Cha Văn cũng gật đầu theo, nói: "Đúng, con không cần lo lắng. Bên phẫu thuật, cha sẽ đi sắp xếp.”
“Dạ vâng."Văn Kiều Dương nở nụ cười, tựa vào lòng mẹ Văn, học nguyên thân làm nũng.
Cha Văn mẹ Văn nhìn thấy bộ dáng của cô trong lòng cũng an tâm, cùng Văn Kiều nói chuyện thật lâu, nhưng bởi vì công việc không thể không rời đi.
Sau đó Lệ Thừa Trạch vẫn như cũ mỗi ngày tới thăm Văn Kiều, mỗi lần ít nhất phải ngồi hơn mười phút, Văn Kiều lười cùng anh diễn trò, vì thế mỗi lần đều nhắm mắt lại giả bộ ngủ.
Nguyên chủ có bộ da tốt, nhan sắc lúc ngủ của cô đặc biệt yên tĩnh xinh đẹp, trên khuôn mặt bệnh ngược lại còn mang đến vài phần hương vị khiến người ta thương tiếc. Cô càng im lặng như vậy, Lệ Thừa Trạch càng cảm thấy đau lòng.
Cô ấy vì không muốn liên lụy bản thân anh nên đang cố gắng đẩy anh ra xa.
Cô nằm trên giường bệnh, nhỏ bé yếu ớt như vậy, chỉ cần một đôi tay là có thể nhẹ nhàng vòng cô lại.
Cô ấy yêu anh như vậy, chỉ có anh mới có thể che chở cô ấy trong lòng...…
Những ý nghĩ này thường xuyên hiện lên trong đầu Lệ Thừa Trạch, dễ dàng đẩy sự thương tiếc của Lệ Thừa Trạch đối với Văn Kiều lêи đỉиɦ cao.
Ngay tại thời điểm như vậy, bà Lệ gọi anh đến trước mặt mình, bất đắc dĩ thở dài, nói: "Văn gia bên kia nói muốn giải trừ hôn ước này, nhưng dì cùng với mẹ của con cũng muốn suy nghĩ một chút. Tuy rằng như vậy là có lỗi với Văn gia, nhưng nếu là do bọn họ chủ động nói ra, vậy vừa hoàn hảo có thể giữ toàn bộ thể diện của hai nhà. Nhìn dáng vẻ của Văn Kiều bây giờ, còn không biết có thể sống mấy năm. Giải trừ cũng đúng lúc..."
Lệ Thừa Trạch siết chặt nắm tay, đáy mắt phủ lên ánh lạnh.
“Dì đã thay tôi đồng ý rồi sao? "Anh hỏi.
“Đúng. " Bà Lệ gật đầu.
Tình cảm giữa Lệ Thừa Trạch và cha Lệ không tốt, Lệ phu nhân cũng không phải mẹ ruột của anh, mà là người được gả vào cửa sau này. Hiện tại bà Lệ trực tiếp thay anh làm chủ, mà với tính tình độc đoán chuyên quyền của Lệ Thừa Trạch, tức giận nhất thời bốc lên.
Anh lạnh lùng nói: "Tôi không đồng ý!”
“Chúng ta cũng là vì tốt cho con thôi...…”
Ánh mắt Lệ Thừa Trạch âm trầm, anh nhìn chằm chằm bà Lệ, tăng thêm giọng điệu, gằn từng chữ nói: "Con sẽ nghĩ biện pháp chữa khỏi cho Văn Kiều, con chỉ cưới cô ấy vào cửa. Ngoại trừ cô ấy, thì không ai có thể thay thế.”
Trước kia Lệ phu nhân đã từng tác hợp tâm tư của cháu gái và Lệ Thừa Trạch.
Hiện tại Lệ Thừa Trạch nhớ tới chuyện này, trong lòng càng thêm tức giận.
Những tiểu nhân này cố ý ngăn cản anh cùng Văn Kiều ở chung một chỗ!
Hắn lại càng không để cho bọn họ thực hiện được!
Lệ Thừa Trạch xoay người rời khỏi Lệ gia, sau đó lấy điện thoại ra gọi cho trợ lý.
“Mọi người đã liên lạc xong chưa?”
“Được rồi.”
“Bảo cô ấy chuyển vào bệnh viện, phái người chăm sóc cô ấy thật tốt. Tháng này, Văn Kiều phải phẫu thuật.”