Cảnh tượng dưới bàn bị khăn trải bàn che lấp, Tô Lam cũng không phát hiện ra gì, nhưng cả người Chu Diên Mục bị vây trong trạng thái căng thẳng, dươиɠ ѵậŧ dưới bàn bị ngón chân của em vợ kẹp ở giữa ngón chân, hơn nữa còn chậm rãi co giật.
Chu Diên Mục ngoại trừ khẩn trương, anh thế mà lại sinh ra cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ khó hiểu, vợ của mình ở ngay trước mặt bọn họ, anh lại cùng em vợ ở dưới bàn vụиɠ ŧяộʍ, điều này làm cho từng lỗ chân lông của anh đều hưng phấn.
"Chỉ là đang tán gẫu về chuyện học đại học rồi Niệm Niệm có nên tìm bạn trai hay không, nói chuyện yêu đương hay gì đó..." Chu Diên Mục cố ý kéo đề tài lên người cô gái, bảo cô đi tìm bạn trai, đừng đặt tâm tư không nên có ở trên người anh.
Tô Niệm Niệm đương nhiên biết rõ suy nghĩ của người đàn ông, anh muốn cô dời lực chú ý? Không có khả năng, ngay từ cái nhìn đầu tiên khi cô nhìn thấy Chu Diên Mục, cô đã bị anh hấp dẫn, ở nhờ nhiều năm như vậy, tình cảm của cô đối với người đàn ông này đã sớm sâu sắc.
"Chị, em còn chưa có nghĩ về phương diện này..." Tô Niệm Niệm không thể theo nguyện vọng của anh.
"Được rồi được rồi, em ấy không nói chuyện yêu đương thì thôi, tùy em ấy đi." Tô Lam cũng không muốn quản quá nhiều chuyện của Tô Niệm Niệm, dù sao cô cũng đã trưởng thành.
"Đúng vậy." Tâm trạng Tô Niệm Niệm rất tốt, quay đầu nhìn về phía Chu Diên Mục không có ý tốt cười cười: "Anh rể vẫn nên quan tâm cái khác đi..."
Nói xong động tác kẹp dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông lại tăng thêm vài phần lực đạo, côn ŧᏂịŧ của người đàn ông thật sự lớn, ngón chân của cô khó khăn lắm mới kẹp được một nửa, xoa nắn co giật không bao lâu, Tô Niệm Niệm đã cảm thấy khe chân của mình sắp nứt ra.
Chu Diên Mục cũng là lần đầu tiên bị người khác dùng chân thủ da^ʍ, lại còn ở trước mặt vợ cùng em vợ mình.
Không thể không nói, cô gái co giật khiến da đầu anh sảng khoái tê dại, dươиɠ ѵậŧ cũng càng ngày càng sưng lên, trên đỉnh mã mắt tiết ra một lượng lớn dịch trong làm ướt qυầи ɭóŧ và cả quần tây.
Tô Niệm Niệm cũng cảm giác được sự biến hóa của côn ŧᏂịŧ, trong lòng không nhịn được khϊếp sợ, Chu Diên Mục vậy mà còn đang trướng lớn hơn!
"Hai người ăn trước đi, chị tắm rửa một chút đã." Tô Lam cái gì cũng không phát hiện, chỉ muốn đi tắm nước nóng.
Nói xong thì lên lầu, chỉ còn lại hai người trên bàn ăn với bầu không khí quỷ dị.
Thấy Tô Lam đi xa, Chu Diên Mục lạnh lùng vô tình trào phúng: "Em vợ quyến rũ anh rể trước mặt chị gái? Sao em lại không biết xấu hổ như vậy! ”
Tô Niệm Niệm đối với sự châm chọc kɧıêυ ҡɧí©ɧ của người đàn ông cũng không thèm để ý, nhìn dáng vẻ chịu đựng của người đàn ông trước mặt, cô biết, anh đang phải khống chế được du͙© vọиɠ của mình.
"Đúng vậy, em chính là không biết xấu hổ mới có thể thích anh đấy, anh rể..."
Đôi mắt Chu Diên Mục trầm xuống, nhìn ánh mắt cô gái, cô thật sự là điên rồi: "Cho dù như thế nào đi nữa thì anh cũng là anh rể của em, hy vọng em nhận thức rõ hiện thực, đừng chấp mê bất ngộ! ”
Lời nói của người đàn ông đâm vào ngực Tô Niệm Niệm, cô biết anh nói sự thật nhưng cô vẫn thấy không thoải mái.
Nhân lúc cô gái thất thần, Chu Diên Mục cố nén du͙© vọиɠ đang bành trướng, anh đứng phắt dậy, cầm lấy áo khoác ở một bên che khuất dươиɠ ѵậŧ đang sưng phía dưới, đi lên phòng ngủ trên lầu.
Anh tuyệt đối sẽ không để cho một cô gái nhỏ dùng chân làm anh bắn, hơn nữa lại còn là em vợ của mình!
Nhìn bóng lưng người đàn ông như chạy trối chết, lần đầu tiên thăm dò làm cho trong lòng Tô Niệm Niệm lại có chút cảm giác thành tựu, cô sẽ không buông tay, cảm giác cấm dục trên người đàn ông giống như mị dược vậy, khiến cho lòng cô vô cùng ngứa ngáy.