“Thế em đặt cơm đi, hết bao nhiêu tiền anh chuyển cho em.”
“Không đâu anh ơi.” Yến Kiều An không hề có khái niệm phân biệt giới tính AB gì cả, không hề khúc mắc mà nhào vào lòng Giản Hòa làm nũng: “Em muốn ăn món anh làm cho em cơ.”
Giản Hòa thầm mắng Yến Kiều An ở trong lòng cả trăm ngàn lần, sau đó cậu mới chậm chạp đứng dậy, mở tủ lạnh lấy cá ra.
Vốn dĩ cậu định để trưa mai mới ăn cơ.
Thằng nhóc thối Yến Kiều An này được hời rồi.
Sau khi làm cá và nấu cơm xong, Giản Hòa xử lý nốt đống công việc còn đang dang dở mãi tới đêm khuya.
Yến Kiều An cầm cốc trà bưởi mật ong gõ cửa: “Anh ơi, em vào nhé.”
Giản Hòa mệt mỏi xoa mũi.
Yến Kiều An đi tới bóp vai cho Giản Hòa: “Anh ơi, em pha cho anh cốc trà bưởi mật ong rồi đó, anh mau uống đi.”
Giản Hòa ậm ừ đáp lại chứ không nhận lấy ly trà, hiển nhiên là cậu không hề có ý định sẽ uống luôn lúc này: “Mấy giờ rồi mà còn chưa đi ngủ đi hả?”
Yến Kiều An ngay lập tức để sát ly trà bên miệng Giản Hòa, cậu ta nói: “Anh mau uống đi ạ, uống xong rồi ngủ.”
Giản Hòa không thể từ chối nên đành nhấp ngụm trà bưởi mật ong của Yến Kiều An.
“Được rồi.”
Kết quả lại bị Yến Kiều An đè lên môi dưới mà nói: “Anh không được thế đâu nha, phải uống hết ly này.”
Giản Hòa chỉ có thể căng da đầu mà uống hết.
Chẳng mấy chốc mà Giản Hòa đã bắt đầu cảm thấy mơ màng buồn ngủ, thế là cậu đuổi Yến Kiều An đi: “Anh buồn ngủ rồi, tắt đèn đi.”
“Vâng, anh ngủ ngon nhé.”
Giản Hòa rửa mặt xong là leo lên giường luôn, cơ hồ là chìm vào trong giấc ngủ sâu chỉ trong một giây.
Chẳng mấy chốc, cánh cửa vốn đã đóng lại lại được mở ra lần nữa, Yến Kiều An đã quay về.
“Đĩ da^ʍ này, hôm nay trên người anh dính mùi của tên Alpha nào đấy hả?”
Yến Kiều An không còn chút bộ dáng em trai ngoan ngoãn ban nãy nữa, miệng toàn phun ra mấy lời nói tục tĩu, thuần thục mà cởϊ qυầи ngủ của Giản Hòa để lộ đóa hoa dâʍ đãиɠ nằm gọn giữa hai chân Giản Hòa.
“Đĩ da^ʍ.” Yến Kiều An nắm lấy đùi Giản Hòa, mạnh mẽ tách cặp đùi trắng nõn như tuyết sang hai bên.
Môi âʍ ɦộ lớn nhỏ cũng tách ra theo động tác của cậu ta, để lộ miệng huyệt phấn nộn.
Yến Kiều An tự cởϊ qυầи mình, móc dươиɠ ѵậŧ hùng vĩ thô to chỉ thuộc về Alpha ra, đánh “bép bép” lên hoa huyệt nhiều nước vốn dĩ không nên tồn tại của Giản Hòa.
Đầu khấc to lớn vừa mới tiếp xúc với thịt bướm non mềm đã hưng phấn chảy nước.
“Sớm muộn gì cũng cᏂị©Ꮒ anh thành con đĩ chỉ biết ăn dươиɠ ѵậŧ của em thôi.”
Yến Kiều An cố ý lấy dươиɠ ѵậŧ của mình để trêu chọc hộŧ ɭε của Giản Hòa, chẳng mấy chốc hộŧ ɭε vì bị chịu kích mà run rẩy chui ra khỏi giữa hai môi âʍ ɦộ. Âʍ đa͙σ chảy nước da^ʍ róc rách, dươиɠ ѵậŧ bé xinh cũng hưng phấn đứng dậy.
Yến Kiều An cúi xuống ngửi bướm da^ʍ của Giản Hòa, thấy mùi tanh nồng thì sắc mặt thay đổi hoàn toàn.
“Con đĩ này! Có phải ai anh cũng nứиɠ lên như thế được đúng không?”
Yến Kiều An tức giận mà lấy dươиɠ ѵậŧ của mình đánh bép bép lên thịt non của Giản Hòa mấy cái liền, chẳng mất chốc làm cho Giản Hòa bắn nước da^ʍ tung tóe, bọt nước bắn ra tứ phía.