Sư Tôn Tiểu Huyệt Nộn Mà Còn Nhiều Nước

Chương 1

Bị xà nhân đồ đệ đùa bỡn, liếʍ tiểu huyệt giống như cɧó ©áϊ.

*******

"Sư tôn, đệ tử hầu hạ người sướиɠ đến vậy sao?"

Côn ŧᏂịŧ to lớn của Liễu Hề ở trong tiểu huyệt non mềm của sư trôn thọc vào rút ra không ngừng.

"Liên Hề... Ngươi... Ưm a ~ a ha ưm ~ nơi đó ưm a ~ đâm sướиɠ quá, rất sướиɠ... A ~ ưm ưm a ~ a ~"

Nước da^ʍ của sư tôn theo côn ŧᏂịŧ của đồ đệ chảy xuống dưới, chỉ thấy trên giường một mảng nước da^ʍ.

Côn ŧᏂịŧ của xà tộc đều rất hùng vĩ sư tôn đã sớm bị đồ đề mình dạy dỗ nhiều năm thao đến thần chí mơ hồ...

Tuy biết rằng y bị chính đồ đệ của mình yêu thương là hành vi trái với luân thường đạo lý, nhưng côn ŧᏂịŧ to lớn của đồ đệ làm cho Diệp Thanh dục tiên dục tử, không nhịn được mà vặn vẹo vòng eo, tiểu huyệt dâʍ đãиɠ gắt gao hút chặt côn ŧᏂịŧ của đồ đệ, hận không thể khiến côn ŧᏂịŧ của đồ đệ đâm sâu thêm vài phần

"A ~ nơi đó... Đâm tới rồi... A ưm ưm~."

Tiểu huyệt của Diệp Thanh bị côn ŧᏂịŧ đâm đến đầy, giờ phút này, y chỉ cảm thấy vừa sướиɠ vừa tức, chìm đắm trong côn ŧᏂịŧ của nam nhân suốt ba canh giờ, làm y hoàn toàn quên mất mình bị đồ đệ cưỡиɠ ɠiαи giờ phút này hẳn là muốn phẫn nộ phản kháng.

"Sư tôn, ba năm nay, đồ nhi sống một này lại dài giống như một năm, đối với sư tôn đã sinh ra thương nhớ..."

Liên Hề thở dốc liên tục, tiểu huyệt của sư tôn thật nhiều nước, cái tiểu huyệt này kẹp hắn sướиɠ muốn chết.

Ra ngoài rèn luyện ba năm, Liễu Hề giống như sống trong địa ngục, sống không bằng chết... Mà giờ, cuối cùng cũng về tới tông môn, tính tình hắn đã sớm trờ nên cố chấp đến vặn vẹo rồi, thừa dịp ban đêm chạy đến phòng của Diệp Thanh, lột quần y, sau đó dùng lưỡi xà của hắn liếʍ tiểu huyêt.

Cơ thể Diệp Thanh rất mẫn cảm, tiểu huyệt bị liếʍ láp trong thời gian ngắn côn ŧᏂịŧ đã đứng lên sừng sững, nước da^ʍ cũng chảy ướt giường...

Mới đầu, y còn liều mạng kháng cự hành vi của đồ đệ, nhưng rất nhanh y chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ đồ đề mang đến, sướиɠ đến không thể khống chế được nước miếng khiến nó chảy ra từ bên trong khóe miệng.

"Ưm ha..."

Đến lúc cao trào, Liên Hề nắm lấy côn ŧᏂịŧ của Diệp Thanh, cùng lúc đó tăng tốc độ đâm mạnh, không ngừng xoa bóp.

Côn ŧᏂịŧ của Diệp Thanh bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ rất nhanh liên bắn ra tay Liên Hề, nhưng cho dù đã bắn ra rồi thì côn ŧᏂịŧ vẫn cương cứng.

Hai chân Diệp Thanh kẹp eo Liên Hề, dụ dỗ hắn, "A ưm ~ A Hề, nữa đi... Ha a ~ ưm~." Biểu tình trên gương mặt đỏ ửng, tất nhiên là dục cầu bất mãn.

Diệp Thanh ở trong mắt mọi người luôn là ôn nhu săn sóc, cả người đứng đắn cấm dục. Nhưng sau lưng lại thường xuyên dùng côn ŧᏂịŧ giả để đâm chọc tiểu huyệt của y. Còn tượng bản thân bị năm, sáu cái côn ŧᏂịŧ to lớn cùng lúc hầu hạ cái tiểu huyệt da^ʍ đnagx của y.

"Sư tôn đừng nóng vội, đệ tử đút cái động mất hồn này ăn no!" Liễu Hề vỗ vỗ cái mông trắng nõn của sư tôn, đem người lật lại, làm sư tôn cao cao tại thượng giống như cɧó ©áϊ quỳ rạp xuống đất, đem mông y nâng cao lên.

Liễn Hề đem côn ŧᏂịŧ của hắn đâm ở giữa hai đùi Diệp thanh, ở ngoài tiểu huyệt cọ tới cọ lui.

"Mau đâm vào!" Diệp Thanh bị ma sát đến khó chịu, cái mông cũng xê dịch.

"Sư tôn, hiện tại ngài thật giống một cɧó ©áϊ dâʍ đãиɠ." Liên Hề cười xấu xa, đem côn ŧᏂịŧ cắm vào bên trong tiểu huyệt.

Diệp Thanh giờ phút này cũng mặc kệ những lời nói tục tĩu hạ lưu của đề đệ, cũng không chú ý đồ đệ luôn luôn ngoan ngoãn lạc quan có biến hóa, giờ phút này y chỉ muốn tiểu huyệt ngứa ngáy dễ chịu.