Sáng hôm sau, khi Diệp Tiểu Tiểu đang giặt quần áo trước giếng, nhìn thấy Tề Mậu từ tầng hai đi xuống, cô liền chủ động chào hỏi:
"Chào buổi sáng, Tề tiên sinh."
Tề Mậu cười nhìn cô rồi hỏi:
"Giặt quần áo sao?"
Diệp Tiểu Tiểu gật đầu, không nhịn nổi tò mò mà lén nhìn trộm người đàn ông, thấy anh dường như không khác gì thường ngày, trong lòng cô mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Tề Mậu đem bộ dáng cẩn trọng rụt rè của cô gái nhỏ thu vào trong mắt, trong lòng thầm nghĩ, cô bé hình như muốn quên hết chuyện hôm qua nên giả vờ nói chuyện với anh như không có chuyện gì xảy ra phải không?
Cô như vậy khiến trong lòng anh chợt dâng lên một ý định xấu xa.
Anh giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, chợt nhớ ra điều gì đó, quay vào phòng đem bộ quần áo hôm qua đã thay ném vào
chậu giặt đồ của cô gái.
"Em giúp tôi giặt sạch, bây giờ tôi cần phải đi làm."
"... Tề tiên sinh." Mặt Diệp Tiểu Tiểu chợt đỏ bừng, cô hường về phía bóng lưng người đàn ông ấp úng nói.
Tề Mậu giả vờ khó hiểu quay lại nhìn cô:
"Sao vậy? Hôm qua không phải em nói muốn giặt quần cho tôi sao?"
"Em muốn nói tới đồ em vô tình làm bẩn. Cái này của anh..."
Cô xấu hổ không dám nói ra hai từ "qυầи ɭóŧ", một cô gái mười lăm, mười sáu tuổi đương nhiên biết rõ đây là vật dụng tư mật của cá nhân, hơn nữa vừa rồi cô vô thức cầm lấy chỉ vài giây thôi cũng có thể cảm nhận được thứ gì đó nhão nhão
dính vào tay.
Người đàn ông không khỏi bật cười, tiến về phía trước vài bước, dán sát vào cơ thể cô thì thầm:
"Nha đầu ngốc, nó cũng là do em làm bẩn."
Cô gái ngẩng đầu lên, muốn nói gì đó, mở miệng mấy lần rồi lại nuốt xuống.
Tề Mậu nhìn cái miệng nhỏ nhắn hồng hào mà anh vừa hôn hôm qua mấp máy đóng mở liền trở nên mất tập trung, anh ôm cô vào lòng, dùng đầu lưỡi liếʍ vành tai nhỏ của cô, giọng nói trầm thấp mơ hồ.
"Em có muốn biết nó bị bẩn như thế nào không?"
Không đợi cô gái trả lời, người đàn ông cúi người hôn cô, dùng lưỡi quấn lấy chiếc lưỡi thơm ngọt của cô mà mυ'ŧ, tay luồn vào vạt áo của cô, thuần thục cởi móc áσ ɭóŧ ra, đem ngực nhũ mềm mại non mịn bao bọc trong tay tùy ý xoa nắn thưởng thức.
Bộ ngực phát dục thật tốt, không quá to cũng không quá nhỏ, chỉ cần một tay là có thể ôm trọn, sờ vào vừa mềm mại lại mịn màng, anh dùng hai ngón tay khéo léo xoa xoa nụ hoa non nớt ngủ quên, núʍ ѵú thực mau đã ngoan ngoãn dựng lên trong lòng bàn tay anh.
Hôm qua anh còn chưa cô bé chân chính cảm nhận được kỹ năng điêu luyện của mình, hôm nay nhất định phải cho cô nếm mùi ngọt ngào.
Một cô gái chưa được chạm vào làm sao có thể đứng vững trước thủ đoạn tìиɧ ɖu͙© của một người đàn ông đầy kinh nghiệm, cơ thể cô nhanh chóng mềm nhũn, yếu đuối đến mức vô lực run rẩy trong vòng tay của anh.