Hệ Thống Giúp Tán Đổ Nữ Nhân

Chương 12

Triệu Hiểu Huyên nghe phía dưới truyền đến tiếng "xào xạc" quần áo ma sát, bắp đùi cảm nhận được ©ôи ŧɧịt̠ đáng thương chưa mở mắt kia đang bất an, cô biết Lâm Phi không thể làʍ t̠ìиɦ được nhất định là nghẹn uất khó chịu, cô thấu hiểu, muốn săn sóc nó, duỗi một cánh tay đến giữa hai chân của Lâm Phi, bàn tay nhỏ bé nghịch ngợm, mềm mại xoa nhẹ một phen, rỗi chợt bắt lấy "Ác Long" xao động bất an kia.

"A~" Lâm Phi chưa từng trải qua loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ sung sướиɠ này, bàn tay nhỏ bé mềm mại kia nhất thời làm cho anh thoải mái thư sướиɠ cả người run rẩy rùng mình, chỉ thoáng thiếu chút nữa làm cho anh bắn tinh.

Lúc này Triệu Hiểu Huyên cũng bị Lâm Phi dùng một loạt những động tác thô bạo ngây ngốc mạnh mẽ này làm ra cảm giác hứng tình, thấy Lâm Phi cái gì cũng không biết, chỉ dùng tay sờ loạn lung tung, cứ như vậy chỉ có thể chọc cho hai người càng thêm khó chịu, lập tức cũng bất chấp rụt rè, bàn tay nhỏ bé vốn đang cầm ©ôи ŧɧịt̠ con trinh kia, linh hoạt lướt lên cởi bỏ thắt lưng và quần của Lâm Phi.

Lâm Phi vốn luống cuống tay chân nhất thời như được Triệu Hiểu Huyên nhắc nhở, bật dậy nhanh chóng tự mình cởi sạch sẽ quần áo, sau đó lại vội vàng không nhịn được cởi hết quần áo của Triệu Hiểu Huyên, ánh mắt Triệu Hiểu Huyên mê ly say sưa phối hợp với Lâm Phi, làm cho anh rất nhanh cởi sạch chỉ còn lại một chiếc qυầи ɭóŧ ren màu trắng.

Nhìn thân thể cân đối Triệu Hiểu Huyên trăng phau không mảnh vải trước mắt, Lâm Phi kích động đến đờ người chỉ biết nhìn không biết bắt đầu từ đâu, anh nhanh chóng đặt người ở trên người cô, giống như một đứa bé đang bú mẹ vừa hút vừa cắn núʍ ѵú của Triệu Hiểu Huyên.

"Ừm ~ nhẹ thôi anh. Em đau! A a a..." Triệu Hiểu Huyên nũng nịu nói.

"Xin lỗi…" Lâm Phi hàm hồ trả lời, lại đưa tay vào trong qυầи ɭóŧ Triệu Hiểu Huyên, lần đầu tiên được sờ l*и gái, Lâm Phi tò mò, mò mẫm lung tung ở nơi cửa mình ướŧ áŧ của Triệu Hiểu Huyên.

"Á... á... ư, ư... đúng rồi... như thế... …chỗ đó… A... Thật thoải mái... a... sướиɠ." Triệu Hiểu Huyên bị Lâm Phi sờ đến khó chịu, chỉ có thể đưa tay trợ giúp anh đưa ngón tay ấn lên hộŧ ɭε hồng hào của mình.

Ngón tay vừa sờ được viên hồng ngọc nhỏ như hạt đậu kia phảng phất như mở công tắc du͙© vọиɠ của Triệu Hiểu Huyên, lập tức làm cho cô thoải mái vặn vẹo eo hông, trên mặt lộ ra biểu tình phát dục, thèm muốn, lưỡi hồng xinh xắn thè ra, với nước miếng trong suốt còn dính lại nơi đầu lưỡi, hai mắt mông lung vô định.

Lâm Phi lập tức nhớ tới những bộ phim JAV & CAV từng được bạn bè cho xem qua lúc trước, ý thức được đây chính là hộŧ ɭε của con gái trong truyền thuyết, anh lập tức thuận ý, bắt đầu xoa nắn qua lại viên thịt nhỏ hồng hào này.

"A a a... đúng rồi... ư... a... ư... Ừm... Thật tuyệt vời... Lâm Phi... A a a... tiếp tục sờ em đi anh... A a a... sướиɠ… thoải mái..." Triệu Hiểu Huyên rỉ nước dịch l*и trong suốt và rêи ɾỉ phóng đãng.

Lúc này Lâm Phi rốt cuộc không kiềm chế được nữa, nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ dữ tợn đã trướng lớn đến đỏ bừng, cứng rắn như sắt thép, cũng không để ý cởϊ qυầи lót Triệu Hiểu Huyên ra, chỉ là vạch miếng vải nhỏ hẹp che chắn cuối cùng, sang bên cạnh, tiếp theo đầu khấc như đầu rùa nhắm ngay giữa hai mép l*и đang chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ róc rách kia cắm thẳng vào "Phập!" một tiếng.

"A a a... Không a... a... đau em… lớn quá... a... của anh lớn quá...a" Cổ trắng nõn của Triệu Hiểu Huyên nhấc lên, đầu tận lực ngửa ra sau, cái miệng nhỏ xinh phát ra một tiếng rêи ɾỉ thật dài.

"A!”

“Quá thoải mái~" Côи ŧɧịt̠ của Lâm Phi lần đầu tiên cảm nhận được loại kɧoáı ©ảʍ bị vô số phần thịt mềm bọc chặt, đầu rùa truyền đến cảm giác tê dại ngay lập tức khiến anh có loại xúc động muốn xuất tinh.

Anh dùng sức cắn lưỡi đè nén kɧoáı ©ảʍ của mình, theo bản năng co giật hai cái, cử động này, khiến kɧoáı ©ảʍ như sóng thần lại ập tới, cảm giác gần như làm cho Lâm Phi đánh mất chính mình, anh rốt cuộc không khống chế được, mắt ngựa trên đầu ©ôи ŧɧịt̠ buông lỏng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm phun trào như núi lửa.

"Anh… anh ra rồi à?" Triệu Hiểu Huyên kinh ngạc trừng mắt nhìn Lâm Phi, vốn còn tưởng rằng Lâm Phi chỉ là ít kinh nghiệm, nào biết Lâm Phi thật sự là một trai tân còn nguyên trinh!

"Anh... anh xin lỗi, đây là lần đầu tiên của anh." Bất kỳ người đàn ông nào vào thời điểm này sẽ cảm thấy một chút quẫn bách.

Lời nói của Lâm Phi chứng thực suy nghĩ trong lòng Triệu Hiểu Huyên, lần này thật sự cô đã nhặt được bảo vật, cô vui vẻ nghĩ, mình nhất định phải để cho anh ấy triệt để say mê trong hương ôn nhu của mình, Triệu Hiểu Huyên đắc ý nghĩ.

"Tên: Triệu Hiểu Huyên, độ thiện cảm tăng 2 điểm, và tổng giá trị 85 điểm." Cái này… xuất tinh sớm cũng có thể được cộng điểm!?

Lâm Phi im lặng nghe âm thanh hệ thống trong đầu.