Mà ngay lúc Triệu Bội đang rối rắm không biết nên hỏi gì, thì bỗng nhiên bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa cốc cốc.
Triệu Bội ngẩng đầu gọi một tiếng: “Ai đó?”
“Giao cơm hộp.” Ngoài cửa truyền đến giọng nói một người đàn ông. Chắc do cách cánh cửa nên giọng nói như bị bóp nghẹt, nhưng không hiểu sao nghe quen quen.
Có lẽ bởi vì nhân viên giao hàng này thường xuyên giao đồ ăn cho cô, Triệu Bội theo bản năng nghĩ. Không suy nghĩ nhiều nữa, cô cao giọng nói: "Vậy anh để đồ ăn xuống đất đi, lát nữa tôi ra lấy."
【Chị gái nhỏ cũng rất có ý thức an toàn nha.】
【Sao người này không gọi điện thoại nhỉ?】
Thấy làn đạn, Triệu Bội theo bản năng giải thích một câu: "Để phòng ngừa bị quấy rầy điện thoại, tôi đã cho số lạ vào danh sách đen rồi. Cho nên bình thường đặt đồ ăn bên ngoài tôi đều ghi chú là trực tiếp giao tới."
Rất nhanh, ngoài cửa truyền đến một giọng nói: “Được rồi, tôi để dưới đất cho cô nhé.”
Sau đó có tiếng bước chân rời đi.
Nghe thấy người giao hàng rời đi rồi, Triệu Bội mới đứng dậy ra lấy đồ. Nhìn món ăn yêu thích của mình, cô vô thức mỉm cười.
Nhưng mà, Sở Vân Tụ đang cầm cốc giữ nhiệt uống ngụm nước ấm làm dịu cổ họng, khi nhìn thoáng qua hai chữ Chu Ký thật to trên bao bì bên ngoài, trong mắt lại hiện lên một tia trầm tư.
Bỗng nhiên, Sở Vân Tụ mở miệng nói: "Nếu như cô chưa nghĩ ra muốn hỏi cái gì, vậy tôi cho cô một phương hướng thì thế nào?"
Ánh mắt Triệu Bội theo bản năng chuyển từ đồ ăn sang Sở Vân Tụ. Cô nghĩ hình như mình không nghĩ ra điều gì muốn hỏi cả, nên cười gật đầu: "Được đó, hướng nào vậy?"
Sở Vân Tụ đặt cốc nước xuống, dùng giọng điệu vô cùng bình tĩnh, nói ra một câu khiến Triệu Bội hết sức kinh ngạc: "Cô có muốn biết, sau khi cô chia tay với bạn trai cũ thì anh ta quyết định trả thù cô như thế nào không?"
Nụ cười trên mặt Triệu Bội nhất thời cứng đờ.
Mà khán giả thì lập tức hứng thú.
【Ân oán tình thù? Tôi thích nha! Tới đây, tới đây, tới nhiều hơn chút đi!】
【Bạn trai cũ muốn trả thù Người có duyên à? Tôi biết rồi, chắc chắn Người có duyên đã làm điều gì đó có lỗi với anh ta! Tôi nghi ngờ cô ấy nɠɵạı ŧìиɧ! 】
【Bạn trai cũ: Tôi muốn nhuộm thứ này thành màu xanh lá cây [xoa đầu*].】
(*Những từ trong dấu ngoặc như thế này là icon ấy nha mọi người.)
Nhìn làn đạn xẹt qua, Triệu Bội nhíu chặt mày, không dám tin nói: "Trả thù?"
Sau đó cô chớp mắt, như muốn trút bỏ cảm giác vô lý trong lòng. Cô không vui vặn lại: “Tôi không lừa dối, mấy người đừng nói bừa. Kỳ thật tôi và bạn trai cũ đã chia tay trong hòa bình mà!”
Triệu Bội mím môi tiếp tục giải thích: “Trước khi hẹn hò, bạn trai cũ là người khá hào hoa phong nhã. Tôi thích mẫu con trai như thế này nên đã tỏ tình với anh ấy. Cũng coi như yêu đương cuồng nhiệt được một thời gian. Nhưng sau đó tôi phát hiện bạn trai cũ của tôi là một người theo chủ nghĩa đàn ông, hơn nữa ham muốn khống chế của anh ấy quá mạnh mẽ. Có đôi khi tôi và mấy chị em đi chơi anh ấy đều hỏi tới hỏi lui, quản này quản nọ. Anh ấy còn muốn can thiệp vào chuyện giao tiếp bình thường của tôi với những người khác. Tôi không thể chịu đựng được nữa nên đề nghị chia tay. Ban đầu anh ấy không chịu, nhưng sau đó tôi và anh ấy thẳng thắn nói chuyện vài lần. Cuối cùng anh ấy cũng đồng ý chia tay, tâm tình cũng rất bình tĩnh... Sao có thể? Anh ta trả thù tôi làm gì?"