Hai người vẫn triền miên đến tận giữa trưa, sau khi xuống ăn cơm trưa hai người mới tách ra, bởi vì hôm nay là cuối tuần, cho nên Lâm Phi trở về trường học, Triệu Hiểu Huyên xách túi lớn túi nhỏ đồ đạc trở về nhà cách trường đại học không xa.
Sau khi trở lại ký túc xá, mấy người bạn cùng phòng bèn vây quanh, "Ê! Tư (gọi Lâm Phi, đứng thứ tư trong phòng), tối hôm qua cậu đi đâu?
Một đêm không về, không có việc gì chứ, người nói chuyện chính là lão đại Hồ Đại Hải, anh lo lắng ngày hôm qua Lâm Phi nghĩ quẩn không thông làm chuyện dại dột, nửa đêm hôm qua cũng đã gọi điện thoại cho Lâm Phi mấy lần, nhưng khi đó Lâm Phi căn bản không nghe điện.
"Không có việc gì, đại ca, em đi tiệm net suốt đêm." Lâm Phi có chút ngượng ngùng trả lời, "Điện thoại di động bị tắt tiếng, cho nên không thấy cuộc gọi." Buổi sáng sau khi thức dậy, Lâm Phi đã nhìn thấy cuộc gọi nhỡ của Chu Tâm Di và Hồ Đại Hải.
" Thằng Tư, nghe đây, mày hiện tại đang đau khổ phải không, tất cả mọi người đều nói ngày hôm qua mày vì một nụ cười của gái xinh, ném ra mười vạn tệ, tạo thành truyền thuyết trong trường, mau nói ra, chuyện gì đã xảy ra, mày nhặt được tiền ở đâu, thằng chó này?" Lão nhị Trương Khánh Sơn ôm vai Lâm Phi, tò mò hỏi.
"Ha ha ha, thực ra em vốn muốn lấy thân phận người bình thường tiếp xúc với các anh thôi, hiện tại em không giả bộ nữa, em chính là phú nhị đại hiểu chưa." Lâm Phi ha ha nói.
- Cái thằng nhóc này, còn định giữ bí mật với anh em à!
Trương Khánh Sơn cười đấm hờ cho Lâm Phi một quyền.
"Đâu có! Lão tam đâu? "Lâm Phi thật sự không nghĩ ra cách giải thích như thế nào cho hợp lý, bỗng nhiên mình trở nên giàu có, chỉ có thể nhanh chóng chuyển đề tài nói chuyện khác.
"Cậu ta, nhất định là hẹn em gái nào đó đi chơi, con ngựa giống này~ để ý gì đến anh em đâu chứ." Trương Khánh Sơn cười mắng một câu.
"Khánh Sơn vẫn nên để Lâm Phi nghỉ ngơi một chút đi. Chúng ta đừng quấy rầy cậu ấy nữa.”, Hồ Đại Hải cho rằng Lâm Phi có điều gì khó nói, không muốn để Trương Khánh Sơn tiếp tục truy vấn, bèn lôi kéo anh ta rời đi.
Lâm Phi nằm trên giường, mở WeChat ra, đọc tin nhắn của Chu Tâm Di, "Lâm Phi, anh làm sao vậy, vì sao không nhận điện thoại của em? Anh vẫn còn giận em à?”
“Xin lỗi, em đã không phải với anh trong ngày hôm qua, em xin lỗi, anh đừng giận em nữa nhé!”
"Lâm Phi, anh có ở đó không?”
“Bây giờ dạ dày của em đang khó chịu quá?”
“Em vẫn còn nhớ anh thường đi mua thuốc cho em vào buổi sáng, hơn nữa còn mua cho em bữa ăn sáng, anh rất tốt với em, làm thế nào em có thể sai lầm như vậy trong ngày hôm qua, xin lỗi, xin lỗi anh! ”
"Lâm Phi, anh ở đâu, đừng dọa em có được không, anh trả lời tin nhắn em đi." Lâm Phi nhìn từng dòng tin nhắn giả dối này của Chu Tâm Di, hoàn toàn không hề động tâm, anh vốn không muốn mở Wechat của cô ta, nhưng nghĩ lại, nếu hệ thống tán tỉnh đã cùng cô ta ràng buộc, vậy vẫn cứ nên tiếp tục ứng phó với cô ta đi, hơn nữa đã nếm mùi vị nɧu͙© ɖu͙©, Lâm Phi cũng muốn thử chơi chết đồ đê tiện Chu Tâm Di thường ngày cao ngạo với anh còn cho anh mọc sừng, muốn để cho cô ta ở dưới háng rêи ɾỉ, mới xả cơn hận.
"Anh không sao, tối hôm qua đi tiệm net chơi suốt đêm, không cần lo lắng." Lúc này trong ký túc xá nữ sinh, còn chưa rời giường Chu Tâm Di nghe được âm thanh điện thoại thông báo tin nhắn, vội vàng cầm lấy điện thoại di động, quả nhiên là Lâm Phi.
- Lâm Phi, anh còn giận em sao?
Nhìn tin nhắn, không biết xấu hổ này, Lâm Phi thầm mắng một câu: "Mày là một con điếm thối." Anh cố nén buồn nôn trả lời, "Không tức giận gì, chỉ cần em có thể hạnh phúc vui vẻ, đã đủ anh thấy thỏa mãn rồi."
Khóe miệng Chu Tâm Di nhếch lên, Lâm Phi vẫn là trùm thất bại, kẻ ở dưới đáy xã hội, Lâm Phi kia thôi, chỉ cần mình nói vài câu hay ho, anh ta không phải thành thành thật thật trở về bên mình sao?
Không đúng, anh ta không phải là vẫn tức giận chứ, mình còn muốn thử anh ta.
"Lâm Phi, thật ra em có nỗi khổ của riêng mình, mẹ em bị bệnh nằm viện, chi phí y tế nhà lo không đủ, Trương Gia Minh nói anh ta có thể giúp em, nhưng điều kiện tiên quyết là em phải quay lại với anh ta, cho nên em không có cách nào khác, anh biết không?" Đang lúc Chu Tâm Di đang suy nghĩ Lâm Phi sẽ nhắn tin lại như thế nào
-Đinh Đing ~ Alipay (Một app thanh toán bên Trung Quốc tựa như VNpay, Zalopay của Việt Nam), tài khoản nhận được chuyển khoản 5 vạn nhân dân tệ. (50000 NDT ~ 165 triệu VNĐ)
"Em thấy có đủ hay không, không đủ thì nói với anh." Lâm Phi nhiều lần chuyển khoản cho Chu Tâm Di đương nhiên có mã tài khoản Alipay của cô ta, anh không nói nhảm, trực tiếp chuyển qua năm vạn tệ.