TÔI SỞ HỮU MỘT TINH CẦU [TINH TẾ]

Chương 2

Thương Chi không có tham vọng lớn như vậy, nàng chỉ muốn có thật nhiều đất đai, chỉ nghĩ một chút nàng liền cao hứng.

Chỉ là phòng tắm ở đâu rồi! Nàng không thể chịu đựng được nữa.

Thương Chi che bụng mình đang trướng lên, vẻ mặt kỳ quặc, nơi này giống như không có cửa a.

Không, thoạt nhìn căn phòng này không dành cho người bình thường ở, dựa theo lẽ thường mà nói, không nên không có phòng vệ sinh đồng bộ chứ.

Ô ô ô phòng vệ sinh ở đâu!

Hả???

Thương Chi cúi đầu, một vật tròn vo ngăn dưới chân mình, trên đỉnh đầu liên tục xuất hiện một chấm đỏ, dựa theo kinh nghiệm nàng từng sử dụng điện thoại, có lẽ là nó sắp hết pin.

"Chi Chi! Chi Chi!"

Chi Chi? Thân thể này cũng gọi là Chi Chi sao? Thật là có một chút duyên phận.

"Bạn nhỏ ta hiện tại không có thời gian nói chuyện cùng cậu, cậu có thể cho ta biết phòng vệ sinh ở đâu không?"

Quả cầu kim loại quay người về sau, đi về phía vách tường, Thương Chi đành phải đi theo sau nó. Nhưng nếu đi xa hơn liền đυ.ng vào tường!

Nàng đã thấy gì? Vách tường tách ra để lộ phòng tắm trang trí rất tinh tế.

Quả cầu kim loại kẽo kẹt ngẩng đầu, ánh mắt lóe lên, máy móc nói: "Nhà vệ sinh."

Không biết có phải hay không là ảo giác của nàng, Thương Chi luôn cảm thấy người máy này đang kinh bỉ mình. Chỉ là người bình thường ai có thể phát hiện ra vách tường đó thực chất là một cánh cửa chứ!

Sự tình phía sau không cần quả cầu kim loại hỗ trợ. Thương Chi ngồi trong toilet vẻ mặt rất thoải mái

"Xuỵt... Xuỵt..."

Nướ© ŧıểυ như thể chảy nhanh hơn. Không đúng! Quả cầu kim loại đây lại là làm cái gì a? Xi em bé tiểu sao? Nàng cũng không phải em bé?!

Thương Chi rốt cuộc cũng đi vệ sinh xong, quả cầu kim loại quay người lại nhìn xem nàng, con mắt nháy liên hồi, đèn đỏ nhấp nháy nhanh hơn.

"Làm không tệ, cám ơn ngươi". Đây rõ ràng chính là một lời khen.

Thương Chi cuối cùng cũng rảnh rỗi nhìn cái gương, mặc dù đã nhìn thấy nhiều mỹ nhân rồi, nàng cũng phải kinh ngạc với dung mạo cô gái trong gương.

Đôi mắt giống như đá Obsidian, to và sáng, cái mũi cao đẹp đẽ, tinh xảo, đôi môi anh đào, làn da trắng không tì vết, giống bảy tám phần so với diện mại ban đầu của nàng nhưng có thêm một chút ngây thơ, đơn thuần cùng non nớt, nhìn khuôn mặt này đoán chừng vẫn là một cô bé.

Sắc mặt Thương Chi thay đổi, linh hồn mình xuyên qua, huyết mạch Thần Nông không biết còn không? Thần Nông nhất tộc tu luyện không giống với những người khác, chỉ có người có huyết mạch Thần Nông mới có thể tu luyện, nếu nàng không có huyết mạch Thần Nông , vậy còn không bằng bị thiên lôi đánh cho rồi.

Thương Chi dùng sức cắn ngón tay, máu tươi chảy, cảm nhận được trong máu có chút khí tức Thần Nông, nàng liền yên tâm.

Cũng may không sao, tuy rằng tư chất không cao nhưng tiếp tục trồng trọt không là vấn đề.

"Chảy máu! Điều trị! Điều trị!" Giọng nói dịu dàng của quả cầu nhỏ trở nên sắc bén hơn, liên tục đυ.ng vào bắp chân nàng. Thương Chi ngồi xổm ở trước mặt nó, đem ngón tay bị thương của mình giơ trước mặt nó, nàng muốn xem quả cầu nhỏ này sẽ xử lý thế nào.