Yêu Đương Cùng Tổng Tài Thê Nô

Chương 2: THẬT SỰ TRÙNG SINH KHÔNG PHẢI MƠ...

Cô quay lại thấy mẹ chờ ở cửa.

" Con đi đâu vậy làm mẹ lo quá. "

" Con ra kia gặp bạn thôi ạ ".

" Mình về thôi con, đừng để ba con về lại không thấy chúng ta "

"Vâng"

Về nhà tầm 1 tiếng thì ba cũng đi làm về.

" Mẹ ơi con đi học về rồi ...a aaa chị 2 tỉnh rồi. " An Bình em trai cô vui vẻ khi thấy cô .

" Um chị đây út cưng đi học có vui không?"

" Ừm không vui lắm bạn béo bắt nạt em " An Bình mếu máo tố cáo.

" Vậy chị 2 sẽ giúp đòi lại công bằng chịu không nào"

" Được được nha, mà chị 2 làm bằng cách nào?". em út tò mò hỏi

" Bí mật lúc nào rảnh 2 dạy cho út, giờ đi tắm rửa chuẩn bị ăn cơm để mẹ la." cô vui vẻ nói, kiếp trước cha mẹ bị hại chết thảm , cô không nghe lời khuyên của cậu, cuối cùng vì cô cậu chết rất thảm.

Kiếp này ông trời thương xót cho cô sống lại, cho cô nhiều thời gian để ở bên họ giúp họ yêu thương họ ,bằng tất cả những gì cô có ,còn phải tìm Nguyên Đình yêu thương anh ấy nữa.

Cô đang suy nghĩ thẩn thơ thì nghe tiếng mẹ gọi vào ăn cơm. Cắt đứt dòng suy nghĩ đang bay xa kia.

" Con mời ba mẹ ăn cơm "

" con mời ba mẹ chị 2 ăn cơm ."

" Rồi cả nhà mau ăn đi, nguội là hết ngon nha ."

" wow nay toàn món ngon, mẹ là nhất. "

" Mẹ nấu theo sở thích của cả nhà thôi, làm gì cũng không bằng bữa cơm gia đình mà" mẹ cô vui vẻ lên tiếng , cũng gắp cho chị em cô những món thích ăn.

Bữa cơm vui vẻ cùng những tiếng cười ấm áp yêu thương, kéo dài gần tiếng đồng hồ mới kết thúc.

Cô về phòng bắt đầu lên kế hoạch kiếm tiền , cô phải mua nhà để làm nơi làm việc và nghĩ ngơi cho những người cô sắp thu nhận .

Cô muốn bước vào con đường của thế giới ngầm, muốn làm chủ bản thân xây dựng nên một đế chế mà không kẻ nào dám đυ.ng vào cô, hay gia đình cô .

Bàn tay thon dài gõ phím như bay múa, cô phải tìm những bằng chứng phạm tội hối lộ của những công ty, kiếm tiền , vay tiền ba mẹ chỉ để che mắt họ thôi.

Dạo một vòng cô đã thu thập được 3 công ty cỡ vừa, đầu tiên khai máy vậy thôi , chứ 3 công ty này kiếm ít nhất cũng phải 2 tỷ rưỡi rồi, với số tuổi hiện tại kiếm được bấy nhiêu là đã quá nhiều rồi.

Ngày mai cô xem xét mua 1 căn nhà bình dân, cho nhóm người kia ở tạm rồi đổi sau vậy.

Giờ đi ngủ thôi mai hẵng tính, cô có rất nhiều cách kiếm tiền, nhưng gì cũng phải từ từ, cô còn định thiết kế trang phục cho công ty của ba nữa.

Một đêm bình yên hôm sau tỉnh lại vẫn là căn phòng cũ , vẫn còn ba mẹ em trai ở bên cô mới tin mình thật sự trùng sinh chứ không phải mơ.

Kiểm tra lại tài khoản thì đã thấy có hơn 2 tỷ ở đấy rồi, cô vui vẻ mỉm cười đi xuống lầu.

Hôm nay cô phải đến chỗ hẹn để xem mấy nhóc kia trả lời thế nào ,mong là chúng không làm cô thất vọng .

" Mẹ ơi, con ra ngoài một chút có khi buổi trưa con mới về được. "

" Vậy con đi cẩn thận hay mẹ thuê xe cho con nhé. "

" Không sao đâu mẹ con tự bắt được xe rồi , con đi nha mẹ ."

Con bé từ khi tỉnh lại thay đổi thật nhiều, trưởng thành hơn biết suy nghĩ rồi , mong con bé sẽ luôn bình an như thế, mẹ cô mỉm cười.

Cô ra khỏi nhà bắt taxi đến chỗ hẹn ,từ xa cô đã thấy tụi nhỏ kia ngồi chỗ mấy cái ghế ở công viên rồi.

" Chị đến rồi ,chúng em còn nghĩ chị không đến". đứa lớn nhất nói

" Đã hẹn làm sao không đến, chỉ là hy vọng chúng em không làm chị thất vọng thôi ."

" Chúng em đã bàn kỹ, quyết định theo chị, mà chị định để tụi em làm gì?"

" Chị cảm ơn mấy đứa đã tin tưởng chị , nhưng theo chị là có điều kiện , không được phản bội chị ,nếu phản bội chết không tha" cô lạnh lùng nói

" Mấy đứa làm được không? "

" Được ạ " chúng đồng thanh nói.

" Tốt vậy bây giờ chúng ta đi mua quần áo mới, xong chị dẫn mấy đứa đi ăn rồi tính tiếp ."

Xong xuôi cô dẫn chúng đến trung tâm mua sắm để mua quần áo lại dẫn đi ăn, xong xuôi thì thuê một ngôi nhà cho chúng ở.

" Tạm thời mọi người ở đây, chị sẽ tìm căn nhà khác rộng hơn rồi chuyển đi , à mà mấy đứa cho chị biết tên để nói chuyện. "

" Nam ( biệt danh mộc ) 10 tuổi "

" Thanh ( biệt danh lục ) 12 tuổi "

" Lộc ( biệt danh bi ) 18 tuổi "

" Nguyên ( biệt danh tý ) 14 tuổi "

" Hiếu ( biệt danh miên ) 15 tuổi "

_ t/g : ( từ đoạn này khi nói chuyện với đàn em của mình sẽ xưng tôi nhé m.n , chúc m.n đọc truyện vv và nhớ cho mình xin một like một comment nha thanks ..)

"Tôi là An Nhiên 16 tuổi biệt danh hoa hồng trắng "

" Từ giờ các cậu là anh em một nhà , không được đánh nhau , phải biết yêu thương chăm sóc nhau . Và đặc biệt ở đây tôi là lão đại , nếu ai không phục có thể bước lên đánh tôi ,nếu thắng được tôi , người đó là lão đại. "

" Còn không thắng được vậy từ giờ phải nghe lệnh của tôi cấm ý kiến, còn không bây giờ có thể rời đi nơi đây tôi không giữ người vô dụng."

" Các cậu có ý kiến gì không?"

" Tôi muốn khêu chiến " bi lên tiếng

" Được bắt đầu đi tôi chấp anh 3 chiêu ."

Khoảng 20 phút sau bi nằm dưới đất ôm bụng thở không ra hơi .

" Thế nào anh chấp nhận thua chưa ,còn không đứng lên đánh tiếp?".

" Tôi chấp nhận thua từ giờ cô là lão đại." bi lên tiếng.

" Còn ai không phục bước lên đi "

" Tôi muốn thử " miên bước lên phía cô lên tiếng

" Tốt chuẩn bị vẫn như cũ tôi nhường anh 3 chiêu ."

Lần này thì nhẹ nhàng hơn chưa đến 10 phút miên đã lên tiếng đầu hàng.

" Còn ai nữa không?".

" Lão đại " tất cả đồng thanh hô to .

" Tốt từ giờ chúng ta là một đội bây giờ các cậu nghĩ ngơi lấy sức, nữa tháng sau bắt đầu huấn luyện, số tiền này tôi để ở đây các cậu tự mình lo liệu cơm nước. "

" Đã rõ lão đại ."