Nếu phòng vé của “Mảnh vỡ hồi ức” thật sự thê thảm giống như dự đoán của bên ngoài, vậy thì không thể nghi ngờ sẽ ảnh hưởng đến địa vị của Dương Gia Cửu ở Đại Thiên, có lẽ sẽ có một vài người nhảy ra chất vấn năng lực và khả năng quyết sách của anh.
Càng là ở thời điểm này, áp lực của Tống Như ngày càng lớn, cô là người muốn chứng minh con mắt tinh tường của Dương Gia Cửu nhất trên thế giới! Trong giới giải trí này, anh vĩnh viễn là đế vương không có cách nào lay động được, không có ai có thể vượt qua anh.
Chỉ là… Tình huống dường như càng ngày càng không lạc quan rồi.
Thậm chí, trên mạng phát ra một mảnh giấy nhỏ tự xưng là biết rõ sự tình, nói chính mình đã làm việc trong một đoàn làm phim nào đó, quen biết ba đến năm người bạn trong giới, cho nên sớm đã nhìn qua những cuộn phim được cắt ghép phía hậu kỳ rồi, nói rằng năng lực diễn xuất của Tống Như căn bản chính là vớ vẩn, chỉ là một bình hoa biết giương mắt nhìn, tất cả những cảnh đặc sắc của bộ phim đều năm trong video tuyên truyền một phút đó, khuyên mọi người tốt nhất không nên đi xem.
Vốn dĩ mảnh giấy như vậy ở trên mạng căn bản sẽ không dẫn đến sóng gió gì, nhưng thời gian mảnh giấy đăng lên lại là trước ngày công chiếu một ngày, thêm nữa người này còn đưa ra ba nguyên nhân không đáng để đi xem, nguyên nhân thật giả lẫn lộn, lời bàn tán bị cường điệu hóa, dành được sự chú ý của mọi người.
Hơn nữa, các bloggers lớn để dành được sự chú ý, độ cọ nhiệt, đều chia sẻ… Những fan mê phim điện ảnh hoặc ít hoặc nhiều cũng bị những lời bàn tán này ảnh hưởng.
Dường như từ lúc này bắt đầu đã tuyên bố “Mảnh vỡ hồi ức” là một bộ phim thất bại thảm hại rồi.
Người có thể ở sau lưng sắp xếp một ván cờ lớn như vậy, ngoại trừ đối thủ cạnh tranh, còn ai khác nữa? Họ vì phòng vé, không từ thủ đoạn, dùng phương thức tàn nhẫn, giẫm một chân lên Đại Thiên.
Đủ loại tình huống xấu xa chồng lên, lần công chiếu đầu tiên của “Mảnh vỡ hồi ức” thật sự khiến người ta lo lắng.
Tống Kiệt thấy công ty chậm chạp không có phản hồi gì, cho nên công khai một đoạn vũ đạo mới của chính mình, còn ở cuối bài dùng phương thức chia sẻ video nói với fans, anh ta sẽ chọn một trăm người trong tổng số fans chia sẻ video, tặng vé xem phim “Mảnh vỡ hồi ức”, cảm ơn sự ủng hộ của mọi người đối với anh ta, cũng cảm ơn tiền bối Tống Như đã giúp đỡ anh ta.
Vốn dĩ thiết lập minh tinh của Tống Kiệt rất gần gũi, fans cũng sẵn sàng vung tiền, cảm thấy Tống Kiệt rất có tình nghĩa.
Đương nhiên bản thân fans không hề ôm quá nhiều sự kỳ vọng đối với bộ phim này, hoàn toàn là đi về phía thần tượng.
Về sau, con đường tuyên truyền của “Truyền ảnh” hoàn toàn rập khuôn theo “Mảnh vỡ hồi ức”, đoàn làm phim của Tống Như đi đến đâu, bọn họ liền theo đến đó, hơn nữa còn giở nhiều thủ đoạn, cắn chặt không tha Đại Thiên. Bọn họ muốn mượn cơ hội lần này, nâng cao sức ảnh hưởng và địa vị trong giới văn nghệ của chính công ty mình.
Ai có thể ngờ rằng Đại Thiên cũng có ngày quay ra bộ phim thê thảm như vậy? Cơ hội tốt như vậy, bọn họ đương nhiên sẽ không bỏ qua.
" “Truyền ảnh” là công ty nào quay vậy chứ! Như thế nào mà dùng thủ đoạn độc ác như vậy, giống hệt cái lũ sâu bọ theo đuôi!" Chị Hy xem tin tức, tức giận nói, cô ấy luôn luôn nhanh mồm nhanh miệng, thời khắc này chính là nhịn không được.
"Hình như là công ty quảng cáo chuyển hình quay." Tống Như đáp lại vô cùng lạnh nhạt.
"Chị nghe Tần Vũ nói công ty bây giờ cũng bận rộn vô cùng, bộ tuyên truyền và bộ phận PR vẫn luôn liên tục tăng ca, nhưng dường như không có bất cứ chuyển biến gì đối với cục diện lớn này. Nếu cứ tiếp tục như vậy, phòng vé thật sự..."
"Đúng là một trận đánh ác liệt." Tống Như để điện thoại di động xuống, trong đôi mắt hiện ra vài phần lo lắng.
Đối với cô mà nói phòng bán vé không phải là quan trọng nhất, cô chỉ là không muốn thấy được tâm huyết và mộng tưởng của Dương Gia Cửu bị loại thủ đoạn hạ lưu này hủy diệt.
"Bây giờ chị sẽ đi động viên bạn bè, họ hàng người thân của chị, làm cho họ đều đi xem!" Chị Hy nói xong liền lấy điện thoại, bắt đầu gửi tin nhắn.
Tống Như nhìn chị Hy bận rộn, trái tim vẫn treo lơ lửng kia từ đầu đến cuối không có cách nào an ổn được.
…
Văn phòng Tổng Giám đốc Đại Thiên.
Rick đem số liệu báo cáo mới nhất đặt lên bàn làm việc của Dương Gia Cửu, nghĩ đến phương thức dùng thủ đoạn đầu tư của “Truyền ảnh”, anh ta liền cảm thấy rất muốn cười: "Bọn họ thật sự bỏ ra rất nhiều công sức vào công tác tuyên truyền, hơn nữa còn đang giúp chúng ta quảng cáo miễn phí."
"Thành viên hội đồng quản trị có động tĩnh gì?"
"Không có phản ứng gì, dường như đều biết là chính họ đang tìm cái chết." Rick trả lời rất thú vị, anh ta càng ngày càng chờ mong sắc mặt của đối phương ở giây phút cuối cùng.
Anh ta thích nhất công việc có tính thử thách như vậy, từ trước đến nay Đại Thiên đều giống như vị tướng quân thắng lợi trong giới văn nghệ, mỗi lần đều có thể chèn ép đối thủ, thắng mà không tốn nhiều công sức, lần này coi như là thể nghiệm đầu tiên hoàn toàn mới mẻ.
Bất kỳ thủ đoạn nào mà đối thủ cạnh tranh sử dùng, cũng đều quá thấp, đừng nói là Dương Gia Cửu, đến cả anh ta và Tần Vũ cũng lười để ý đến bọn họ.
Mặc dù bên ngoài đã nổi lên phong trào không xem “Mảnh vỡ hồi ức”, nhưng người trong văn phòng làm việc của Đại Thiên vẫn ngồi vô cùng ung dung, bởi vì họ biết Đại Thiên tuyệt đối sẽ không thua.
Nếu như bọn họ muốn dùng Đại Thiên làm đá kê chân, thì phải chuẩn bị đấu vật cho thật tốt.
"Kế hoạch ngày mai tiến hành vẫn giữ nguyên, tăng thêm hai rạp trong thời gian chính." Dương Gia Cửu quét đôi mắt lạnh lùng lên số liệu báo cáo trên bàn, lạnh giọng nói.
"Cần thời gian tránh đối phương không?"
"Không cần… Chỉ dựa vào nội dung cốt truyện và hiệu suất tam lưu của họ bị phá nát, lần công chiếu tiếp theo sẽ có người đến xem sao?" Dương Gia Cửu vô cùng khẳng định nói.
Đối phương làm quảng cáo rất thành thạo, cũng có thủ đoạn và đầu óc kinh doanh tiêu thụ, nhưng đáng tiếc là căn bản không hiểu thị trường điện ảnh, cũng chọn sai đối tượng cạnh tranh.
Đại Thiên không quan tâm phòng vé lần đầu công chiếu, bởi vì anh có sự tự tin đối với cảm nhận của bộ phim này, đợi đến lần công chiếu thứ hai, thứ ba, nhất định số liệu nhất định sẽ tăng mạnh mẽ. Nhưng “Truyền ảnh” dựa vào hiệu ứng minh tinh, tích lũy nhân khí, hiện tại thổi phồng bộ phim này cao như vậy, đợi đến khi khán giả xem phim xong thì chính là lúc số liệu phòng vé của bọn họ bắt đầu giảm rồi.
Lăng xê mù quáng sẽ chỉ tự chui đầu vào rọ.
"Được, tôi lập tức đi liên lạc với các rạp chiếu phim lớn."
Dương Gia Cửu lăn lộn trong giới văn nghệ nhiều năm, có thể ngồi đến vị trí hôm nay, chính là dựa vào đầu óc và mánh khóe bày mưu nghĩ kế.
Anh chưa bao giờ cự tuyệt chơi trò chơi với đối thủ, anh cũng giống như tất cả đàn ông khác, đều thích kɧoáı ©ảʍ chinh phục, và sau khi trò chơi kết thúc, dáng vẻ chạy thục mạng chật vật của đối phương.
Cuối cùng, cũng đến ngày đầu tiên công chiếu phim!
Hai bộ phim dường như công chiếu đồng thời, bởi vì mức độ tuyên truyền quá cao của “Truyền ảnh”, lần đầu công chiếu gần như chật kín rạp, muốn mua một vé cũng khó, cho dù nội dung cốt truyện kém, cũng có fans tâng bốc, trào lưu này trong giới doanh nghiệp cũng là một trong những hiện trạng của giới điện ảnh.
So sánh với nhau thì phòng vé của “Mảnh vỡ hồi ức” rất bình thường, chỉ là không ai biết Dương Gia Cửu đã đặc biệt mời một nhóm các chuyên gia điện ảnh ngồi ở phòng VIP của rạp chiếu phim, đều là những nhà phê bình phim ảnh và đạo diễn có sức ảnh hưởng lớn nhất trong giới điện ảnh hiện nay. Còn có một số bloggers có tài khoản kinh doanh tiêu thụ, cái anh muốn chính là bắt đầu từ hôm nay, phòng vé sẽ thẳng tắp một đường đi lên.
Một giờ sau khi công chiếu kết thúc, sự chênh lệch của phòng vé lần đầu công chiếu giữa hai bộ phim vô cùng lớn, nhưng bia miệng của khán giả xem phim lại trở thành tỷ lệ nghịch chênh lệch!
Một bộ phận người xem “Truyền ảnh” là vì thần tượng mà đến, sau khi ra khỏi rạp chiếu phim toàn bộ đều là dư vị mê sắc đẹp, nói người này người kia quá đẹp trai, sau đó ở phía trước những tấm poster lớn điên cuồng chụp ảnh tự sướиɠ.
Một bộ phận người khác thì hồi hận vì đã mua vé, toàn bộ đều khiến người ta chán ghét, nội dung cốt truyện thì như đám rác rưởi, kỹ năng diễn xuất của diễn viên thì vô cùng kém…