàng cũng đang tập trung tinh thần nên giác quan cũng cảm nhận kém hơn thường.
Đang ngơ ngác thì ngay lúc đó, nàng nghe được một câu khiến chợt hiểu ra và càng không biết phải nói gì.
-" Không ngờ có ngày cứu người mà lại biến thành ôm gái tự sát ". Cảm thấy thời gian rơi có chút lâu thanh niên buột miệng mà tuyệt vọng cảm thán.
" Hắn cứu ta ? Hắn tưởng ta tự sát ?" Nữ nhân có chút cảm động nhưng nhiều hơn là bất đắc dĩ."Dù bất cẩn cũng không nghĩ lại gặp người chịu liều mạng cứu người như vậy"
Nếu thanh niên nghe được suy nghĩ của cô gái chắc sẽ nói: "Ta phải là người bất đắc dĩ mới đúng còn tưởng là cô đẹp thế mà lại đi tự sát làm ta xúc động quên dùng não lại càng không thể nghĩ đến cô nặng như vậy . Giờ còn hối hận đây"
Không gian xung quanh gần như tối đen, với thị lực của người bình thường thì không thể thấy được bất cứ thứ gì.
Sau đó cả hai rơi vào một vòng xoáy khác.
Cô gái thoát ra khỏi vòng tay hắn nhảy ra rồi vung tay, một lực lượng kì dị cuốn lấy hắn hạ xuống.
Nàng quay lại nhìn ngó xung quanh rồi chợt nhìn về một hướng mang theo vẻ suy tư....