Triệu Hiểu Huyên đi tới trước mặt Lâm Phi, cố ý xoay người, đưa lưng về phía anh khom lưng cởϊ qυầи lót ren màu trắng như tuyết ra, cặp mông tròn trịa cùng rãnh đùi rất sâu đối diện với hai mắt Lâm Phi, đôi chân thon dài, cái l*и non tơ màu hồng phấn, lông l*и màu đen nhánh, tất cả những điều này làm cho hô hấp của Lâm Phi tăng thêm, tim đập nhanh hơn.
Triệu Hiểu Huyên xoay người, lúc này toàn thân cô chỉ còn lại một đôi giày cao gót màu nâu, cô quỳ gối trước người Lâm Phi, đưa tay giúp Lâm Phi cởϊ qυầи, một bàn tay nhỏ bé trắng nõn nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ vừa thô vừa to, nhẹ nhàng từ đầu rùa (đầu khấc) chậm rãi lay động vuốt dọc xuống dưới.
"A..." Lâm Phi thoải mái thở dốc, bàn tay nhỏ bé của Triệu Hiểu Huyên thoáng dùng sức, bao qυყ đầυ của Lâm Phi đã bị tay cô kéo di chuyển xuống phía dưới, đầu rùa cực lớn bóng nhẫy phảng phất muốn từ trong lớp da giãy ra, dùng hết toàn lực chống đỡ, mang theo một chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ đau đớn làm cho bên trong mắt ngựa (lỗ tiểu) của Lâm Phi chen ra một giọt dâʍ ɖị©ɧ.
Triệu Hiểu Huyên ngẩng đầu nhìn biểu tình của Lâm Phi, mở đôi môi đỏ mọng kiều diễm, chậm rãi ngậm ©ôи ŧɧịt̠ nóng bỏng của anh vào trong miệng.
Triệu Hiểu Huyên tận lực nuốt cây gậy thịt này vào sâu trong cổ họng, lúc cắm vào đầu rùa của Lâm Phi theo động tác cô nuốt, rõ ràng cảm giác được sâu trong cổ họng cô đang nhúc nhích, lúc rút ra cô sẽ dùng sức mυ'ŧ chặt ©ôи ŧɧịt̠ này, đầu lưỡi đảo quanh đầu rùa, lại cẩn thận lướt nhẽ qua khe rãnh trên đầu rùa, dùng lưỡi đánh nhẹ lên đó.
Lâm Phi ở dưới công phu bú ɭϊếʍ của cô chỉ cảm thấy ©ôи ŧɧịt̠ phía dưới càng ngày càng khó chịu, hai tay bèn vịn đầu Triệu Hiểu Huyên bắt đầu chủ động đâm vào, khi cảm giác được tốc độ của Lâm Phi càng ngày càng nhanh, Triệu Hiểu Huyên chủ động nhả ©ôи ŧɧịt̠ ra, khúc thịt căng cức bật nẩy, sau khi thấy độ mẫn cảm của Lâm Phi giảm xuống không ít, mới có thể tiếp tục tác chiến.
Triệu Hiểu Huyên bò lên giường tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm ngửa, hai bầu vυ' sữa cao chót vót cũng không vì cô nằm thẳng mà biến dạng, bụng bằng phẳng cùng chiếc eo mảnh khảnh, ở tư thế này, làm nổi bật cặp mông của cô vừa tròn vừa to, một đôi chân đẹp săn chắc trắng như tuyết, một chân uốn cong, một chân khác vươn bàn chân nhỏ, nghịch ngợm trêu chọc ©ôи ŧɧịt̠ nóng nảy dựng đứng của Lâm Phi.
Lâm Phi cẩn thận nhìn lông l*и của cô, không nhiều lắm nhưng vừa nhìn đã biết trải qua cắt tỉa gọn gàng chỉnh tề, một khe thịt giữa hai gò mu l*и trắng trẻo mập mạp của cô, đã có nước l*и chảy ra, môi l*и màu hồng phấn giống như hai cánh hồ điệp hướng ra ngoài, trên đỉnh còn có một hộŧ ɭε nhô lên, lúc này Lâm Phi đối mặt với kɧıêυ ҡɧí©ɧ như thế, một phen tự cởϊ áσ của mình, dùng cả người trần trụi đè lên, anh một tay nắm lấy ngực sữa của Triệu Hiểu Huyên, dùng sức xoa nắn, một tay cầm ©ôи ŧɧịt̠ cương cứng, đầu rùa giống như cây nấm nhỏ ma sát trên hộŧ ɭε sưng lên của cô, đây là địa phương mẫn cảm nhất của phụ nữ, Triệu Hiểu Huyên sao có thể chịu được loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, dục hỏa hừng hực thiêu đốt cô lập tức bèn trở nên dâʍ đãиɠ, từ trong đôi môi đỏ mọng của cô phát ra tiếng rêи ɾỉ mê người.
"Á... ưʍ... á... Ông xã giỏi quá... a... Cắm vào đi anh... đυ. em đi anh... Ông xã yêu dấu của em... Hiểu Huyên chịu không nổi nữa rồi... Làm ơn... Mẹ ơi, Xã ơi... Làm ơn... A a a a” Nghe Triệu Hiểu Huyên rên lên động lòng người, đầu rùa cảm thụ được khe thịt mềm của cô từng bên từng bên một khép lại, như được triệu hoán, Lâm Phi hưng phấn ưỡn hông, ©ôи ŧɧịt̠ thô to bèn theo dịch l*и cô tiết ra đâm sâu đến tận cùng.
"A a ~" Hai người cùng nhau kêu lên thành tiếng, Lâm Phi bị lỗ l*и vừa nhỏ vừa chặt vừa ấm áp của Triệu Hiểu Huyên kẹp chắt đến sung sướиɠ dị thường, thoải mái rung người, bèn dùng sức tận lực nhét ©ôи ŧɧịt̠ của mình chèn vào sâu trong động thịt, sau đó lại chậm rãi rút ra, lại hung hăng cắm vào, Triệu Hiểu Huyên cảm giác được mỗi lần Lâm Phi đâm ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и của mình, lông l*и thô ráp rậm rạp đều sẽ bật lên kɧıêυ ҡɧí©ɧ hộŧ ɭε, một đôi trứng dái thật to cũng sẽ vỗ liên tục vào c̠úc̠ Ꮒσα của mình.
"A a a... Ông xã... Anh quá giỏi... A... Rất biết làʍ t̠ìиɦ... á á ... em sướиɠ lắm, thật thoải mái a...a chưa bao giờ em cảm thấy như vậy hết... A... Sướиɠ... Quá thoải mái ... ... A... Sảng khoái chết em mất a...a"
Tiếng vỗ vỗ "bốp bốp ~" truyền khắp mọi ngóc ngách trong phòng ngủ, Lâm Phi cắn răng ôm eo liễu đào của Triệu Hiểu Huyên hung hăng đυ. lấy đυ. để “Tao đâm chết mày, a ~ con điếm nhỏ ~ tao đâm, đâm chết mày! ”
Triệu Hiểu Huyên điên cuồng vặn vẹo cặp mông tròn vo của mình nghênh đón Lâm Phi, một đôi chân dài trắng nõn tựa như sợ Lâm Phi sẽ chạy mất, gắt gao quấn lấy vùng thắt lưng của Lâm Phi.