Thiên Tà Thần bị ám toán, nhất kích tất sát, tròng mắt trợn trắng cả lên, hồn phách kịch liệt rung rẩy một trận, sau đó cả người thoáng cứng ngắc lại, chớp mắt hóa thành một tôn dữ tợn tượng đá.
Một vị Ma Đế cứ như vậy bị đánh bại với tốc độ cực nhanh, cũng giống như thời gian hắn hàng lâm xuống Đấu La Đại Lục.
Thiên Tà Thần lúc này mặc dù chưa thể trở lại Ma Đế tầng thứ, bản thân lại bị vị diện áp chế nhưng hắn sức mạnh chẳng khác Huyết Đế hay Đế Thiên ở đỉnh phong trạng thái. Vậy mà có thể bị người kia một kích xuyên người mà bại trận, quả thực bất khả tư nghị.
Vân Chính Thiên nhìn tới đạo thân ảnh màu đen kia, ánh mắt thoáng trở nên ngây ngốc, khóe miệng run lên: “Ám Thiên Tà Đế!”
Có thể trong nháy mắt tấn công vào hồn phách của một vị Ma Đế, thậm chí còn một kích đắc thủ, người này chắc chắn phải có khả năng nắm giữ linh hồn lực lượng ở trình độ nhất định mới có thể làm được. Mà hiện tại ở Đấu La Tinh, ngoại trừ Vân Chính Thiên đối với phương diện linh hồn có vẻ am hiểu ra, thì người lại còn lại có thể nghĩ tới cũng chỉ có Ám Thiên Tà Đế.
Mà Ám Thiên Tà Đế thời điểm mất tích tu vi so với Vân Chính Thiên hiện cao hơn rất nhiều, cho nên bây giờ nói hắn ở Đấu La Tinh là người nắm giữ linh hồn lực lượng đứng ở đệ nhất vị cũng không phải nói ngoa.
Lúc này thiên thời địa lợi nhân hòa đều không đứng về phía Thiên Tà Thần, cho nên hắn bị như vậy cũng không tính oan uổng.
Mặc dù chưa có chân chính bị hủy diệt, nhưng hồn phách cùng nguyên thần đã rơi vào trong tay Ám Thiên Tà Đế, mặc kệ người ta muốn chém muốn gϊếŧ, cái gì cũng không làm được.
Ám Thiên Tà Đế một kích đắc thủ, cả người đã hoàn toàn bại lộ ra, trên người tràn ngập tà ác hơi thở bất giác tuôn ra, tóc đen buông xõa ở sau lưng, hai con mắt đen kịt mà thâm thúy, thân vận một bộ màu đen trường bào phủ tới gót chân, trên vai nhô ra hai kiện tráng lệ áo giáp màu vàng, áo choàng đính ở sau lưng mãi kéo dài ra dường như vô tận, ở hông có đeo một khỏa kim sắc ngọc châu, dưới chân đạp hắc ám chiến ngoa, cao cao tại thượng phong thái lộ ra vô cùng rõ ràng.
Đế Thiên gắt gao nhìn chằm chằm, trầm giọng: “Tà Đế, ngươi rốt cục đã xuất hiện trở lại.”
Hắn trước giờ vốn không tin Tà Đế đã chết, chỉ là nghĩ tên đại ma đầu này trốn đi mà thôi. Bây giờ đột nhiên xuất hiện đánh lén Thiên Tà Thần, rõ ràng đã lập mưu từ trước nhưng vẫn một mực ẩn nhẫn.
Ám Thiên Tà Đế không quản Đế Thiên lời nói, hai mắt chớp động liền rơi vào Vân Chính Thiên ở bên kia. Nhàn nhạt thanh âm mang theo tán thưởng ý tứ: “Tiểu Chính Thiên, ngươi rốt cục trưởng thành rồi, ta vô cùng tự hào nha.”
Vân Chính Thiên mặt lạnh không đáp, trong cơ thể âm thầm điều động ba khỏa hồn hạch, tranh thủ ít ỏi thời gian mà khôi phục tự thân hồn lực đã tiêu hao. Bởi vì hơn ai hết, hắn biết rõ sự kinh khủng của Ám Thiên Tà Đế. Mặc kệ trong đầu lúc này tràn ngập nghi vấn, hắn vẫn không hé nữa câu.
Ám Thiên Tà Đế thấy vậy, cười hắc hắc: “Chớ khẩn trương, cứ từ từ mà khôi phục đi.”
Vân Chính Thiên tức giận: “Ngươi muốn làm gì?”
Ám Thiên Tà Đế nói: “Có phải ngươi đang tự hỏi ta sao lại có thể xuất hiện ngay lúc này? Hoặc là tại sao ta lại ra tay đánh chết Thiên Tà Thần? Hoặc tất cả chuyện này rốt cục là sao, có phải không?”
Đế Thiên ngữ điệu thản nhiên: “Ngươi là nói, là do ngươi mưu tính tất cả ngay từ đầu?”
Dựa theo trước mắt tình huống vừa mới diễn ra mà suy đoán, Thiên Tà Thần rõ ràng bị Ám Thiên Tà Đế cùng Huyết Đế tính kế. Bất quá nguyên nhân như thế nào thì Vân Chính Thiên không rõ, kể cả Đế Thiên cũng bị một màn này làm cho ngây ngốc.
Lấy Huyết Đế, Thiên Tà Thần cùng Ám Thiên Tà Đế ba người, đủ để đem Nhân Vực cùng hồn thú đánh cho chạy trốn không kịp. Hoặc đơn giản muốn hủy diệt Đấu La Tinh, chỉ cần đưa Huyết Thần Chi Tâm cho Thiên Tà Thần, khiến hắn khôi phục lại thần cấp tu vi là được rồi, cần gì Huyết Đế bóp nát Huyết Thần Chi Tâm, hủy đi bao nhiêu công sức luyện chế, còn chưa kể trước đó tốn công mở rộng Cấm Vực thông đạo, làm Thiên Tà Thần thức tỉnh rồi lại đem hắn đánh chết.
Làm như vậy để làm cái gì?
Bất quá, Vân Chính Thiển hiểu rõ, kẻ như Ám Thiên Tà Đế tuyệt nhiên không bắn tên không đích, chỉ là nhất thời sự tình biến hóa phức tạp, hắn đầu óc rối tung lên, không cách nào tập trung suy diễn.
Ám Thiên Tà Đế như sợ thiên hạ không loạn, thản nhiên cười nói: “Các ngươi suy nghĩ đều chính xác. Ta chính là người đứng đằng sau tất cả. Lừa gạt Thú Thần ngươi liên thủ đối phó Nhân Vực, bày vẽ cho ngươi cách phong ấn Cấm Vực thông đạo cũng chính vì chuẩn bị cho ngày hôm nay. Còn Vân Chính Thiên, ngươi nên biết lúc trước Thiên Chủ có thể bức được ta trở về thế giới cũ cũng là do ta nguyện ý đấy. Ta cũng là người lên kế hoạch bắt cóc Mã Thiên Hoa, nhằm mục đích dụ ngươi tiến vào Thời Không khảo nghiệm. Ở trong bóng tối chỉ huy Tà Hồn Điện đánh lén Thú Thần, xây dựng triệu hồi Ma Thần kế hoạch cũng do một tay ta làm ra.”
Ám Thiên Tà Đế công khai thừa nhận tất cả hành vi, nhất thời khiến bầu không khí trở nên kịch liệt căng thẳng. Đế Thiên mặt mũi đã phẫn nộ đến cực điểm, hắn trong quá khứ liên thủ với Tà Hồn Điện, cứ nghĩ là đồng đẳng ngang hàng, cùng nhau tấn công Nhân Vực, thống nhất Đấu La Tinh, nhưng hóa ra tất cả chỉ là một trờ đùa, từ đầu chí cuối hắn cũng chỉ là một con cờ trong tay Ám Thiên Tà Đế mà thôi.
“Chó má nhà ngươi!” Đế Thiên gầm lớn, cuồn cuộn long uy tùy ý thả ra, cả người đã hóa thành một viên hắc ám lưu tinh gϊếŧ về phía Ám Thiên Tà Đế.
Long trảo mang theo khủng bố sát phạt ý tứ, chớp mắt nhắm ở trên đầu Ám Thiên Tà Đế chụp xuống.
“Muốn mạo phạm điện chủ, hỏi qua ta hay chưa?” Huyết Đế trầm thấp thanh âm vang lên, huyết sắc kiếm ảnh bắn ra, đem Đế Thiên thế công chặn lại.
Đế Thiên thoáng lùi lại, cảm nhận long trảo tê dại một trận, mặt mày biến sắc. Huyết Đế người này không phải khí lực đã tận rồi hay sao, lúc này lại giống như không phục lại đỉnh phong trạng thái.
Làm sao có thể?
Vân Chính Thiên ở bên dưới, kinh hãi hô lên: “Là Huyết Thần Chi Tâm! Thú Thần cẩn thận.”
Huyết Đế khẽ mỉm cười, huyết quang chợt lóe, cả người đã gϊếŧ tới Đế Thiên trước người, một chưởng mang theo hùng hậu sát khí vỗ ra, nện ở trên ngực đối phương.
Đế Thiên rên lên một tiếng đau đớn, cả người đã như đạn pháo bay ngược, đáp ở trên mặt đất thời điểm liền đem nơi này đánh ra một cái hố to. Đế Thiên ngước mắt nhìn lên, khϊếp sợ mà nói: “Đỉnh phong Chuẩn Thần. Hắn đã khôi phục lại toàn bộ chiến lực.”
“Làm tốt lắm.” Ám Thiên Tà Đế hướng Huyết Đế nói lời tán dương.
Huyết Đế thu liễm hào quang, nghiêm giọng đáp: “Cho ta thêm thời gian, tuyệt đối có thể hoàn toàn dung hợp với Huyết Thần Chi Tâm, đạt tới Chân Thần tầng thứ.”
Sau đó hắn liếc mắt về phía dữ tợn tượng đá Thiên Tà Thần: “Người này ngài muốn xử trí làm sao?”
Ám Thiên Tà Đế đáp: “Hắn nguyên thần đã bị ta thu lấy, chỉ cần đem nó cắn nuốt, rất có thể sẽ đạt tới cái cấp bậc kia.”
“Cấp bậc kia sao?” Huyết Đế ánh mắt kinh hỷ.
Đúng vậy, bọn họ đang nói cấp bậc kia, chính xác là thần cấp trình tự.
“Hắc hắc, kỳ thực luyện hóa Huyết Thần Chi Tâm cũng có thể vượt qua Chân Thần, trở thành chân chính thần cách. Huyết Đế, ngươi có muốn cùng ta đi tới cảnh giới cao hơn không?” Ám Thiên Tà Đến cười nói.
“Nguyện ý, thuộc hạ nguyện ý.” Huyết Đế mừng rỡ như điên.
Vân Chính Thiên ở bên dưới lặng yên bất động lắng nghe toàn bộ câu chuyện, hết thảy ý nghĩ trong đầu đã được điều động đứng lên, hắn bắt đầu có thể liên kết tất cả các sự kiện diễn ra trong quá khứ và hiện tại thành một, cảm thấy tất cả tự nhiên vô cùng liền mạch. Ngắn ngủi vài lần hô hấp sau, Vân Chính Thiên sắc mặt trở nên phi thường ngưng trọng, bất giác thở ra một ngụm trọc khí: “Quả nhiên là vậy.”
“Ngươi nói sao?” Đế Thiên ở bên cạnh chợt hỏi.
Vân Chính Thiên thở dài: “Ta đã biết được toàn bộ chân tướng của Tà Hồn Điện. Chỉ có điều đã quá trễ mà thôi.”
Ám Thiên Tà Đế liên thủ Đế Thiên đánh úp Vực Chủ thế lực, cầm tù toàn bộ cường giả, bao quát Vực Chủ Vương Nghiêm Thần trong đó, trước hết là vì muốn thức tỉnh Huyết Đế, khiến hắn trở thành trợ thủ đắc lực cho mình trong quá trình thực hiện đại kếm thứ hai là có đại lượng Phong Hào đấu la cường giả dự trữ, trong thời khắc mấu chốt sẽ hóa thành dưỡng chất, phụ trợ cho việc luyện chế Huyết Thần Chi Tâm.
Trước đó Ám Thiên Tà Đế cũng đã tìm đến Đế Thiên, nói cho đối phương biết Cấm Vực muốn xâm lấn tình trạng, cuôi cùng hai bên đã đi tới thương thảo kế hoạch phong ấn thông đạo. Bắt đầu đặt xuống những bước chuẩn bị cơ sở nhất cho những chuyện xảy ra ngày hôm nay.
Để ngăn chặn những sự cố ngoài dự đoán, Ám Thiên Tà Đế tẩy não Dương Viêm, bắt cóc Mã Thiên Hoa cùng Ân Minh Tuyết, dụ dỗ Vân Chính Thiên tới vị trí được báo trước. Hành động có thể lấy khua chiêng đánh trống để hình dung, nguyên nhân lớn nhất là vì hắn muốn dẫn dụ Thiên Chủ vị kia xuất hiện.
Nếu không sớm giải quyết Thiên Chủ sự tình, Ám Thiên Tà Đế kế hoạch sẽ triệt để thất bại, cho nên hắn tận lực diễn một tuồng kịch hay. Song phương trước tiên kịch chiến một trận, Ám Thiên Tà Đế làm bộ rơi vào hạ phong, Thiên Chủ nắm lấy thời cơ điều động thủ đoạn bức cả hai quay trở về thế giới cũ. Thế nhưng Ám Thiên Tà Đế chắc chắn có lưu lại hậu chước, cho nên mới có thể phản khách vi chủ, quay trở lại thế giới này.
Loại đi được một vị Chân Thần trình tự, Ám Thiên Tà Đế kế hoạch tỷ lệ thành công đề thăng rất nhiều.
Tà Hồn Điện sau đó hướng bên ngoài tuyên bố Tà Đế mất tích, Huyết Đế lên thay. Ám Thiên Tà Đế danh chính ngôn thuận ở trong bóng tối chưởng quản hết thảy.
Bây giờ nghĩ lại Vân Chính Thiên mới thấy mình ngu ngốc. Dương Viêm có thể dễ dàng tiết lộ Mã Thiên Hoa cùng Ân Minh Tuyết bị giam giữ vị trí, chắc chắn là do Ám Thiên Tà Đế lưu lại mệnh lệnh. Mục đích là để dẫn đường cho Vân Chính Thiên tìm được Thời Không khảo nghiệm, thức tỉnh Thời Không Chi Tử thân phận, trở thành chủ tài trọng yếu để luyện chế Huyết Thần Chi Tâm.
Duy nhất biến số chính là Vân Chính Thiên cường đại vượt ngoài dự tính, Huyết Đế không thể chế trụ được, thậm chí còn suýt lật thuyền trong mương. Cho nên hắn không thể không cắn răng hy sinh toàn bộ Tà Hồn Điện hồn sư cùng với Vực Chủ hồn sư, thành toàn Huyết Thần Chi Tâm. Nếu không bây giờ, Tà Hồn Điện dưới trướng cường giả có thể so với Nhân Vực quân số gấp đôi là ít.
Đế Thiên bị lừa đi triển khai đại trận đi phong ấn Cấm Vực thông đạo, sau cùng bị tập kích, đại trận tan vỡ, toàn quân bị đuổi chạy. Huyết Đế ngang nhiên ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm hạch tâm tiến hành một hồi luyện huyết, ngập trời huyết tinh rốt cục đánh thức Thiên Tà Thần đang ngủ say.
Huyết Đế luyện chế Huyết Thần Chi Tâm, chính là nghịch thiên ma vật, Thiên Tà Thần đã không chịu nỗi cám dỗ mê hoặc nên đích thân vận dụng hồn phách lực lượng hàng lâm Đấu La Tinh, rốt cuộc rơi vào hố cho Huyết Đế cùng Ám Thiên Tà Đế đào sẵn, kết quả như mọi người đã biết.
Ám Thiên Tà Đế ngửa mặt cười lớn, song thủ duỗi ra, làm một cái nắm bắt động tác, tức thì Thiên Tà Thần dữ tợn tượng đá kia như bụi bặm theo gió tan đi, chớp mắt đã hoàn toàn biến mất.
Mà Ám Thiên Tà Đế trên tay đã nhiều hơn một cái đồ vật, chính là Thiên Tà Thần bản nguyên nguyên thần, hắn thần sắc không khỏi có điểm vui sướиɠ.
Ám Thiên Tà Đế liếc nhìn bên dưới Vân Chính Thiên lẫn Đế Thiên, cười lạnh: “Hưởng thụ thời gian còn sót lại đi. Lần sau gặp lại chính là các ngươi tử kỳ. Có lẽ khi đó ta đã đạt tới cấp bậc mà các ngươi hằng ao ước kia.”
“Ám Thiên Tà Thần!”