Mặc dù Triệu đạo diễn cùng Chúc Thanh Hà đã quen biết rất nhiều năm, nhưng không ai muốn đối đầu với Đại Thiên,huống chi còn là Tần Vũ tự mình đến, anh ta là trợ thủ đắc lực nhất của Dương Gia Cửu lời anh ta nói liền có thể đại biểu cho Dương Gia Cửu. "Không phải nghệ sĩ của Đại Thiên." Tần Vũ dừng lại một chút, hỏi: "Nghe nói Tiêu Dịch Trạch mang theo Tống Như tới tham gia thi, ngươi cự tuyệt bọn họ."
Tin tức của Đại Thiên luôn luôn linh thông, một câu này, Triệu đạo diễn có chút không hiểu nổi, đến cùng Tần Vũ muốn làm gì? Chẳng lẽ Đại Thiên muốn làm chỗ dựa của Tống Như? Thế nhưng là, Tống Như không phải là nghệ sĩ của Đại Thiên...
"Tần thư ký, chúng ta đi vào bên trong nói chuyện đi!" Triệu đạo diễn đem Tần Vũ mời đến phòng làm việc của hắn, đóng cửa lại, mặt lộ vẻ sầu khổ: "Kỳ thật tôi cũng nghĩ dùng Tống Như, nhưng cô ta có nhiều điều đồn đại xấu, lại không có công ty quản lý, tôi không dám dùng a."
"Hơn nữa, cô ta cũng không có cái bối cảnh..." Đoàn làm phim cần dựa vào các nhà đầu tư phía sau diễn viên, Tống Như là diễn viên có thực lực, bọn hắn muốn dùng cũng không thích hợp.
"Ai nói cho ông là Tống Như không có bối cảnh?" Tần Vũ hỏi ngược lại. "Dương tổng nói, nếu ông dùng Triệu Vy, bộ phim của ông nghĩ cũng đừng nghĩ đến việc được công chiếu, nhưng nếu ông dùng Tống Như, Đại Thiên cam đoan bộ phim này sẽ bán chạy nhất trong các phòng vé." Triệu đạo diễn lúc này mới kịp phản ứng, Tống Như không phải là không có hậu thuẫn, hậu thuẫn của cô là đế quốc Đại Thiên giải trí, hắn không chút nghi ngờ Tần Vũ, lấy năng lực của Đại Thiên, chỉ cần nói mấy câu, bộ phim này muốn lên chiếu, gặp không ít phiền toái, vì một nhân vật khách mời, hắn không cần thiết cùng Đại Thiên đối nghịch.
"Được, tôi dùng Tống Như!"
"Chúng tôi biết ông đã cùng Chúc Thanh Hà đã ký hợp đồng, ông yên tâm, phí bồi thường vi phạm hợp đồng sẽ do Đại Thiên phụ trách." Tần Vũ nói xong, tay đưa một tờ chi phiếu chưa điền con số: "Chuyện hôm nay tôi tìm đến và nói đến cùng ông, hi vọng ông giữ bí mật, quan hệ của Tổng giám đốc cùng Tống tiểu thư không được tiết lộ ra bên ngoài.”
"Bọn họ..." Triệu đạo diễn không phải người tọc mạch, nhưng nghĩ tới Tống Như có thể là người phụ nữ của Dương Gia Cửu, hắn liền không nhịn được muốn chứng thực. Một người là nghệ sĩ tài năng, một người là Đế vương của Vương quốc giải trí, nếu như hai người kia là một đôi, quá làm cho người ta sợ hãi thán phục, hâm mộ. "Chính là như suy nghĩ của ông." Tần Vũ cho hắn đáp án, trực tiếp rời đi.
Triệu đạo diễn ngồi trên ghế, nhẹ nhàng thở ra, ai có thể nghĩ tới là Dương Gia Cửu đang là chỗ dựa của Tống Như.
"Tổng giám đốc, đều làm xong." Tần Vũ gọi điện thoại hướng Dương Gia Cửu báo cáo. "Về sau gặp lại loại sự tình này, biết nên làm như thế nào rồi?"
"Loại bỏ những tình huống mà phu nhân gặp trở ngại, đồng thời không để cho cô biết.” Dương Gia Cửu hài lòng nhẹ gật đầu, bóng đêm chiếu vào khuôn mặt lạnh lùng của anh, nếu càng cô đã muốn chơi, liền cùng cô chơi, sợ là những người kia thua không nổi.
...
Triệu đạo diễn sau khi hoàn hồn lại, lập tức thông báo cho toàn đoàn làm phim, cuối cùng khách mời là Tống Như, cũng ngay lập tức thông báo cho Tiêu Dịch Trạch, Tiêu Dịch Trạch lúc đầu không có ôm hi vọng quá lớn, bởi vì Triệu đạo diễn ban ngày ánh mắt thật phi thường khinh thường, về tình về lý, đều rất khó để hắn thay đổi chủ ý. Mà Chúc Thanh Hà cũng không phải là người đại diện thực tập của năm xưa nữa, những năm nay, cô ở trong giới nghệ sĩ lần mò, học được rất nhiều kinh nghiệm, đến cùng bởi vì cái gì, Triệu đạo diễn mới có thể bỗng nhiên thay đổi chủ ý.
Tiêu Dịch Trạch tạm thời không nghĩ đến vấn đề này, hắn muốn trước tiên để Tống Như cùng đoàn làm phim ký kết hợp đồng, suy nghĩ việc nên làm tiếp theo, hắn vừa đi ra khỏi cửa ban công, liền bị Chúc Thanh Hà ngăn cản. "Bận rộn như vậy? Tôi là đang muốn tìm anh uống một li cà phê!" Cô thở dài, cố ý giả bộ như tiếc nuối nói: "Tôi không biết anh cũng hứng thú với nhân vật kia, nếu không tôi nhất định sẽ cho anh." "Bất quá, coi như anh có nhân vật đấy, cũng không có nghệ sĩ diễn đi, cần gì chứ?" Chúc Thanh Hà phỏng đoán, Tiêu Dịch Trạch tuyệt đối là vì trả thù cô, cho nên mặc kệ cô muốn gì hắn đều muốn tranh giành, Tiêu Dịch Trạch không có nhìn cô, mà là trầm giọng nói: "Tránh ra."
"Cần gì phải cùng tôi tranh đâu? Trương tổng đã chuẩn bị đón anh về, tôi nghĩ anh cứ yên tâm ở công ty dưỡng lão đi, đừng nghĩ đến việc bồi dưỡng người mới, nếu như tôi là anh, căn bản sẽ không trở về."
Chúc Thanh Hà không có kích động đến Tiêu Dịch Trạch, hắn cười lạnh nói: "Tranh? Tôi căn bản không cần, Triệu đạo diễn đã quyết định muốn ký hợp đồng với nghệ sĩ của tôi.”
"Không có khả năng, đừng đùa, hợp đồng của chúng tôi đều đã ký."
"Chẳng lẽ cô không biết có thể phá hợp đồng hay sao?"
Chúc Thanh Hà cười lạnh, cao ngạo rời đi, cô cảm thấy Tiêu Dich Trạch đã không phải là uy hϊếp của mình, quá khứ cô một mực sống trong nơm nớp lo sợ, dù sao cô cũng phải qua một chút thủ đoạn độc ác mới vươn lên đến vị trí ngày hôm nay, nhưng thế thì đã làm sao, cô đã có thể một mình đảm đương công việc, Tiêu Dịch Trạch căn bản không phải đối thủ của cô, ngay trong lúc cô đang dương dương tự đắc, thư ký vội vàng chạy vào phòng làm việc của cô.
"Chị Chúc, Triệu đạo diễn nói thay người, còn đem phí bồi thường vi phạm hợp đồng gấp đôi gửi tới công ty. "Cái gì!" Chúc Thanh Hà lập tức đứng lên: "Ai mà thèm hắn bồi thường phí vi phạm hợp đồng, hắn có nói muốn đổi người nào không?"
"Không có." Chúc Thanh Hà tức giận vỗ bàn, lúc đầu đã nói xong, lại đột nhiên có biến hóa, thật chẳng lẽ là bởi vì Tiêu Dịch Trạch? Cô không thể tin được chuyện này cứ như vậy mà xảy ra, Triệu đạo diễn căn bản không để ý tới giao tình nhiều năm của bọn họ, cũng không thèm để ý sẽ đắc tội Oatlets, vậy mà trực tiếp gửi phí bồi thường vi phạm hợp đồng.
Tiêu Dịch Trạch, ngươi điên rồi!
Nhưng cô không nghĩ tới, còn có chuyện vui ở phía sau đang chờ mình.
...
Biệt thự Hoa Đình
Tống Như mỉm cười dập máy, cô vừa nghe điện thoại của Tiêu Dịch Trạch, trở lại, nhào vào ngực Dương Gia Cửu. “Gia Cửu, vai diễn của Triệu đạo diễn, là của em." Sau khi Tống Như biết được tin tức này cũng nhẹ nhàng thở ra. "Vậy thì chúc mừng em, Dương phu nhân." Dương Gia Cửu cười ôm lấy cô, đi về phòng ngủ đi. Tống Như tựa ở l*иg ngực của hắn: "Nhưng em có cảm giác chuyện này rất không chân thực, giống như bọt biển, nắm không được."
"Không nên suy nghĩ lung tung, sớm nghỉ ngơi một chút, ngày mai sẽ là công bố thời hạn em ký hợp đồng cùng Oatlets." Dương Gia Cửu khẽ hôn một cái gò má của cô.
"Chờ em ký kết xong với Oatlets, có phải hay không liền tiến tới càng gần anh hơn!" Tống Như ngửa đầu, mỉm cười hỏi. "Đương nhiên." Dương Gia Cửu cưng chiều nhìn cô. Tống Như rủ xuống đôi mắt, trong lòng suy nghĩ chuyện này, khi cô rời đi, Triệu đạo diễn còn đang do dự, làm sao có thể lập tức thay đổi chủ ý? Trừ phi có người hướng hắn tạo áp lực, đồng thời có đầy đủ thực lực để Oatlets Chúc Thanh Hà không lời nào để nói, như vậy thân phận của người này, rất dễ đoán, bất quá nếu Dương Gia Cửu đã không hi vọng cô biết, cô liền nói với mình, muốn toàn tâm toàn ý tin tưởng anh, cô không thể nào lúc nào cũng chỉ suy nghĩ cho bản thân, tính toán chi li với người mình yêu.