Sáng sớm, Chiêu Dương trưởng công chúa đã đi đến bên trong phật điện niệm kinh chép văn tự, nàng cùng Vĩnh Bình Hầu đã ở bên nhau nhiều năm như vậy. Nói nàng không có một một chút tình cảm nào với phu quân, đều là giả. Nàng không thể không khổ sở, nhưng cho dù trong lòng có thương tâm đến cỡ nào, thì vẫn phải tiếp tục sống cuộc sống này.Mà lúc này, Triệu Nguyên Khải lại mang theo Úc Thục Nhàn đến đây, nhưng Úc Thục Nhàn bị ngăn ở ngoài điện.
Liễu ma ma không chịu để cho Úc Thục Nhàn đi vào, “Không có bà mối cũng không có hôn ước, cô nương vẫn là đừng đi vào.”
“Nguyên khải.” Úc Thục Nhàn có chút ủy khuất nhìn về phía Triệu Nguyên Khải.
“Mẫu thân hôm qua đã đồng ý đến chỗ Hoàng đế cữu cữu xin thánh chỉ tứ hôn rồi.” Triệu Nguyên Khải cho rằng mẫu thân hắn là không muốn bản thân sau này bị người khác chỉ trỏ, cũng là vì muốn cho đứa bé kia có xuất thân danh chính ngôn thuận một chút, mẫu thân mới đi xin thánh chỉ tứ hôn, nhưng suy cho cùng mẫu thân vẫn là vì muốn tốt cho bản thân mà thôi, “Liễu ma ma, ngươi lúc ấy cũng ở đó.”
“Đúng, nô tỳ có ở đó.” Liễu ma ma nói, “ Nhưng đó là việc của tương lai, không phải việc của hôm nay. Thế tử không thể để Trưởng công chúa an tâm chút sao?”
“Ta cũng là vì để Trưởng công chúa an tâm, nên lúc này mới tới giúp đỡ.” Úc Thục Nhàn lại nhìn về phía bụng nhỏ của mình, ôn nhu nói, “Bảo bảo, đừng sợ, tổ mẫu con sẽ không không cho chúng ta đi vào.”
“Đúng vậy, ma ma là không đem Thế tử để vào mắt sao?” Úc Thục Nhàn nói, “Ta đã từng nghe nói có nô bộc còn kiêu ngạo hơn so với chủ tử, ta còn không dám tin, hiện giờ xem như đã nhìn thấy. Nguyên khải là con vợ cả, không giống như là ta, ta chỉ là con vợ lẽ, nên lúc này mới bị ngươi khinh thường.”
“Thế tử, trước hết mời các người về cho.” Liễu ma ma nói, “Trưởng công chúa đang ở trong tụng kinh, Trưởng công chúa đã đáp ứng việc của người, người nhất định sẽ làm được. Chỉ là Thế tử hung hãn như vậy, đây chính là thái độ của một người con nên có sao?”
“Ngươi chỉ là một nô tỳ, ngươi nói chuyện với Thế tử như vậy à?” Úc Thục Nhàn tức giận, nàng lại nhìn về phía Triệu Nguyên Khải, “Nguyên khải, ta thật sự không biết cuộc sống trong nhà của chàng lại khó chịu đến vậy, khó trách chàng lại đồng tình với ta, yêu thương ta, thì ra là chàng nhìn thấy bóng dáng của chính mình từ trên người ta, cũng là muốn bù đắp cho chính chàng mà thôi.”
“Sao ngươi không nói hắn là đang yêu chính bản thân hắn? Chứ không phải yêu ngươi?” Tần Như Nguyệt nghe được bên ngoài có tiếng ồn, vẫn là không nhịn được, nàng liền đi ra.
Đây là chùa miếu, không phải Hầu phủ.
Triệu Nguyên Khải cùng Úc Thục Nhàn lả lướt không buông như vậy, bọn họ là muốn để cho người khác xem trò cười của Hầu phủ à.
Từ hôm qua đến hôm nay, bọn chúng vẫn ở đây nháo.
Úc Thục Nhàn nhìn thấy Chiêu Dương trưởng công chúa, nàng ta liền cảm thấy trong lòng bồn chồn, không phải sợ, bản thân mình chính là người trong lòng đích trưởng tử của Chiêu Dương trưởng công chúa, Chiêu Dương trưởng công chúa sẽ không dám làm mình quá mức khó xử, trừ phi bà ta không nghĩ tới tình mẫu tử.
Nếu không phải nơi này là chùa miếu, vị đại phu mà Úc Thục Nhàn mua chuộc cũng không có ở bên này, không thì, nàng ta sẽ trực tiếp biểu diễn màn kịch sảy thai ở chùa miếu cho Chiêu Dương trưởng công chúa xem.
Úc Thục Nhàn không thể trực tiếp sảy thai trước mặt Chiêu Dương trưởng công chúa, việc này cần chuẩn bị trong một thời gian. Tốt nhất là sau khi Hoàng đế hạ chỉ tứ hôn, Úc Thục Nhàn sẽ nghĩ cách để sảy thai, như vậy mới có thể làm cho Triệu Nguyên Khải đổ tội lên người Chiêu Dương trưởng công chúa.
“Nguyên khải.” Úc Thục Nhàn làm ra bộ dáng đầu choáng váng.
“Cô nương sáng nay ăn ít, nô tỳ nghĩ là cơ thể bị suy nhược.” Nha hoàn nói, cái suy nhược cơ thể này cũng là do Úc Thục Nhàn đã nói trước cho bọn họ, Triệu Nguyên Khải cũng nghe được.
Triệu Nguyên Khải vừa nghe thấy, hắn vội vàng chặn ngang bế Úc Thục Nhàn lên, trước khi rời đi, hắn còn nói, “Mẫu thân, ta cũng không biết tâm người lại tàn nhẫn đến như thế đấy.”
Sau đó, Triệu Nguyên Khải vội vã ôm người rời đi.
“Trưởng công chúa, có cần phải an bài đại phu qua đó không?” Liễu ma ma nói.
“Không cần.” Tần Như Nguyệt nói, “Đại phu bên người ta…… Đó là người của ta, nhất định sẽ nghe theo ta nói, nếu ta để bọn họ xuống tay với cô nương đó……thì, Triệu Nguyên Khải sẽ liều mạng với ta!”
Tần Như Nguyệt không sợ Triệu Nguyên Khải cùng mình liều mạng, mà là cảm thấy tên đại nhi tử này không có thuốc cứu. Nàng hà tất phải tự mình chuốc lấy cực khổ, cũng không biết Úc Thục Nhàn có phải thật sự mang thai hay không. Cho dù Úc Thục Nhàn không có mang thai, người khác cũng có thể tìm được lý do, đến cuối cùng, người sai vẫn là Chiêu Dương trưởng Công Chúa Tần Như Nguyệt này.
“Cũng không cần đợi, an bài xe ngựa, buổi chiều trở về.” Tần Như Nguyệt sau khi xuyên qua, luôn luôn kính sợ quỷ thần, thà tin rằng có cũng không thể không tin.
Người xưa chưa bao giờ gây náo loạn trong chùa miếu, Tướng Quốc Tự cũng xem như quốc chùa, Tần Như Nguyệt vẫn hiểu được cách cư xử cho đúng mực.
Triệu Nguyên Khải ôm Úc Thục Nhàn đi vào sương phòng, còn cho người đi mời đại phu, “Mau, mau đi mời đại phu tới đây.”
“Đừng.” Úc Thục Nhàn vội vàng nói, “Ta đã nói rồi, chỉ là buổi sáng ăn ít một chút thôi, một lát nữa, ăn nhiều một chút là ổn rồi. Không cần phải kinh động đến đại phu.”
Những kẻ đó đều là đại phu bên người Chiêu Dương trưởng công chúa, Úc Thục Nhàn không thể để cho bọn họ phát hiện bản thân giả mang thai. Nếu không phải vì để Triệu Nguyên Khải đau lòng cho mình, nàng ta đi một bước đều trải sẵn chăn cẩn thận, hôm nay cũng không cần giả vờ như vậy, đây đều là vì cuộc sống tốt đẹp sau này của bọn họ.
“Ta……” Mắt Úc Thục Nhàn lại đỏ hồng.
“Làm sao vậy?” Triệu Nguyên Khải vội vàng hỏi.
“Ta sợ.” Úc Thục Nhàn nói, “Ta sợ đứa nhỏ này cùng chúng ta có duyên không phận, sợ nó sẽ không còn.”
“Đừng sợ, ta sẽ che chở hai mẫu tử nàng.” Triệu Nguyên Khải ôm Úc Thục Nhàn, để Úc Thục Nhàn rúc vào trong l*иg ngực hắn, “Mẫu thân đã nói, bà sẽ xin Hoàng đế cữu cữu tứ hôn cho chúng ta.”
“Nghe nói làm chủ mẫu của gia tộc hào môn không dễ, vừa lơ đãng liền……” Úc Thục Nhàn nói, “Ta chỉ muốn nhìn hài tử bình an lớn lên.”
“Ừ.” Triệu Nguyên Khải nói, mặc dù Úc Thục Nhàn không nói hết, nhưng hắn cũng biết người trong lòng đang lo lắng cái gì.
Hai người kia ở trong sương phòng chàng chàng thϊếp thϊếp, Chiêu Dương trưởng công chúa cũng không quản bọn họ. Đám người Triệu lão thái thái buổi sáng hôm nay đã xuống núi, bọn họ rời đi trước cả Tần Như Nguyệt.
Tới buổi chiều, Chiêu Dương trưởng công chúa mang theo hai con trai xuống núi, Triệu Tuyết Trinh sáng sớm đã đi theo Triệu lão thái thái. Tần Như Nguyệt hoài nghi Triệu Tuyết Trinh là sợ mình làm khó nàng ta, nên mới vội vàng đi theo Triệu lão thái thái, tất cả mọi người đều cho rằng Triệu lão thái thái có thể làm chủ cho nàng ta.
Ha ha, Tần Như Nguyệt nghĩ thầm bản thân sau khi sinh mấy đứa con, tính tình càng thêm ôn hòa, thái độ nàng nói chuyện cùng Triệu lão thái thái cũng tương đối bình thản. Những người đó liền quên thân phận của nàng, nàng không chỉ là con dâu của Triệu gia, mà còn là con cháu của Hoàng thất.
Triệu Tuyết Trinh không có trở lại Hầu phủ, mà cho người thu thập vài thứ đưa đến nhà Triệu đại lão gia, nàng ta muốn ở bên này ở vài ngày, vừa lúc bồi Triệu lão thái thái.
Triệu lão thái thái đương nhiên là vui vẻ khi Triệu Tuyết Trinh tới hầu hạ chính mình, Triệu Tuyết Trinh trước kia chưa từng hầu hạ bà như vậy. Triệu lão thái thái cũng biết Triệu Tuyết Trinh đứa cháu gái này có suy tính khác, việc này cũng không có vấn đề gì, dù sao bà ta cũng không thích làm theo Trưởng công chúa.
Ở trong mắt Triệu lão thái thái, Chiêu Dương trưởng công chúa thích ỷ vào thân phận của bản thân để làm khó người khác.
Hai bà cháu ở trong phòng, Triệu lão thái thái nắm tay Triệu Tuyết Trinh nói chuyện.
“Mẫu thân ngươi chính là quá ngoan cố.” Triệu lão thái thái thở dài, “Trong mắt nàng ta không chấp nhận được hạt cát, cũng hy vọng người khác đều dựa theo suy nghĩ của nàng ta để làm. Nàng ta cho rằng nàng ta là công chúa, là có thể khiến mọi chuyện như mong muốn sao?”
“Có lẽ là do người khác vẫn luôn tôn kính mẫu thân.” Triệu Tuyết Trinh nào dám tùy ý nói xấu về mẫu thân của mình, nếu như bị người truyền tới tai mẫu thân, nàng ta sẽ chẳng còn của hồi môn nữa đâu.
Triệu lão thái thái những người này lại không có khả năng chuẩn bị của hồi môn hậu hĩnh cho nàng, của hồi môn vẫn là để Hầu phủ bên kia chuẩn bị. Triệu Tuyết Trinh thật ra lại nghĩ nếu huynh trưởng có thể sớm một chút trở thành Hầu gia, để huynh trưởng chuẩn bị của hồi môn cho chính mình, huynh trưởng nhất định sẽ chuẩn bị không thiếu thứ gì cho nàng ta.
“Ngươi nha, bởi vì nàng ta là mẫu thân ngươi, ngươi liền không dám nói.” Triệu lão thái thái nói, “Nàng ta thật sự tốt như vậy, ngươi còn muốn đến nơi này nương nhờ ta sao?”
Triệu lão thái thái là một thôn phụ dân dã, điều này có nghĩa là bà chẳng nhìn ra được một chút bất thường gì. Triệu Nguyên Khải cùng Triệu Tuyết Trinh đôi long phượng thai này đối với Chiêu Dương trưởng công chúa có ý kiến, nhưng bọn chúng lại còn muốn làm bộ làm tịch một chút.
“Ta sợ mẫu thân ngươi sẽ làm khó dễ ngươi.” Triệu lão thái thái nói, “Mẫu thân ngươi cả đời này chưa từng trải qua đau khổ, phụ thân ngươi cưới mẫu thân ngươi, hắn cũng là một lòng vì mẫu thân ngươi.”
Triệu lão thái thái nghĩ tới một việc, bà lúc trước đã an bài nữ nhân cho nhị nhi tử, bà cho nhị nhi tử uống rượu xong, lại còn hạ dược. Lúc ấy Chiêu Dương trưởng công chúa đang mang thai Triệu Nguyên Thận, Vĩnh Bình Hầu một mình đi tới nhà họ Triệu ăn cơm, Triệu lão thái thái đã xuống tay lúc này.
Bà không thích Chiêu Dương trưởng công chúa, cũng không muốn nhi tử của mình thủ thân như ngọc vì Chiêu Dương trưởng công chúa.
Trước đây, Triệu lão thái thái cho rằng mình cùng phu quân có thể nhất sinh nhất thế nhất song nhân, nhưng sau khi theo phu quân từng bước thăng chức, nữ nhân bên người phu quân cũng ngày càng nhiều. Bản thân vẫn phải là người vợ đảm đang của phu quân, cũng là người cùng phu quân đi tới hết quãng đời người, chỉ cần phu quân biết bà vẫn là chính thê, như vậy là đủ rồi.
Về sau Triệu lão thái thái lại để cho nha hoàn đó gả cho con vợ lẽ, cũng chính là Triệu Tam lão gia, nha hoàn đó còn sinh hạ một nữ hài. Bởi vì việc này, nhị nhi tử còn cùng bà cãi nhau lớn một trận, Triệu lão thái thái không biết Chiêu Dương trưởng công chúa có biết hay không.
Điều bà biết đến là nhị nhi tử của bà đã mất, cháu gái cùng nhị nhi tử có quan hệ huyết thống. Phu thê con vợ lẽ làm sao có khả năng đối tốt với đứa bé kia, vẫn là nên để đứa bé kia nhận tổ quy tông, không phải, đều là một tổ tông.
Nếu nhị nhi tử còn sống, Triệu lão thái thái nhất định không dám nghĩ để đứa cháu gái kia trở về Hầu phủ, nhưng hiện tại không giống nhau.
“Ngươi nhìn đi, Tam thúc của ngươi bọn họ đều còn ở nhà, không có phân ra.” Triệu lão thái thái nói, “Phụ thân ngươi khi cưới mẫu thân ngươi, liền nói muốn phân phủ ở riêng. Người khác không biết còn tưởng rằng ta là mẹ kế của hắn, đối xử khắc nghiệt với hắn. Các ngươi ở Hầu phủ, ta cũng không đến chơi quá mấy ngày, nhiều khi ở vài ngày, sắc mặt mẫu thân ngươi liền khó chịu.”
Thời điểm Triệu lão thái thái đến Hầu phủ, bà thích nhúng tay vào mọi việc, còn ở trước mặt Vĩnh Bình Hầu ăn không nói có, châm ngòi ly gián. Vĩnh Bình Hầu dứt khoát để cho Triệu lão thái thái trở về, để Triệu lão thái thái đừng làm ầm ĩ nữa.
Đương nhiên mẫu thân không có khả năng oán trách nhi tử, bà liền cảm thấy là Chiêu Dương trưởng công chúa sai, là Chiêu Dương trưởng công chúa đem con trai của nàng biến thành cái dạng này.
“Ngươi đã đến nơi này rồi, thì hãy xem nơi này là nhà của mình, ở lại thêm mấy ngày.” Triệu lão thái thái cười nói, “Trong phủ đầu còn có vài vị cô nương, các ngươi cũng có thể cùng nhau chơi. Tứ cô nương nhà Tam thúc ngươi so với ngươi nhỏ hơn vài tuổi, Tam thẩm ngươi đối với nàng không tốt lắm, ta dứt khoát để cho nàng ta đến đây ở với ta. Có tỷ tỷ như ngươi che chở cho nàng, Tam thẩm ngươi cũng không dám nói chuyện.”