Triệu Tuyết Trinh nghe Triệu lão thái thái nói về Triệu tứ tiểu thư, nàng ta cũng không có cảm giác gì, mà lại nói, “Tổ mẫu đối với tứ muội muội đúng là không tồi.”“Tam thúc ngươi tuy rằng không phải do ta sinh, nhưng hắn cùng phụ thân ngươi là huynh đệ.” Triệu lão thái thái vỗ nhẹ tay Triệu Tuyết Trinh, “Tứ muội muội của ngươi cũng rất đáng thương, nếu ta không quan tâm nàng ta một chút, mà nàng thật sự xảy ra chuyện gì, sau này, tổ mẫu xuống dưới Hoàng Tuyền làm thế nào có thể ăn nói với tổ phụ của ngươi?”
“Tổ mẫu, người thật tốt.” Triệu Tuyết Trinh nói.
“Tổ mẫu tuổi già rồi, về sau vẫn là trông cậy vào các ngươi.” Triệu lão thái thái nói, “Tỷ muội các ngươi vẫn nên giúp đỡ lẫn nhau mới đúng, những nam nhân đó làm sao có thể hiểu được nỗi khổ của nữ nhân. Quan hệ tỷ muội tốt, còn có thể cùng nhau tâm sự.”
“Được, cứ để Tứ muội muội tới tìm con.” Triệu Tuyết Trinh vỗ ngực bảo đảm, “Con ít nhiều cũng sẽ che chở nàng ta được một chút.”
“Chỉ cần ngươi nhớ kỹ lời nói hôm nay là được rồi.” Triệu lão thái thái nói.
Một lát sau, Triệu tứ tiểu thư liền bưng điểm tâm tiến vào, mẫu thân dặn dò nàng ta phải lấy lòng Triệu lão thái thái nhiều hơn. Mẫu tử nàng ở tam phòng dường như là người vô hình, phu thê Triệu Tam lão gia đều không muốn quan tâm nhiều tới các nàng.
Khi còn nhỏ, Triệu tứ tiểu thư thường nghi hoặc, vì cái gì đều là cha con, phụ thân đối nàng lại lạnh nhạt như vậy.
Sau này, Triệu tứ cô nương mơ hồ biết được một chút sự tình, nàng hỏi mẫu thân. Mẫu thân nàng vốn là một nữ nhân muốn trèo cao, nhưng kế không thành cuối cùng vẫn là làm một thϊếp thất.
Giang di nương không cam lòng, năm đó nàng ta mang thai, còn nghĩ chính mình có thể tiến vào Vĩnh Bình Hầu phủ. Cho dù Vĩnh Bình Hầu phu nhân là Chiêu Dương trưởng công chúa thì như thế nào, vẫn phải xem thái độ của nam nhân đó, đúng vậy, triều đại này phò mã không được nạp thϊếp, nhưng chỉ cần công chúa cho phép, phò mã vẫn có thể có nữ nhân khác.
Huống chi, Chiêu Dương trưởng công chúa năm đó gả cho Vĩnh Bình Hầu, không phải là vì muốn lợi dụng Vĩnh Bình Hầu sao.
Giang di nương cho rằng nếu không phải Chiêu Dương trưởng công chúa quá mức cường đại, thì chính mình đã sớm tiến Vĩnh Bình Hầu phủ. Sau khi Giang di nương có thai, nàng lại không dám để Chiêu Dương trưởng công chúa biết, sợ còn chưa kịp sinh hạ hài tử đã bị ban cho một chén thuốc phá thai.
Triệu lão thái thái cho người báo tin cho Vĩnh Bình Hầu, Vĩnh Bình Hầu tới phủ, nhưng hắn căn bản là không có ý định để Giang di nương sinh hạ hài tử. Vĩnh Bình Hầu thập phần hối hận vì đã quá nghe lời Triệu lão thái thái, hắn nghĩ nếu Chiêu Dương trưởng công chúa biết việc này, trưởng công chúa nhất định không có khả năng mở rộng cửa lòng đối với hắn nữa, hắn vất vả lắm mới làm trưởng công chúa thích mình một chút.
Vĩnh Bình Hầu cùng Triệu lão thái thái cãi nhau một trận lớn, hắn không cho Giang di nương sinh hạ hài tử, Triệu lão thái thái liền nói bà sẽ xử lý. Triệu lão thái thái tìm đại phu, đại phu nói hài tử trong bụng Giang di nương đã lớn, không thích hợp phá thai, bằng không, một xác hai mạng.
Lời nói của đại phu có phải sự thật hay không, hay đã bị Triệu lão thái thái mua chuộc, Triệu tứ tiểu thư không biết. Triệu tứ tiểu thư chỉ biết Giang di nương nói, nàng ta đáng lẽ phải là kim tôn ngọc quý thiên kim tiểu thư của Hầu phủ, chứ không phải là một thứ nữ con vợ lẽ không có tiền đồ gì.
Giang di nương còn nói bà ta năm đó bị bức gả cho Triệu Tam lão gia, bà ta căn bản không có cách nào tiến vào Hầu phủ, nhưng Triệu tứ tiểu thư thì không giống.
Một, hai năm nữa Triệu tứ tiểu thư đến tuổi cập kê, nàng ta không muốn đến lúc đó vẫn mang thân phận thứ nữ, nàng ta muốn trở thành người của Hầu phủ.
“Tỷ tỷ.” Triệu tứ tiểu thư hành lễ với Triệu Tuyết Trinh.
“Tới đây, tứ muội muội, cùng ngồi xuống đi.” Triệu Tuyết Trinh hướng tới Triệu tứ cô nương vẫy vẫy tay.
Mấy chủ tử của Triệu gia đều biết thân phận của Triệu tứ tiểu thư, mà những hạ nhân biết sự tình của Giang di nương cùng Vĩnh Bình Hầu, không phải bị bán đi, thì cũng bị đưa đến thôn trang xa xôi khác.
Triệu Tam phu nhân biết được Triệu lão thái thái để Triệu tứ cô nương cùng Triệu Tuyết Trinh tiếp xúc nhiều hơn, bà ta liền cảm thấy không ổn. Bà ta là vợ của con riêng, cũng không được lão thái thái sủng, lão thái thái mỗi khi gặp bọn họ đều muốn làm khó tam phòng bọn họ.
Lúc này đây, sợ là lão thái thái muốn đưa Triệu tứ tiểu thư về Hầu phủ, Triệu tứ tiểu thư sắp tới tuổi cập kê, điều này có nghĩa là nàng ta có thể đính hôn. Thứ nữ Hầu phủ hay thứ nữ nhà Triệu Tam lão gia, điều này có sự khác biệt rất lớn.
Triệu Tam phu nhân đã sớm biết Triệu tứ tiểu thư không phải con ruột của phu quân mình, khi chuyện này xảy ra, bà đã gả vào Triệu gia. Triệu lão thái thái thế nào cũng phải để cho phu thê bọn họ nói Giang di nương mang thai con của Tam lão gia, bức bách bọn họ đồng ý, còn hứa hẹn một ít chỗ tốt.
Nếu không phải như thế, Triệu Tam phu nhân căn bản không có khả năng đáp ứng. Còn có một điểm nữa, là bà sợ Chiêu Dương trưởng công chúa cùng Vĩnh Bình Hầu hòa li, nếu thật sự phát sinh chuyện như vậy, Triệu gia cũng đừng mong yên ổn.
Đại tướng khó tránh khỏi cái chết trước trận chiến, nhưng không có Vĩnh Bình Hầu, thì còn có võ tướng khác.
Triệu Tam phu nhân đã đọc rất nhiều sách thư, cũng ít nhiều hiểu được đạo lý này. Chiêu Dương trưởng công chúa là con dâu Triệu gia, nhưng trọng lượng không giống nhau. Nếu Hoàng tộc biết Triệu gia bọn họ khắt khe với Chiêu Dương trưởng công chúa, Hoàng đế làm sao có khả năng tiếp tục coi trọng Triệu gia, tiền đồ của Triệu gia nhất định sẽ xuống dốc không phanh.
Gần đây, Triệu lão thái thái lải nhải rất nhiều rằng Triệu tứ tiểu thư tuổi ngày càng lớn.
Triệu Tam phu nhân tin rằng Triệu lão thái thái rất có khả năng lợi dụng một việc này để chọc tức Chiêu Dương trưởng công chúa, bà cùng phu quân tuy rằng là bị bắt thừa nhận mẫu tử Giang di nương, nhưng bọn họ cũng coi như là đồng lõa.
Vừa lúc, Triệu Tam lão gia tử ở trong nhà, Triệu Tam phu nhân vội đi tìm phu quân nói việc này.
Triệu Tam lão gia đang chơi chim trong l*иg sắt, hắn không có tiền đồ lớn, không giống đại ca hắn có học thức uyên bác, cũng không giống như nhị ca Vĩnh Bình Hầu đã chết có võ công cao cường. Hắn con vợ lẽ, chỉ có thể sống yên ổn qua ngày.
“Không có nhị ca chàng, về sau sợ là không ai có thể quản lão thái thái.” Triệu Tam phu nhân nói, “Việc của tứ cô nương, lúc trước vẫn luôn là gánh nặng của nhị ca chàng. Lúc này chưa có đến tai Chiêu Dương trưởng công chúa. Nhung bây giờ nhị ca không còn, sợ là sẽ có rắc rối xảy ra.”
Triệu Tam phu nhân không dám đem Chiêu Dương trưởng công chúa xem như nhị tẩu bình thường, nhị tẩu trong gia đình của người bình thường không có lợi hại như vậy.
“Có thể xảy ra chuyện gì sao?” Triệu Tam lão gia cầm một cây cỏ lau, thỉnh thoảng còn hướng tới chim chóc gật gật đầu, “Nàng nói nhị ca không còn, nhưng mà nhị ca vẫn là Chiến Tử Sa tràng. Nhị tẩu cũng không có khả năng cùng nhị ca hòa li, một tiểu cô nương mà thôi, nhiều lắm chính là chuẩn bị một bộ của hồi môn.”
“Nam nhân các người đều nghĩ đơn giản như vậy.” Triệu Tam phu nhân không cho rằng như vậy.
Lúc trước, bọn họ đều cho rằng tình cảm giữa Chiêu Dương trưởng công chúa cùng Vĩnh Bình Hầu rất tốt, có lẽ Chiêu Dương trưởng công chúa đối với Vĩnh Bình Hầu cũng là chân tình. Năm đó Vĩnh Bình Hầu quả thực không tồi, không có nữ nhân nào là không động tâm với hắn.
Nếu lúc này, bọn họ nói cho Chiêu Dương trưởng công chúa, nói rằng Vĩnh Bình Hầu trước kia đã có lỗi với nàng. Cho dù Vĩnh Bình Hầu là bị Triệu lão thái thái tính kế, nhưng hắn đã giấu giếm việc này, còn không có xử lý tốt, Triệu Tam phu nhân nghĩ nếu bản thân là Chiêu Dương trưởng công chúa, bà cũng nhất định sẽ rất tức giận.
Vốn dĩ, người khác đều hâm mộ bọn họ, nhưng nếu Triệu tứ tiểu thư xuất hiện, mọi người sẽ đem Chiêu Dương trưởng công chúa ra làm trò đùa.
Những người đó sẽ cho rằng Vĩnh Bình Hầu cùng Chiêu Dương trưởng công chúa chỉ là giả vờ tình cảm tốt ở bên ngoài, nội bộ còn không biết như thế nào. Có một đứa con ngoài giá thú này, liệu có thể còn một đứa con ngoài giá thú khác hay không?
Sự tình đã qua đi nhiều năm như vậy, liệu có ai sẽ tin tưởng Vĩnh Bình Hầu là bị hãm hại?
Hơn nữa, nam nhân thật là uống say, còn không chắc có thể sẽ làm được chuyện đó. Vĩnh Bình Hầu lại là người đàn ông đã từng ở trên chiến trường, hắn có thể dễ dàng bị Triệu lão thái thái hạ dược sao, người khác chắc chắn không tin.
Những người đó càng nguyện ý tin là chính bản thân Vĩnh Bình Hầu muốn nữ nhân khác, còn để cho tam đệ hắn nạp nữ nhân đó làm thϊếp, việc này cũng là để thuận tiện cho Vĩnh Bình Hầu cùng Giang di nương làm việc ám muội.
“Vốn đang nghĩ nhất sinh nhất thế nhất song nhân, thật là một mối hôn nhân tốt đẹp, kết quả……” Triệu Tam phu nhân nói, “Cho dù Giang thị không có tiến vào Hầu phủ, nhưng Tứ cô nương tiến vào Hầu phủ, Chiêu Dương trưởng công chúa nhìn nàng ta mà không cảm thấy phẫn uất sao? Giang thị vẫn là ở thời điểm Chiêu Dương trưởng công chúa đang mang thai mà bò lên trên giường của nhị ca.”
“Chỉ là một cô nương mà thôi.” Triệu Tam lão gia vẫn một câu như vậy, “Nhị tẩu không đến mức đi so đo cái này.”
“……” Triệu Tam phu nhân thấy phu quân của mình vẫn đang chơi chim, mắt không rời khỏi bầy chim, bà liền duỗi tay đánh cho phu quân vài cái.
“Nàng làm gì vậy?” Triệu Tam lão gia nhíu mày, vội vàng tránh né bàn tay của thê tử .
“Để chàng nghĩ biện pháp, vậy mà chàng chỉ biết đến con chim của chàng.” Triệu Tam phu nhân cắn răng.
“Ta có thể có biện pháp nào chứ.” Triệu Tam lão gia nói, “Ngày thường, ta mắt không thấy tâm không phiền, không quản nhiều, cũng đã không tồi.”
Triệu Tam lão gia không thích Triệu tứ tiểu thư, Giang di nương cũng không phải nữ nhân của hắn, mẹ cả còn buộc hắn nạp Giang di nương. Cái này làm cho hắn vẫn luôn cảm thấy nghẹn khuất, những bồi thường nhỏ kia thì tính là cái gì, đúng, mẹ cả ít đâm chọt, nhưng bọn hắn vẫn bị mẹ cả làm khó.
Dù sao hắn không muốn đi quản việc của Triệu tứ tiểu thư, ai muốn quản thì cứ việc.
“Chúng ta là bị ép.” Triệu Tam lão gia nói, “Nếu nhị tẩu thật sự biết, nàng cũng sẽ không trách chúng ta, chúng ta cũng chịu ủy khuất. Chuyện này cùng việc ta bị đội nón xanh lên đầu cũng không có gì khác biệt!”
“Vậy giờ tính sao?” Triệu Tam phu nhân hỏi.
“Bằng không ?” Triệu Tam lão gia nhướng mày, “Nàng giống như đại tẩu, ngoài mặt một kiểu, sau lưng một kiểu, tìm người đến chỗ nhị tẩu mật báo trước? Đúng vậy, việc năm đó của Giang thị tại sao nàng lại không nói cho nhị tẩu? Còn không phải bởi vì nàng sợ chọc phải phiền toái.”
Những người khác đều không đi xử lý, bọn họ cũng chỉ là phu thê con vợ lẽ vì cái gì lại muốn đi xử lý.
“Nàng cũng đừng quản.” Triệu Tam lão gia nói, “Lại không phải lửa sém lông mày, nàng cũng không phải đương gia chủ mẫu, nếu xảy ra chuyện, cũng không cần nàng quản lý.”
“Lời nói là nói như vậy, nhưng là……” Triệu Tam phu nhân liền cảm thấy việc này một khi bạo phát, tuyệt đối là một chuyện lớn.
Tướng Quốc Tự, Úc Thục Nhàn biết được Chiêu Dương trưởng công chúa đã mang theo người đi rồi, nàng ta cố ý để hạ nhân đem xe ngựa rời đi, ngụy tạo rằng Chiêu Dương trưởng công chúa không chịu cho bọn họ lên xe ngựa. Khi Úc Thục Nhàn cùng Triệu Nguyên Khải phải đi về, Triệu Nguyên Khải phát hiện không có xe ngựa, Úc Thục Nhàn còn ở bên kia làm bộ làm tịch.
Nha hoàn theo lời Úc Thục Nhàn dặn từ trước, nôn nóng hỏi, “Không có xe, tiểu thư chúng ta trở về như thế nào? Tiểu thư đang mang thai, làm sao có thể cưỡi ngựa được? Cũng không thể dựa vào hai chân đi bộ trở về, đường xa như vậy…… Trưởng công chúa cũng thật quá đáng.”