Thế Giới Nhất Cấp Bảo Vệ Học Tra

Chương 5

Mới sáng sớm, là thời gian cao điểm truy cập diễn đàn CE, mọi người cảm thấy hơi bế tắc.

Diễn đàn đột nhiên trống rỗng, app tách ra liên tiếp, ngay cả khi bạn click comment một giây trước, một giây sau liền bắn ra nhắc nhở "Mạng đã mất kết nối".

Diễn đàn nhất thời vỡ tổ rồi, mọi người còn chưa rõ tình huống, diễn đàn bỗng nhiên khôi phục lại bình thường.

"Quái ? Biến động mạng kỹ thuật?"

"Tôi đã ở đây năm năm và lần đầu tiên tôi biết rằng CE có thể rớt mạng."

"Không khoa học, đây là cấu trúc diễn đàn do chính Evra tạo ra ! Nó sẽ không sụp đổ ! ”

Mọi người đang thảo luận về sự mất kết nối và đóng băng giống như ảo ảnh của diễn đàn, màn hình của kẻ chủ mưu sáng lên với ánh sáng trắng dịu.

Thẩm Minh Châu sắc mặt hờ hững, mượn máy chủ diễn đàn CE khiến diễn đàn biến động, may mắn trước khi ngừng hoạt động, xâm nhập vào tường lửa chỗ của [ Tiểu Bảo đọc sách ].

Hệ thống phòng vệ lạc hậu, Thẩm Minh Châu chỉ cần thêm một bước thao tác, liền có thể tìm tới chính chủ.

Đây không phải là vấn đề tiền bạc, mà là căn cứ vào sự tín nhiệm với tài khoản CE ba năm mà phán đoán, Thẩm Minh Châu không cho phép nhìn nhầm.

Tường lửa của thời đại Internet đối với hắn mà nói chính là thùng rỗng kêu to, sau khi tìm được địa bàn của đối phương, cậu cảm thấy..... người ta bây giờ thật sự cho rằng mình đã có biện pháp hoàn chỉnh, nhưng thật ra còn để lại rất nhiều sơ hở, cậu liền tùy tiện công phá tường lửa của đối phương

Không có cảnh báo, không có báo động trước nguy cơ, tường chắn lửa phảng phất là một đống cỏ dại, bị Thẩm Minh Châu một cây đuốc đốt cháy sạch sành sanh.

Cậu thấy rõ ràng một nam nhân trung niên khuôn mặt hốc hác trên máy quay ở chỗ Tiểu Bảo.

Người bên kia đang tập trung cao độ gõ bàn phím, tài liệu trên màn hình đúng là thuật toán hệ thống mà Thẩm Minh Châu vừa sửa chữa.

Bỗng nhiên có người giương giọng hỏi: "Chu ca, sáng mai chín giờ có buổi họp báo cáo, chương trình cải tiến hệ thống đỗ xe tự động được xếp hạng ba trong cuộc họp không có vấn đề chứ?”

"Không thành vấn đề." Tiểu Bảo ngửa đầu, khóe môi nhếch lên cười đắc ý, "Tôi đêm nay có thể làm tốt."

Thẩm Minh Châu đối với hành vi đối phương sử dụng phép tính cải tiến của mình, ở bên trong tăng thêm thuyết minh, làm thành PPT* giảng giải cho hội nghị không có bất kỳ ý kiến gì.

*PPT: Powerpoint.

Hệ thống đỗ xe tự động sớm muộn cũng sẽ bị loại bỏ, trả tiền giải đáp, lợi dụng hợp lý.

Tuy nhiên, người này không thể nợ tiền cậu.

Thẩm Minh Châu nhấc chuột lên di chuyển, giành quyền kiểm soát máy tính của Tiểu Bảo, nhanh chóng tạo một tài liệu mới và gõ một từ: Tiền.

Bên trong máy quay, [ Tiểu Bảo đọc sách ] đang điên cuồng lướt chuột, nhìn thấy cái chữ này, sắc mặt nhanh chóng thay đổi!

Hắn điên cuồng đánh bàn phím, phát hiện không có cách nào khống chế máy vi tính cắt bỏ cái này bản văn thời điểm, lập tức thân thủ tắt máy, đứt mạng.

Hắn luống cuống gõ bàn phím, phát hiện không điều khiển được máy tính xóa tập tin, hắn liền đưa tay tắt máy, đứt mạng.

Thân thủ gọn gàng nhanh chóng, không hổ là kỹ sư lành nghề.

Thẩm Minh Châu cười cười, thầm nghĩ , may mà cậu thuận tiện viết một bộ chương trình, nếu không lại phá tường lửa một lần nữa rất phiền phức.

Trước lạ sau quen, lại tới một lần nữa một cuộc xâm lược khác, máy chủ Diễn đàn CE quay trở lại trạng thái dao động kỹ thuật.

Bởi vì dao động quá mạnh, những tin nhắn riêng tư của Thẩm Minh Châu đều đầy ắp.

Toàn bộ đều là tin nhắn từ [Giang Giang].

Kể từ khi Thẩm Minh Châu giúp anh ta giải quyết một vấn đề về trí tuệ nhân tạo, bên kia dường như nhiệt tình tăng vọt, mỗi ngày đều tìm cách để lấp đầy hộp thư trống của Thẩm Minh Châu.

Anh chàng này về cơ bản là sử dụng tin nhắn riêng tư như một công cụ trò chuyện, và thậm chí còn khóc trong bức thư, "Diễn đàn CE sắp bùng nổ, đại thần nên thêm tôi trên WeChat 123, kẻo chúng ta phải trời nam đất bắc*."

*Trời nam đất bắc: xa nhau.

Thẩm Minh Châu nhìn chằm chằm chữ "Trời nam đất bắc", nhíu mày thêm wechat của [Giang Giang].

Bên kia chấp nhận, gửi đến một dấu chấm than chấn động, "A !! Đại thần à ! Là Châu đại thần à ! Tôi nghĩ là diễn đàn sắp chết rồi ! Chúng ta sắp thất lạc nhau rồi! Cẩu admin còn nói dùng máy chủ tốt nhất toàn quốc tất cả đều là gạt tôi !"

Tất cả những người từng giao dịch tiền bạc với Thẩm Minh Châu đều có thể từ thông tin thanh toán biết được rằng tên của ông chủ là Châu.

Thẩm Minh Châu còn chưa trả lời, Giang Giang lại bắt đầu, " Xin chào đại thần, tên tôi là Giang Nhạc, nghiên cứu sinh ngành khoa học máy tính ở đại học A, có nhiều kinh nghiệm trong phòng thí nghiệm. Tôi đã từng đến Viện Tự động hóa Quốc gia để di chuyển các viên gạch. Tôi rất có kỹ năng ở Diễn đàn Nước. Từ người điều hành đến quản lý đều là anh em của tôi! Cần gì cứ thông qua! "

Phần tự giới thiệu bản thân rất đầy đủ, còn thiếu ảnh chụp thẻ công tác gửi cho cậu để xác định tính chân thật.

Sau đó, anh ta tiếp tục lên án đối với người điều hành diễn đàn CE, nói rằng máy chủ đã quá gỉ nên anh ta sợ danh tiếng của người sáng lập Aigues sẽ bị hủy hoại. Xem người điều hành còn dám lấy thân phận tinh anh trong ngành để khoe khoang nữa không.

Thẩm Minh Châu suy nghĩ một chút, chương trình trên màn hình vẫn đang chạy, ước chừng mấy phút nữa máy chủ của Diễn đàn CE sẽ nhấp nháy.

Vì vậy, cậu hỏi:"Cậu biết [Tiểu Bảo đọc sách] không ?"

Giang Nhạc đang thao thao bất tuyệt* đột nhiên bị cắt đứt, một mặt ép mộng hỏi ngược lại: "Ai vậy ?"

*Thao thao bất tuyệt: nói nhiều

Thẩm Minh Châu nói, “Người này nợ tôi tiền. Nếu cậu biết hắn, tôi có thể làm ít việc lại.”

Ít nhất, máy chủ của diễn đàn CE có thể nghỉ ngơi sớm.

Giang Nhạc đột nhiên bị kích động, nhắn đến ba cái biểu tượng cảm xúc, hắn gầm lên: "Đứa cháu rùa nào dám nợ tiền ngài ? Đại nhân chờ tôi, tôi sẽ tìm người quất cái xác này ngay lập tức."

Xem ra là không nhận ra, ngữ khí tức giận đến mức sử dụng biểu tượng cảm xúc.

Thẩm Minh Châu giương mắt, nhìn thấy chương trình tính toán sắp đột phá tường lửa, liền đáp "Không cần" rồi đặt điện thoại xuống.

Màn hình trực tiếp cho thấy một bức tường giám sát, ngón tay cậu gõ nhẹ, thấy được đỉnh đầu của [Tiểu Bảo đọc sách].

Toàn bộ mạng công ty và máy chủ đều nằm trong tầm kiểm soát của cậu, [Tiểu Bảo đọc sách] có đổi bao nhiêu văn phòng đi chăng nữa cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay của Thẩm Minh Châu.

Thẩm Minh Châu chỉ mất vài giây để trống một máy tính.

[Tiểu Bảo đọc sách] đổi máy tính, tiếp tục làm PPT lúc nãy.

Lần này Thẩm Minh Châu chỉ khóa mọi hoạt động của máy tính, khiến hắn bất động, để xem hắn sẽ phản ứng như thế nào.

Khi không thể điều khiển máy tính, phản ứng đầu tiên của người làm mã là gọi nền và cưỡng chế đánh thức nó. Tuy nhiên, Tiểu Bảo đã thử một số phương pháp, nhưng màn hình vẫn kẹt, chuột và bàn phím đều không sử dụng được.

Hắn cảnh giác nhìn xung quanh, nhận ra rằng mạng đã bị ai đó khóa, không thể tiếp tục được nữa, hắn dứt khoát cưỡng chế tắt máy, cầm lấy chiếc cặp trên bàn muốn rời đi.

Đáng tiếc, Thẩm Minh Châu làm sao có thể để hắn rời đi dễ dàng.

Công ty của [Tiểu Bảo đọc sách] đã thực hiện trí năng hóa toàn diện, ngay cả cửa kính trong suốt của văn phòng cũng là ổ khóa thông minh sử dụng thẻ nhân viên để quẹt ra vào.

[Tiểu Bảo đọc sách] lấy thẻ nhân viên quẹt thẻ, nhưng cửa không động, đèn đỏ luôn sáng.

Hắn liên tục thử mấy lần, kết quả vẫn như vậy !

[Tiểu Bảo đọc sách] đập lên cửa phòng, bộ dạng phẫn nộ xuyên qua camera, tiến vào mắt Thẩm Minh Châu.

Nhưng mà, người này vì không mở được cửa cả khuôn mặt đều vặn vẹo, vẫn không muốn đưa tiền.

Thẩm Minh Châu chỉ có thể hảo tâm hảo ý* nhắc nhở đối phương một chút.

*Hảo tâm hảo ý: tốt bụng, có ý tốt

Didi !

Máy photocopy và máy quét có chức năng fax bên người của [Tiểu Bảo đọc sách] đột nhiên đổ chuông, sáng lên đèn xanh.

Bắt đầu in giấy.

Giấy trắng mực đen, vô cùng rõ ràng ——

Tiền.

Âm thanh của máy in rất ôn nhu, [Tiểu Bảo đọc sách] nhìn chằm chằm máy in ra chữ viết khó có thể tin.

Nhưng mà, bốn máy tính trong phòng đột ngột khởi động cùng lúc, một âm thanh hệ thống nhẹ vang lên trong văn phòng với ánh đèn nhợt nhạt, cửa khóa chặt ——

"Bạn ơi, có phải nên trả lại tiền cho mình không bạn ?"

[Tiểu Bảo đọc sách] kêu lên một tiếng ngắn ngủi, hai mắt trừng lớn, kinh hoảng dính sát vào cửa.

Hắn cho rằng là tinh anh diễn đàn CE kia tự mình lên tiếng đòi tiền, không nghĩ tới rằng bên trong phòng làm việc vang lên nhạc đệm, tiếp tục hát lên ——

"Tôi tin tưởng bạn như vậy, kết quả bạn mai danh ẩn tích*."

*Mai danh ẩn tích: Biến mất

Âm thanh vẫn còn tiếp tục, nhạc đệm dần dần vang lên.

Máy tính bắt đầu phát nhạc, bốn máy tính, trong đó không hơn không ít một cái, chồng lên nhau, như thể một nhóm đòi nợ đã đến, chỉ có từ "tiền" rõ ràng đến mức làm thế nào cũng không thể nghe nhầm.

Khúc nhạc quá mức quỷ dị, trong văn phòng một tiếng vang nhẹ, đều đang khiêu chiến thần kinh của [Tiểu Bảo đọc sách].

Sợi dây lý trí đứt gãy ngay lúc cao trào "Money Money Money", người đàn ông trong camera giám sát vô cùng chật vật, đập cửa gào thét thảm thiết: "Này, thả tôi ra! Này! Có ai không!"

Khàn cả giọng, giống như gặp quỷ.

Máy in ngừng lại, nửa ngày sau mới khởi động lại, in nội dung mới: Đem tiền chuyển cho tôi, tôi sẽ để bạn đi ra ngoài.

[Tiểu Bảo đọc sách] kêu to giống như sắp hỏng mất, nhìn chằm chằm tờ giấy kia, nhất thời minh bạch*.

*Nhất thời minh bạch: Hiểu rõ.

"Mày, mày là ai! Mày lăn ra đây !" [Tiểu Bảo đọc sách] xông tới, trực tiếp cắt đứt toàn bộ nguồn điện máy tính.

Hắn hiểu rõ, đây không phải là tin tặc xâm lấn, mà là [Hữu "tiền" tất ứng] của diễn đàn CE! Chẳng qua là tùy tiện viết vài cái mã, không ngờ bị một đám người xem là đại thần, thứ đồ gì !

"Tao rút toàn bộ nguồn điện máy vi tính, mày còn có thể làm gì?! Hả?" [Tiểu Bảo đọc sách] trong giọng nói lộ ra sự lớn lối sảng khoái, "Không phải là tám ngàn năm sao? Mày từ trên người người khác thu bao nhiêu tiền, còn muốn lấy chút tiền này của tao? Đến đi! Tiếp tục hát! Kêu tao trả tiền lại đi! Tao không trả mày có thể làm gì tao!"

Giấy in đầy cả trang, lúc gió bên trong điều hòa thổi, bay xuống nội dung mới.

"?"

[Tiểu Bảo đọc sách] nhìn chằm chằm dấu hỏi kia, đôi mắt đầy tơ máu.

Lại qua một lúc lâu, máy fax mới hoạt động lại, truyền đạt nội dung mới.

"Vậy ngày hôm nay bạn ngủ ở văn phòng đi. Ngủ ngon."

.

.

.

Diễn đàn CE hôm nay vẫn là ưu tú cùng thủy chung bay đi, nguyên lão cùng người mới đáng yêu đều bình an vô sự, chỉ là có chút bế tắc.

Đột nhiên, nhân viên quản lý tinh anh [Giang Giang] hiện thân, ở trang chủ đăng một bài đăng tiêu đề có chứa @ mới, trong nháy mắt thu hút sự chú ý của lũ bạn rảnh rỗi vồ tới.

《@Tiểu Bảo đọc sách khuyên mày nhìn thấy bài đăng này thì ngay lập tức cút ra đây, nếu không chờ tao tìm được mày tuyệt đối PK người thật !!! 》

Mọi người đều ở trong vòng, tự nhiên họ cực kỳ nhạy cảm với kiểu nói này.

Có cảm giác bão táp sắp đến, đi vào vừa nhìn, [Giang Giang] chửi ầm lên: 《@ Tiểu Bảo đọc sách mày có phải đàn ông hay không, tiền của đại thần cũng dám lừa gạt, không muốn lăn lộn trong vòng nữa?》

Mọi người vừa nhìn, fuck, đại thần cũng dám lừa gạt? Hiện tại lừa đảo quá càn rỡ đi? !

Đám bạn thích nhất là xem trò vui, dồn dập comment ở phía dưới, không tới một phút chốc, liền trở thành lầu cao nhất trang chủ.

Các bài viết nổi bật liên tục được mọi người đưa lên đứng đầu, các diễn đàn bàn tán, nhóm quản lý cũng khá sôi nổi.

Nếu đại thâng bị người nợ tiền không chịu trả, các quản trị viên đương nhiên việc nghĩa chẳng từ giúp đòi nợ, mồm năm miệng mười đề xuất các ý kiến.

"Kiểm tra từ bên trong diễn đàn đi. Chúng tôi có tên thật chứng thực, gửi trực tiếp đến đồn cảnh sát. Bộ phận kỹ thuật bên kia có thể tìm ra ngay."

"Để tôi đi, chậm thế này sao? Anh ta đăng ký tài khoản ba năm rồi mà không ai biết anh ta?"

"Chậm cũng phải điều tra, đây chính là đại thần có chuyện, nếu chuyện này truyền đi thì CE của chúng ta không phải sẽ thành diễn đàn lừa đảo sao?!"

"Fuck, [Tiểu Bảo đọc sách] thật không phải người, lại dám lừa gạt [Hữu "tiền" tất ứng]. Tao lập tức gọi điện thoại vô cục, đêm nay lập án, ta làm chủ nợ, bắt hắn cái hiện hành."

Đại gia vừa ra chiêu vừa mắng, đám quản lý phi thường náo nhiệt.

Chiến trường chính ở bên trong bài đăng của Giang Nhạc, nhưng [Tiểu Bảo đọc sách] chưa từng xuất hiện.

Một người ở diễn đàn trong ba năm, thì hắn cũng sẽ luôn kết một vài bạn trên Internet. Gặp phải tình huống này, mọi người đều trở nên tích cực.

—— Tôi biết tiểu Bảo đọc sách nè, hắn nói mình làm việc ở công ty ô tô MNB, không biết chi nhánh nào?

—— Tân Giang! Trong bài đăng lần trước hắn nói trạm xe buýt quảng trường Tân Giang phúc vận xảy ra tai nạn xe cộ.

——MNB chi nhánh Tân Giang, tôi có bạn ở chỗ kia, admin, nếu không tôi lập tức gọi điện thoại hỏi bạn một chút?

—— Vạn nhất bạn anh chính là [Tiểu Bảo đọc sách] vậy thì lúng túng.

—— Phi, bạn tôi là giám đốc hạng mục của MNB, lương một năm trăm vạn, sao có thể lừa gạt [Hữu "tiền" tất ứng]?

Trong bài đăng có rất nhiều người xem trò vui, tranh cãi, viết biểu tượng cảm xúc, than thở về sự thay đổi của lòng người, một số tin tức hữu ích.

Giang Nhạc nắm chắc tâm lý, trực tiếp liên lạc với Aigues, vừa kết nối liền nói: "Ông chủ, [Tiểu Bảo đọc sách] là một nhân viên ở chi nhánh Tân Giang của công ty ô tô MNB. Anh có cách tìm được anh ta. Thiệt là quá đáng giận, dám lừa gạt đại thần."

Aigues âm thanh lộ ra uể oải, “ Tôi đã gọi cho một người bạn để giúp tôi liên lạc, bên kia bảo đảm trễ nhất là mai tìm được, việc này anh cứ nói lại cho [Hữu "tiền" tất ứng] vậy đã. Sau đó nhanh chóng giúp tôi xem nền. Máy chủ đã được bơm hai lần vào tối nay và có rất nhiều lỗi. Nếu anh không giải quyết nó, CE sẽ bị đóng vào ngày mai ... Tại sao nó lại được bơm? Máy chủ công ty tôi sử dụng đang ở trạng thái này. Có chuyện gì, tôi đến công ty xem phòng máy có chuyện. ”

Điện thoại bỏ xuống không quá nửa phút, Giang Nhạc liền gọi lại.

"A a a Aigues! Anh không cần đi phòng máy rồi! Thì ra đêm nay máy server là đại thần mượn một chút, hắn đem [Tiểu Bảo đọc sách] thu thập một trận, đối phương trả tiền lại rồi!"

Aigues đã xỏ giày chuẩn bị ra khỏi cửa:...

Giang Nhạc tiếp tục gào: "Còn có, đại thần vừa nãy đem ba mươi BUG trong diễn đàn đồng thời xử lý! Thuận tiện cải tiến một chút khung diễn đàn! Dọn dẹp rác thải dư thừa trong máy server! Anh ta nói thật không tiện, cái này coi như là bồi thường!"

Giải quyết BUG, sửa lại khung diễn đàn, dọn dẹp rác thải...

Aigues: Ha?