Khi Trần Tiểu Gia về đến nhà, chợt nghe thấy tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ từ trong phòng ngủ của ba truyền ra, vô cùng dâʍ đãиɠ.
"Ưm a… Đυ. chết em đi… Côи ŧɧịt̠ to quá, đυ. em phun nước...”
"Con đĩ này, đυ. chết em! sướиɠ không?” Người đàn ông gầm nhẹ một tiếng, tiếng "bạch bạch” rất vang dội.
"Ưm a a a —— sướиɠ quá, ưm… Sướиɠ chết đi được… Côи ŧɧịt̠ chồng đυ. em sướиɠ muốn chết, bắn vào l*и em đi anh!”
Tiếng rên của người phụ nữ cao hơn một đợt, Trần Tiểu Gia nghe thấy, l*и trinh của cô cũng bắt đầu chảy nước.
Hai chân cô không khống chế được mà đi tới, nhìn ba đong đưa eo, không ngừng đóng cọc vào l*и của người phụ nữ, cô ghen tị đến hai tròng mắt đỏ bừng lên.
Tại sao, tại sao người phụ nữ bị đυ. đó không phải là mình?
Ba quá bắt nạt cô rồi, biết rõ là cô thích hắn, còn lần lượt đưa hết người này đến người khác vào nhà làʍ t̠ìиɦ, đây có khác gì là cố ý rắc muối vào trong lòng cô đâu.
Đã như vậy, cô cũng không có gì phải băn khoăn.
Trần Tiểu Gia đi vào phòng ngủ, đẩy người phụ nữ đang trên đà sung sướиɠ từ trên giường xuống, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm Trần Dũng
"Ba, cái l*и của những con đàn bà này bị ba đυ. rộng ra hết rồi, ba có muốn đυ. cái l*и trinh của con gái không?”
Trần Dũng nhíu mày nhìn con gái, ©ôи ŧɧịt̠ suýt chút bị doạ mềm ra, hắn mặc quần vào, sắc mặt vừa lạnh vừa khó coi: "Trần Tiểu Gia, con bị điên à?”
Trần Tiểu Gia ngồi trên giường, nhìn người phụ nữ chạy trối chết, cười lạnh: “Cảm giác bị người ta bắt gian thế nào hả ba! Trần Dũng, con nói cho ba biết, chỉ cần con vẫn còn ở trong căn nhà này, ba cũng đừng hòng tìm mẹ kế cho con!”
Trần Dũng ngồi ở bên giường, đau đầu xoa lên thái dương: “Không phải là ba không tìm sao? Chỉ là giải quyết nhu cầu sinh lý mà thôi, con nổi điên lên chi vậy?”
Trần Tiểu Gia cởi đồng phục học sinh ra, lộ ra cặρ √υ' cup 36D vừa trắng vừa lớn, ngồi trên người ba, sờ ©ôи ŧɧịt̠ hắn, dụ dỗ nói ——
“Giải quyết nhu cầu sinh lý thì ba có thể tìm con được mà. Những người phụ nữ khác có l*и con cũng có. Ba, ba không muốn thử sao? L*и con khít lắm, một ngón tay của con cũng không cắm vào được.”
Trần Dũng bị con gái trêu chọc đến gân xanh trên trán nổi lên: “Con là con gái tba, không phải đàn bà, xuống ngay cho ba!”
Trần Tiểu Gia ôm cổ ba, vυ' cọ lên cơ ngực rắn chắc, mạnh mẽ của hắn, ngửi thấy mùi hormone trên người ba, thân thể mềm mại: “Con không muốn! Ba à, ba đừng đi tìm người phụ nữ khác, ba chỉ có thể là của con thôi.”
Trần Tiểu Gia được ba nuôi nấng từ nhỏ đến lớn, mẹ cô vừa sinh ra đã ly hôn với Trần Dũng, chạy ra nước ngoài cưới một người nước ngoài khác.
Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, tình cảm của cô dành cho ba càng ngày càng lệch khỏi quỹ đạo bình thường, không còn là tình thân, mà là —— tình yêu và động tâm đối với một người đàn ông.
"Ba ơi, ©ôи ŧɧịt̠ ba to quá, l*и con cũng đang nứиɠ, đυ. con đi, nha ba? Ba không biết đâu, mỗi lần con đều thủ da^ʍ với qυầи ɭóŧ của ba, trên đó có mùi của ba.”
"Mẹ mày! Con đĩ nhỏ nứиɠ l*и này!”
Trần Dũng rốt cuộc chịu không nổi, đè con gái lên giường, tát một cái vào cái mông nhỏ bé vểnh tròn của cô, ngoan độc nói ————
“Con đĩ này, tao cho mày đi học, là để cho mày học những thứ bại hoại như vậy sao?!”