Toàn Dân Võng Du: Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng

Chương 32: Kế Hoạch Ám Sát (2)

“Nước Phiêu Lượng của chúng ta từ trước tới nay chưa từng bị bỏ lại phía sau bao giờ, lần này rốt cuộc là làm sao vậy, sao lại để cho Hoa quốc tiến lên đứng trước chúng ta vậy?” Người ngồi ở vị trí chính kia tức giận thét lên.

Lời của hắn khiến cho những người có mặt ở đây im lặng không nói gì.

“Nói cho ta biết, các ngươi rốt cuộc làm ăn kiểu gì vậy?” Người đó thấy vậy, lại gầm lên một tiếng.

“Hoa quốc nhiều người, bọn họ vốn dĩ đã chiếm ưu thế rồi. Ta nghĩ chắc là bọn họ đã dùng số lần sống lại để gϊếŧ tinh anh và BOSS lần đầu.” Lúc này, một người run rẩy lên tiếng.

“Đúng vậy, tuy cách làm như này của bọn họ có thể giành ưu thế nhất định trong thời gian ngắn hạn, nhưng nhìn từ góc độ lâu dài thì đây tương đương với việc chặt đứt đường lui của mình, bá chủ tương lai nhất định vẫn là nước Phiêu Lượng của chúng ta!”

Lập tức, có người phụ hoạ theo.

Nghe vậy, sắc mặt của người đang tức giận kia mới dịu đi không ít, hỏi: “Tình hình luyện cấp của chúng ta như thế nào rồi?”

“Trước mắt đã phái đoàn đội có triển vọng nhất để tăng cấp. Chúng ta cũng đã liên hệ với những tập đoàn tài chính khác, khi cần thiết sẽ liên hợp lại với nhau. Bây giờ cấp bậc cao nhất đã đạt đến cấp 5 rồi, theo ta thấy, Tô Mộ gϊếŧ chết BOSS kia, nhiều nhất cũng chỉ cấp 6 thôi.”

Một người cầm một phần tài liệu trên tay, làm báo cáo.

“Nói với bọn họ, địa vị bá chủ của nước Phiêu Lượng chúng ta cần bọn họ bảo vệ, bảo bọn họ phải vượt qua tên Tô Mộ kia, không tiếc bất cứ giá nào!”



So với nước Phiêu Lượng có địa vị bá chủ, các nước lớn trên toàn thế giới đều đang mở hội nghị bí mật.

Chủ đề của hội nghị này đều nói đến cùng một cái tên.

Tô Mộ!

Đối với các nước, cái tên này đã bị bọn họ dán cái mác là “kẻ địch đáng sợ nhất”.

Dưới một cây anh đào của nước Anh Hoa.

Một người đàn ông mặc áo choàng vàng đứng trên mặt đất được bao phủ bởi những viên đá cuội màu trắng ngọc bích, đứng chắp tay sau lưng.

“Đã tra ra được tên Tô Mộ kia là ai chưa?”

“Còn chưa!”

Đứng bên cạnh người đàn ông là một người che mặt, mặc đồ Ninja.

“Kenjiro, ngươi là Ninja cấp cao nhất của nước Anh Hoa chúng ta, ta hy vọng ngươi có thể đi Hoa quốc.” Người đàn ông đột nhiên xoay người, một cánh tay để trên vai của Ninja kia, ngụ ý thâm sâu: “Chúng ta không thể để cho tên Tô Mộ kia trưởng thành được!”

“Ta hiểu!” Người được gọi là Kenjiro kia gật đầu nói.

“Chậm trễ thời gian luyện cấp của ngươi rồi, nhưng ngươi yên tâm, sau này ta sẽ thành lập một đội ngũ pháp sư, giúp ngươi nhanh chóng tăng cấp. Nhớ kỹ, nhiệm vụ của ngươi là tìm Tô Mộ kia, sau đó gϊếŧ hắn!”

Người đàn ông lộ ra một nụ cười, lại vỗ vai Kenjiro một lần nữa.

“Người của chúng ta ở bên kia sẽ giúp ngươi, ngươi chỉ cần tin tưởng và chấp hành một nguyên tắc.”

“Thà gϊếŧ nhầm còn hơn bỏ sót!”

Nghe đến đây, ánh mắt của Kenjiro lộ ra một tia lạnh lùng sắc bén.

“Ta nhất định sẽ hoàn thành sứ mệnh!”



“Sao lại đóng cửa hết rồi?”

Trên đường phố, Tô Mộ nhìn thấy từng cửa hàng đóng cửa, không nhịn được gãi đầu.

Ăn mì gói mấy ngày, mình không dễ dàng gì mới muốn đi ra ngoài ăn một bữa, kết quả là không có một cửa hàng nào mở cửa cả.

“Vẫn là trò chơi vui hơn!”

Nguyên nhân gây ra tất cả những chuyện này tất nhiên là bởi vì Thần Đồ rồi.

Đừng nói là cửa hàng đóng cửa, người đi trên đường phố rõ ràng cũng ít đi.

“Đi vào trung tâm mua sắm xem một chút!”

Nếu đã đi ra ngoài rồi thì Tô Mộ cũng không vội quay về, đi dạo một chút, mua thêm chút đồ ăn cũng tốt.

“Tốc độ của ta tăng nhanh rồi!”

Tô Mộ phát hiện tốc độ di chuyển của mình tăng lên rất lớn.

Tăng 200 điểm nhanh nhẹn, quả nhiên đã được mang về hiện thực.

“Nếu ta đi tham gia thi chạy bộ, há không phải có thể tuỳ tiện đạt giải quán quân rồi sao?”

Sự thay đổi này khiến Tô Mộ có một loại thôi thúc muốn đi tham gia thi chạy.

Đương nhiên, những sự thay đổi này chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi.

Tô Mộ ngẩng đầu.

Các tòa nhà xung quanh mọc như rừng, bầu trời xanh thẳm.

“Có lẽ sẽ có một ngày, ta đứng trên những tầng mây kia, nhìn xuống phía dưới.”

“Trở thành Thần được tất cả mọi người ngưỡng mộ và trông chờ!”

Hoa quốc vẫn duy trì quản lý thành phố thích đáng.

Mặc dù game Thần Đồ đã mang đến những tác động to lớn đến với những người chơi, nhưng ở một số trung tâm thương mại lớn, có rất nhiều cửa hàng vẫn còn đang mở cửa.

Tô Mộ tìm thấy một nhà hàng, sau khi ăn uống no nê lại đi siêu thị mua rất nhiều đồ dùng dự trữ.

“Trong thẻ chỉ còn vài trăm đồng thôi!”

Sau khi mua xong, hắn nhìn vào số dư trên thẻ ngân hàng, hơi mỉm cười.

Trước khi biến đổi, mình còn không biết tí gì về cách kiếm kế sinh nhai, sống những ngày tháng chạy ngược chạy xuôi, nhưng bây giờ đã khác rồi.

Không nói cái khác, chỉ cần nhặt được hai bộ trang bị BOSS nổ ra, thừa sức đổi được mười siêu thị lớn.

“Không vội, nếu thực sự hết tiền rồi, bán chút đồng vàng là được!”

Thắng lợi trở về, cất đồ vào tủ lạnh, Tô Mộ ngáp liên tục, nằm ở trên giường.

Trước khi ngủ, hắn định đặt báo thức trong 8 giờ.

Theo nghiên cứu khoa học, ngủ đủ 8 tiếng mỗi ngày là hợp lý nhất.

Chỉ có tinh thần phấn chấn, mình mới có thể dành nhiều thời gian hơn để chơi game Thần Đồ.



Đang mơ đẹp, Tô Mộ bị tiếng kêu của đồng hồ báo thức đánh thức.

“Đến giờ làm việc rồi!”

Bò ra khỏi giường, Tô Mộ nấu một tô mì, còn chiên thêm hai quả trứng.

Sau khi ăn xong, hắn dang tay ra, triệu hồi thủy tinh Thần Đồ.

“Tiến vào trò chơi!”

Ánh sáng trắng lóe lên, hắn đến không gian hư ảo trước khi tiến vào trò chơi, ngay sau đó lại đến thế giới Thần Đồ.

Doanh trại đó vẫn giống như ngày hôm qua, hắn xuất hiện ở vùng an toàn không có quái vật.

“Quả nhiên quái vật trong doanh trại đều được làm mới hết, nhưng hình như BOSS đã chết không có làm mới.”

Đến vị trí của doanh trại, Tô Mộ nhìn vào trong, nhướn mày.

Không có BOSS, lợi ích thu nhập của mình doanh trại đã bị giảm đáng kể!

“Thăng cấp thôi!”