Quốc Độ Vĩnh Hằng

Chương 4: Tiên Thiên Âm Dương

-----------------------

Hơn nữa, săn gϊếŧ Lệ quỷ Oán linh, Âm Dương Nhãn sẽ hấp thu sức mạnh linh hồn của chúng. Sau đó, Âm Dương nhãn cắn nuốt, dung hợp linh hồn chi khí cùng Âm Dương nhị khí, thai nghén mà ra hai đạo Âm Dương Tỏa. Thời gian cặp Âm Dương Tỏa mới sản sinh cực kỳ hư ảo, về sau hấp thu lực lượng hồn phách của linh hồn, mới bắt đầu ngưng thực, cũng có được chút uy năng mạnh mẽ. Từ đó thấy quỷ hồn lại có thể trực tiếp săn gϊếŧ ác quỷ.

Thậm chí Âm Dương Tỏa không chỉ có thể săn bắt Lệ Quỷ oán linh, có thể tác dụng lên nhân loại bình thường.

Âm Dương Tỏa không chỉ có thể trấn áp các Lệ Quỷ oán linh còn có thể xét xử chúng sinh dương gian. Người bình thường bị Âm Dương Tỏa đánh trúng không chỉ thân thể sẽ bị thương mà linh hồn cũng có khả năng bị lôi kéo khỏi cơ thể, là hình thức công kích linh hồn.

Trước đó Dịch Thiên Hành đã từng thi triển Âm Dương Tỏa với thanh niên, tên lưu manh kia bị Âm Dương Tỏa làm cho da tróc thịt bong hơn nữa linh hồn còn trực tiếp bị thương, liền hôn mê bất tỉnh. Sau đó bệnh viện nhận định hắn có khả năng suốt đời liền thành người thực vật. Vĩnh viễn không có khả năng tỉnh lại, dù có tỉnh dậy cũng sẽ biến thành người ngu ngốc, thậm chí là loại tình huống như mất trí…vv..

Lúc đó Âm Dương Tỏa của hắn chỉ vừa vặn ngưng tụ ra. Dùng ở hiện tại mà nói, có thể đem linh hồn đối phương đánh ra bên ngoài cơ thể, miễn cưỡng tiêu diệt đấy.

Dịch Thiên Hành nhìn hai cái khóa (tỏa) có màu trắng đen xen kẽ, mỗi cái khóa đều được cấu tạo từ những chiếc vòng hình bầu dục gắn liền với nhau, mỗi một chiếc vòng đều có màu trắng đen cùng với những hoa văn thần bí được móc nối với nhau một cách hoàn mỹ, vô cùng thần kì.

Hắn cũng biết rằng, mỗi cái Âm Dương hoàn đều do oán linh thậm chí là Lệ Quỷ ngưng tụ mà thành. Nếu gϊếŧ số lượng Lệ Quỷ oán linh nhất định sẽ xuất hiện thêm một đạo vòng tròn.

Hắn nhớ lại lúc đó, liên tục gϊếŧ chết mấy trăm Oán linh, Lệ quỷ mới tạo ra được tám mươi mốt cái Âm Dương Hoàn. Sau đó, dung hợp với nhau tạo thành một cái Âm Dương Tỏa. Bây giờ, hắn đã tạo ra được thêm tám mươi mốt cái Âm Dương Hoàn, ngưng tụ lại thành Âm Dương Tỏa thứ hai.

Dịch Thiên Hành suy đoán chín chín tám mươi mốt Âm Dương hoàn sẽ tạo thành một Âm Dương Tỏa.

Có thể ngưng tụ ra hai cái Âm Dương Tỏa cũng không dễ dàng, trên thực tế lệ hồn ác quỷ tồn tại ở dương gian cũng chỉ là con số ít. Hơn nữa cũng không phải là Quỷ hồn bình thường nha, đa phần đã có ý thức, chỉ là không có khuynh hướng hại người, đều là cô hồn dã quỷ đáng thương mà thôi.

Dịch Thiên Hành chứng kiến những Quỷ hồn này, hơn hai mươi năm qua cũng sớm trở thành thói quen. Tuy có thần thông thiên phú như Tiên Thiên Âm Dương nhãn, cũng cần số lượng lớn linh hồn mới có thể ngưng tụ ra Âm Dương Tỏa a. Nhưng hắn thủy chung không hạ sát thủ mà truy gϊếŧ, chỉ xuống tay với những Lệ Quỷ oán linh hại người.

Nhiều năm như thế, hắn cũng mới luyện thành nguyên vẹn hai cái Âm Dương Tỏa thôi a.

Nhưng đối với hai đầu Âm Dương Tỏa, Dịch Thiên Hành cũng có thể dựa vào nó làm át chủ bài, có thể an tâm bảo bệ tánh mạng.

“Hy vọng hai đầu Âm Dương Tỏa này có tác dụng lớn, để ta sống yên ổn, bảo vệ người thân. Hiện tại dựa dẫm chỉ có thể là đôi mắt này.” Dịch Thiên Hành nhìn hai cái Âm Dương Tỏa bên trong mắt, ánh mắt nóng bỏng mang theo kỳ vọng.

Lúc này trong nội tâm hắn mới sinh một chút cảm giác an toàn.

Muốn đảm bảo sống yên ổn tối thiểu phải có lực lương, trong thời gian loạn lạc đây mới là vốn liếng a.

Ngoài ra tất cả đều vô dụng.

Hắn có thể nhìn thấy đại kiếp nạn sắp đến, trật tự xã hội đều triệt để sụp đổ, những nhân vật cao cao tại thượng đều trở thành phàm trần, những ngôi sao minh tinh không khác gì người thường. Những đại gia so với người thường cũng chẳng thêm được cái mạng nào, chỉ sợ tất cả đều trở về nơi xuất phát.

Mà lực lượng là thứ duy nhất có thể đảm bảo tồn tại trong đại kiếp nạn.

Những thứ khác đều là giả dối.

“Thử xem chân long chi khí trong cơ thể ta có thể thúc dục được Âm Dương nhãn không a.”

Dịch Thiên Hành bắt đầu thử nghiệm.

Lần thử này làm nội tâm hắn rung động. Tuy trong cơ thể chỉ có một đạo Chân Long chi khí, trước mắt vốn để Long khí thúc dục Âm Dương nhãn. Dĩ nhiên Âm Dương thần đồ trong Âm Dương nhãn có thể thôi động, chỉ lần đầu tiên mà hắn đã chủ động thôi động được thần đồ. Hơn nữa chỉ thôi động trong tích tắc liền cảm giác được tinh hoa nhật nguyệt không ngừng dũng mãnh tiến vào trong mắt, Âm Dương nhãn lập tức tăng vọt.

Tăng vọt gấp mười lần cũng có thừa. Trong nháy mắt Âm Dương chi khí liền gia tăng.

Quả thực là bất khả tư nghị.

“Thì ra là thế, chỉ có thể chính thức bước vào con đường tu hành, trở thành tu sĩ mới chính thức thúc dục được Âm Dương nhãn tu luyện, điều khiển được lực lượng. Trước kia căn bản là ngồi thủ ‘Bảo sơn’ mà không hay biết, đúng là “phung phí của trời.”

Trong nội tâm Dịch Thiên Hành liền hiểu ra vấn đề.

Dùng Long khí tiến vào trong Âm Dương nhãn có thể làm cho Âm Dương nhãn tăng nhanh tốc độ tu luyện gấp mấy lần, tuyệt không chỉ gấp mười lần. Lại để cho Âm Dương Nhãn phát huy tốc độ càng thêm kinh người, lúc này mới chính thức phát huy ra lực lương Âm Dương nhãn. Thậm chí gia tăng thị lực, có thể xem thấu Âm Dương hư không. Thật sự không thể tưởng tượng được.

Hơn nữa, khống chế Âm Dương Tỏa càng thêm chặt chẽ linh động, tất cả như trong một ý niệm, thật thần dị a.

“Cảnh giới tu hành chia làm: Thần Hải cảnh, Mệnh Khiếu cảnh, Mệnh Đồ cảnh, Pháp Tướng cảnh.”

“Ở bên trong thần hải cảnh, phân biệt thành tụ khí, thần tuyền, hóa hải. Tam giai phân thành cửu trọng. Tụ khí tương đương nhất trọng đến tam trọng, thần tuyền từ tứ trọng đến lục trọng, hóa hải từ thất trọng đến cửu trọng. Thần Hải cảnh chín tầng, một tầng một thiên địa. Trong truyền thuyết cảnh giới Tiên Thiên kỳ thật cũng từ bên trong Thần Hải cảnh mà ra thôi.”

“Mệnh khiếu cảnh nhưng là điểm bắt đầu của thần thông, trong người mở ra tụ mệnh khiếu, mệnh khiếu sinh, thần thông sinh. Mệnh khiếu chính là thần thông, ngưng tụ ra mệnh khiếu liền có thể ngưng tụ ra thần thông, trong cơ thể vạn vật chúng sinh điều có thể sinh ra mệnh khiếu Tiên Thiên. Ngay từ khi hình thành đã triển lộ bất phàm, thi triển ra thần thông, Âm Dương nhãn của ta chỉ sợ cũng là một mệnh khiếu Tiên Thiên.”

“Đáng tiếc ta chỉ có phương pháp tu luyện thần hải cảnh, pháp môn Mệnh Khiếu cảnh còn bị phong ấn ở trong đầu, căn bản không có cách nào tiếp cận. Nếu không cũng có thể biết được mối quan hệ với sự tình Mệnh Khiếu Cảnh. Nếu có thể đạt được một bộ Mệnh Khiếu Đồ nguyên vẹn thì tốt quá.”

" Ngày 23 sẽ là ngày tai kiếp hàng lâm, khi đó chỉ còn có cách hai ngày. Không biết tiểu muội trở về có kịp không."

Dịch Thiên Hành hít một hơi sâu, nhìn về phía ngoài cửa sổ, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.

Răng rắc!!

Ngay lúc Dịch Thiên Hành đang âm thầm lo lắng, lần nữa chuẩn bị gọi điện thoại thì bên ngoài vang lên một hồi vang tiếng mở khóa.

Quay đầu nhìn lại cửa phòng đã được mở ra.

Thiếu nữ mặc một đạo váy tím mang theo ba lô, tuổi nàng không lớn lắm, chỉ có khoảng hai mươi hai tuổi, trên người dào dạt khí tức thanh xuân, dung mạo càng là không thể bắt bẻ, tuyệt đối là một mỹ nữ vạn người không có một, khuynh quốc khuynh thành. Cho dù đi tới nơi nào cũng sẽ khiến cho vô số con trai dòm ngó. Không chỉ có vậy, trên người nàng còn toát ra một khí chất điềm tĩnh, vừa lạnh lùng vừa cuốn hút.

Người này không ai khác chính là Triệu Tử Yên.

Phía sau Triệu Tử Yên còn có một thiếu nữ đi theo, tuổi tác đại khái tương đương nhau, đều là khoảng hai mươi tuổi. Đôi chân thon dài được phụ trợ bởi chiếc quần jean, lộ ra đường nét mượt mà đầy đặn dị thường. Trên người mặc một cái áo bó màu tím phô bày ra vóc người đầy mê hoặc. óc dài đen kịt, mặt trái xoan không có một chút tỳ vết nào, da thịt trắng như tuyết toát lên một vẻ động lòng người. Chỉ cần nhìn lâu hơn một chút, bất cứ ai cũng đều sẽ cảm thấy chấn động trước vẻ đẹp này, một nữ sinh nếu như sở hữu sắc đẹp như thế thì cho dù là ở nơi nào cũng sẽ được tôn lên làm hoa khôi của trường, trở thành nữ thần của mọi nam sinh.

Có một chút lạnh lùng cũng có một chút mạnh mẽ, cá tính.Bất kể là dung mạo hay là khí chất cùng Triệu Tử Yên cơ hồ là đều không phân cao thấp, mỗi người có một nét riêng đấy.

" Ca!!"

Triệu Tử Yên nhìn thấy Dịch Thiên Hành, khuôn mặt nàng dào dạt ý cười, vui vẻ la lên.

"Hừm, mau vào".

Dịch Thiên Hành đem ba lô trên người Triệu Tử Yên cầm trên tay, nhìn về phía người thiếu nữ đứng phía sau dò hỏi: "Tiểu muội, vị này chính là..."

" Ca, này chính là bạn học thời đại học của ta, là bạn thân ở ký túc xá đấy, Đường Tử Đồng." Triệu Tử Yên nghe thấy liền lập tức cười giới thiệu: "Tử Đồng, đây chính là ca của ta, Dịch Thiên Hành, trước kia ta đã từng nói qua ngươi rồi đấy."