Cuối tuần, thím Trần ở quê đã gọi cho cô nói rằng có người muốn thuê tầng hai ngôi nhà của cô ở Vân Khê trấn.
"Người đàn ông đó có vẻ đứng đắn, nói chuyện cũng rất tử tế. Anh ta nói rằng anh ta từ thành phố lớn đến đây để kiểm tra khu mỏ, chỉ thuê hai tháng, và sẽ trả trực tiếp một phần tư tiền thuê nhà."
Một phần tư, vậy là 3.000 tệ a!
Diệp Tiểu Tiểu hào hứng nghĩ khi đặt điện thoại xuống. Cuối tháng bảy này cô mới tròn mười sáu tuổi nhưng nhà trường đã thông báo rằng năm cuối cao trung sẽ bắt đầu đi học lại vào ngày 10 tháng 8. Với số tiền này, cô không cần phải hao hết tâm tư lo lắng về vấn đề học phí nữa, như vậy thì có thể tận dụng kỳ nghỉ hè để học tập chăm chỉ.
Trải qua chuyện lần trước, cô không muốn ở lại Lệ Cảnh viên để phải gặp những chuyện xấu hổ đó nữa, ngôi nhà ở thị trấn này là ngôi nhà mà cô và mẹ đã từng ở, đó là một ngôi nhà hai tầng với một cầu thang tách biệt để ra vào tầng 2.
Kỳ nghỉ hè năm nào cô cũng đến đó ở một thời gian.
Vân Khê trấn nằm trong một thung lũng hẻo lánh, trấn này không thịnh vượng, rất nhiều người có điều kiện đã chuyển đến thành phố từ lâu, nơi này chỉ còn lại một số lão nhân gia thích cuộc sống yên bình, nhưng Diệp Tiểu Tiểu lại rất thích nơi này, cảnh sắc tuyệt đẹp, khí hậu lại hợp lòng người, mùa hè có thể đi mò cua bắt cá, ngay cả chỉ hít thở không khí nơi này cũng cảm thấy dễ chịu, lúc này, có lẽ nho trong sân nhà cũng sắp chín rồi!
Ngồi trên chiếc xe đường dài mấy tiếng đồng hồ, Diệp Tiểu Tiểu gấp quần áo mang theo cho vào tủ, đun một ấm nước rồi mang vào phòng tắm để tắm, nhưng cửa phòng tắm đột nhiên mở ra từ bên trong, một cái người đàn ông chỉ mặc duy nhất một chiếc qυầи ɭóŧ xuất hiện trước mắt cô.
Diệp Tiểu Tiểu đỏ mặt, ngẩn ngơ không biết phải phải ứng thế nào, đây chắc hẳn là người thuê nhà của cô, Tề Mậu.
Dưới ánh sáng cam mờ, thiếu nữ mặc chiếc váy trắng rộng thùng thình, tóc xõa tự nhiên, hai chân thon dài thẳng tắp trắng nõn mềm mại, cô hoảng sợ mở to mắt nhìn chằm chằm nam nhân trước mặt.
"Em có cần tôi giúp không?"
Giọng nói của Tề Mậu trầm thấp lại từ tính, anh hoàn toàn không có chút bối rối gì khi gần như khỏa thân đứng trước mặt một tiểu cô nương xa lạ.
Diệp Tiểu Tiểu cuống quýt xua tay, tim đập loạn xạ, rũ mi mắt xuống, mặt đỏ bừng như trái cà chua chín mọng.
Khoảng cách giữa hai người rất gần, hương thơm đặc trưng của thiếu nữ quanh quẩn nơi chóp mũi khiến tâm nam nhân cảm thấy ngứa ngáy đến khó chịu.
Tề Mao vóc dáng cao lớn, xuyên qua đường viền cổ áo rộng, anh có thể nhìn thấy rõ hai bầu ngực căng tròn của cô gái nhỏ, nhũ thịt non mềm dán sát vào lớp vải, căng tròn lại non nớt.
Anh không khỏi nuốt khan, yết hầu lăn lộn lên xuống, dươиɠ ѵậŧ sớm đã bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức cương cứng sưng tấy, dựng thẳng lên trên qυầи ɭóŧ của anh.
Đây là chủ nhà nhỏ của anh!