"Tần tiên sinh, đây chính là chồng của Omega đang mắc nợ." Thẩm Việt Qua nghe thấy người phía sau mình cung kính báo cáo với Alpha trước mặt, cậu tận lực bỏ qua cơn đau ở trán do bị ấn xuống đất, cố gắng mở to hai mắt, mặc dù trong lòng tràn đầy oán hận với alpha đã vũ nhục vợ mình nhưng cậu cũng hiểu hoàn cảnh trước mắt, mình hoàn toàn bị yếu thế. Thẩm Việt Qua cố gắng hết sức nói chuyện với alpha bằng giọng điểu ôn hoà.
“Tần tiên sinh, tôi là chồng của Lục Chi Dao, tôi có thể thay em ấy trả nợ cho ngài.”
Tần Kế Khai nghe vậy, vô cùng hứng thú ngồi xổm xuống nhìn người chồng nhỏ của con nợ:
“Ồ, cậu trả nổi không? Cậu có biết cậu ta nợ bao nhiêu không?”
Thầm Việt Qua còn đang bị hắn túm tóc, bởi vì lực kéo quá lớn cổ cậu có xu hướng bị kéo về phía sau, gáy đau nhứt dữ dội, thân thể khó chịu khiến thanh niên không tự chủ được tản ra càng nhiều tin tức tố phòng vệ trước sự uy hϊếp của người khác, nhưng trong mắt Tần Kế Khải người chồng trước mắt phát ra hương cam bergamot dễ ngửi, tươi mát thanh nhã nhưng cũng quyến rũ đến cùng cực, thật giống chủ nhân của nó.
Rõ ràng là bộ mặt của một chính nhân quân từ không tranh không giành, tính cách ôn hoà không có một chút thô lỗ hay nóng nảy gì lại bởi vì muốn bảo vệ vợ của mình mà dựng đầy gai nhọn, trận đánh đấm vừa rồi làm cậu bị thương nơi khoé miệng, máu tươi dính trên môi làm cả người thanh niên trông có vẻ yếu ớt mà quyến rũ.
Tần Kế Khai nhìn thẳng vào đôi mắt sợ hãi nhưng giả vờ bình tĩnh kia: “Vợ yêu của cậu ở chổ tôi gian lận, dựa theo quy củ trên giang hồ cậu ta phải tả phải trả tôi một ngàn ba trăm vạn, cũng không tính là quá nhiều nhưng cậu chỉ là ông chủ một quán mì nhỏ, cậu lấy cái gì trả cho tôi?”
Thẩm Việt Qua nghe xong lời này, cũng không khóc lóc van xin hắn tha cho mình như những con nợ khác mà cố gắng bình tĩnh:
“Chúng tôi nhất định sẽ trả lại, ngài cho chúng tôi chút thời gian, căn nhà c trị giá hai trăm vạn của chúng tôi thế chấp cho ngài, ngài thả vợ tôi ra trước đã.”
"A ~ hai trăm vạn."
Tần Kế Khai nhướng mày, tựa hồ là rất hứng thú với đề nghị của Thẩm Việt Qua, "Phần còn lại thì sao?”
"Số tiền còn lại tôi kinh doanh quán mì, mười... không, tám năm, tám năm tôi nhất định sẽ trả xong cho ngài!"
Thẩm Việt Qua cho rằng mình còn đường sống, vội vàng hứa hẹn với alpha trước mắt, cậu lớn anh tuấn, là phong thái của một quân từ nói lời giữ lời, rất khó có người không tin cậu nhưng Tần Kế Khải cũng không thật sự muốn họ trả tiền, chính xác mà nói ngay từ đầu hắn đúng là có chủ ý đó nhưng sau khi nhìn thấy người chồng tâm tính ngốc nghếch này hắn liền thay đổi chủ ý.
Tần Kế Khai làm bộ mặt khó xử nhíu nhíu mày, giọng hắn khó xử lại mang theo chút ý cười nói:
“Tôi cũng muốn giúp cậu a, nhưng quy củ chính là quy củ, tôi không thể không làm theo nha.”
Nói xong hắn liền quay đầu nhìn về thuộc đang canh giữ Lục Chi Dao ra lệnh.
“Mang người vợ đi đi, dạy dỗ cho thật tốt, đừng đùa chết là được.”
Lục Chi Dao còn đang chìm đắm trong hoảng sợ chưa thoát ra nghe thấy lời này y rốt cuộc không nhịn được liền oà khóc:
“Đừng mà…..đừng!!! Thả tôi ra!!!!! Việt Qua….Chồng ơi!!! Cứu em…cứu em với!!!”
Thẩm Việt Qua lập tức nóng lòng, cậu muốn đứng dậy đi đến chổ Lục Chi Dao nhưng lại bị ba alpha hung hăng ấn tại chổ, alpha tao nhã rốt cuộc cũng xé rách mặt nạ bình tĩnh.
“Các người muốn cái gì? Tôi cho các người tất cả! Đừng chạm vào em ấy! Đừng mang em ấy đi!”
Tần Kế Khai ra dấu với thuộc hạ, đối phương hiểu ý không tiếp tục bắt Lục Chi Dao nữa. Người đàn ông bộ dạng cực tốt, dáng người cao lớn khôi ngô, khác hẳn với vẻ đẹp ôn hoà của Thẩm Việt Qua, hắn mặt âu phục thẳng tấp, tóc vuốt tỉ mỉ, mặt mày lạnh lùng, khuôn mặt vô cảm mang đến cảm giác áp bách của một alpha cường thế, mà lúc này vì con mồi đang từng bước từng bước nhảy vào cái bẫy do hắn giăng ra mà ánh mắt mang chút ý cưởi, nhìn qua giống như thật sự là một chủ nợ dễ nói chuyện.
Tần Kế Khai chậm rãi đưa tay vuốt ve vết thương trên trán của thanh niên, thuận đà trượt một đường thẳng đến bờ môi nhuộm tia máu của Thẩm Việt Qua, đầu ngón tay hắn ấn vào môi thịt, mơ hồ có xu hướng chọc vào trong miệng cậu:
“Cậu chắc chắc thứ gì cũng có thể cho tôi sao?”
Thẩm Việt Qua nhìn thấy tình huống này còn có đường lui, thân là một alpha cộng thêm đang lo lắng cho vợ, cậu cũng không suy nghĩ sâu xa hành động mở ám này của alpha đối diện , mắt cậu sáng ngời, giống như một học sinh ngoan được giáo viên khen ngợi:
“Anh muốn cái gì, tôi đều có thể cho anh, vậy hiện tại anh có thể thả Tiểu Dao ra chưa?”
Tần Kế Khai bị sự ngây thơ của cậu lấy lòng, “Có thể, nhưng cậu phải lấy bản thân ra đổi.”
“Sh……ý anh là sao?”
Thẩm Việt Qua nội tâm mừng thầm, nhiệm vụ của thế giới này dễ dàng như vậy đã hoàn thành, nhưng trên mặt vẫn làm bộ nghe không hiểu, ánh mắt mang theo nghi hoặc.
Tần Kế Khai ấn ngón tay đè lên môi Thẩm Việt Qua sau đó hắn thọc vào, cảm nhận đầu lưỡi mềm mại của thanh niên truyền đến từ đầu ngón tay, ánh mắt dần dần trở nên thâm trầm, tin tức tố hương rượu tequila* rục rịch, phát ra tín hiệu bắt được con mồi:
“Ý chính là như vậy.”
Hành động thay thế lời nói, Tần Kế Khai nhìn người thanh niên biểu hiện từ nghi hoặc chuyển sang kinh hãi cuối cùng lại chuyển thành hoảng sợ xen lẫn xấu hổ, ba phần hứng thú của hắn lập tức chuyển thành bảy phần hưng phấn, đại gia hoả dưới háng có dấu hiều cương cứng, đũng quần âu dần dần hiện lên đường nét con quái thú kinh người, Thẩm Việt Qua nhìn thấy được, sắc mặt thoáng cái biến thành trắng bệch nhưng cậu còn đang dưới mái hiên cũng không dám dùng sức cắn ngón tay alpha chỉ có thể mơ hồ nói:
“Có thể đổi một điều kiện khác không? Tôi…Tôi là alpha, không được….không thể như vậy được….”
Tần Kế Khai chơi đùa với đầu lưỡi mềm mại ẩm ướt một hồi, nghe được câu trả lời này lại giống như mất đi hứng thú, ngón tay hắn lưu loát rời khỏi khoang miệng thanh niên rồi lập tức đứng lên.
“Giao dịch thất bại, quả nhiên vẫn là omega tốt hơn, đem vợ hắn mang đi dạy quy củ đi.”
Vừa dứt lời, thuộc hạ còn chưa kịp hành động Thẩm Việt Qua lập tức phản ứng lại thậm chí còn không để ý mái tóc đau đớn do bị túm, dùng hai đầu gối tiến lên một bước:
“Tôi làm! Tôi làm! Thả em ấy ra!”
Tần Kế Khai từ trên cao liếc nhìn cậu một cái, “Nói cái gì? Tôi không nghe rõ.”
Thẩm Việt Qua biết hắn muốn nhục nhã mình nhưng cậu không có biện pháp gì, chỉ có thể khuất phục giống như chấp nhận số mệnh mà rũ mắt xuống, cắn răng nói: “Tôi thay thế Lục Chi Dao.”
Người đàn ông ác liệt vẫn chưa chịu thôi, hắn bảo thuộc hạ buông Thẩm Việt Qua ra, bàn tay vuốt ve cổ thanh niên, lòng bàn tay đè lên yết hầu bởi vì khần trương mà không ngừng rung động của cậu, hơi dùng sức buộc Thẩm Việt Qua quay đầu về hướng Lục Chi Dao, “Nào, nói tạm biệt với vợ cậu đi.”
Tần Kế Khai cúi người xuống môi mỏng dán sát vành tai thanh niên, giống như muốn đem đôi tai nhỏ xinh kia ngậm vào miệng gặm cắn:
“Không phải cậu đã đồng ý rồi sao? Tạm biệt vợ cậu, từ nay về sau cậu sẽ là tao hoá của tôi.”
Thẩm Việt Qua không dám đối mặt với ánh mắt của vợ mình, thân là một alpha lại chỉ có thể dùng cơ thể của mình bảo vệ vợ, sự thật này làm cho lòng tự trọng của cậu vỡ vụn, vì vậy cậu đương nhiên không nhìn thấy ánh mắt Lục Chi Dao nhìn cậu tràn ngập may mắn và mừng rỡ như điên khi thoát khỏi kiếp nạn. Y đi theo những người khác rởi khỏi phòng riêng, trước khi đóng cửa cũng chưa từng nhìn đến người chồng vì mình rơi vào hang cọp.
Thẩm Việt Qua không nhìn thấy, Tần Kế Khai lại thấy rõ ràng, hắn thân là ông chủ sòng bạc, quen với tình người bạc bẻo, hắn khẽ hừ một tiếng, định nói cho Thẩm Việt Qua về hành vi bạc tình của Lục Chi Dao để người chồng si tình này nhìn xem người vợ mình yêu sâu sắc đối xử với mình như thế nào, nhưng lời đến khoé môi lại nhìn thấy Thẩm Việt Qua vẫn đang quỳ như cũ đầu cúi xuống đất, hai tay nắm chặt đột nhiên lại có chút không đành lòng.
Tần Kế Khải suy nghĩ dù sao cậu cũng không còn qua hệ gì với omega kia, người của hắn cho dù có khóc cũng phải khóc trên giường của hắn liền nuốt xuống lời nói châm chọc tổn thương cậu.
Đang chuẩn bị kéo người trên mặt đất lên tuỳ ý hưởng dụng thì thay đổi đột ngột liền xảy ra, alpha quỳ trên mặt đất dường như còn mang theo đau buồn xấu hổ nữa, cậu bật dậy, mang theo mùi pheromone sắc bén, tay nắm chặt thành quyền hướng mặt Từ Kế Khai mà đấm, ánh mắt Từ Kế Khai không thay đổi, lông mày cũng chẳng thèm nhếch chỉ dựa vào phản ứng của alpha đỉnh cấp tránh thoát một quyền này sau đó hắn trở tay tung một cú đấm vào bụng Thẩm Việt Qua.
Đau đớn sắc bén từ bụng lang đến toàn thân làm Thẩm Việt Qua trong nháy mắt mất đi năng lực hành động, cậu cuộn mình ngã trên mặt đất, há miệng phun dịch chua từ dạ dày trào lên, hai mắt đen sạm, không đợi đau đớn qua đi liền bị Tần Kế Khai nắm cổ áo kéo đến sô pha.
"Tôi chưa bao giờ đánh bạn tình."
Tần Kế Khai bị cậu cố ý công kích, nhưng cũng không tức giận ngược lại làm cho dươиɠ ѵậŧ dưới háng hắn càng thêm sưng to đau đớn, "Tôi quên mất, dù sao cậu cũng là alpha, có lá gan lớn nhưng cậu vẫn nên tiết kiệm chút sức lực.”
Nói xong hắn liền cởϊ qυầи Thẩm Việt Qua ra, Thẩm Việt Qua đau đớn còn chưa hoàn toàn qua đi, đầu choáng váng, căn bản không còn sức lực chống cự.
Rồi nói tiếp, "Giữ chút sức đi, lát nữa tôi ȶᏂασ mở khoang sinh sản của cậu, cậu cũng đừng ngất đi."
(*) Tequila: Tequila phát âm như tê-ki-la, là thứ rượu chưng cất với độ cồn cao truyền thống của Mexico. Tên gọi của thứ rượu này nguyên là tên gọi của địa phương chủ yếu sản xuất ra nó – vùng Tequila, bang Jalisco trên cao nguyên phía tây của Mexico. Tequila là một loài thực vật bản địa ở Mexico được chế từ cây Agave Azul Tequilana. Thông thường thì Tequila sẽ có độ cồn từ 38 – 40%, song cá biệt có loại có độ cồn lên tới 43 – 46%.